Gặp Giữa Mùa Hè - 19.

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:42:25
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau một tiếng "keng", tấm màn đỏ từ từ kéo , tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương vang lên.

 

Vân Hi giữa sân khấu, ôm một con thỏ đồ chơi lông xù, ngoan ngoãn bình hoa xinh của .

 

Ánh mắt cô vốn tiêu điểm, trôi dạt khắp nơi, nhưng khi đến hàng ghế cuối cùng của khán đài thì khựng , đồng tử đột nhiên mở to như thể thể tin .

 

Sao đến đây?

 

, nhưng bóng dáng lười biếng dựa ghế rõ ràng là Lục Chỉ Niên...

 

Vẻ mặt của Vân Hi đột nhiên trở nên sinh động, còn vẻ bình thản như nước khi mới lên sân khấu.

 

Giống như tiên nữ Hằng Nga chín tầng mây đột nhiên rơi xuống phàm trần, thất tình lục dục.

 

Thậm chí màn hình phát sóng còn cận cảnh cô, khuôn mặt của cô lập tức trường thấy rõ.

 

Nhất thời, cả hội trường hò reo, khán đài trở nên náo nhiệt.

 

"Người là ai ? Sao từng thấy ở trường ?"

 

"Vãi, xinh thật đấy, cận mặt mà thấy lỗ chân lông, da quá ."

 

" thừa nhận là hình mẫu lý tưởng của ."

 

Bạn học bên cạnh nam sinh lập tức xúi giục: “Vậy mau tỏ tình ?"

 

"Đi! Lát nữa luôn!"

 

Tiếng hò hét và trêu chọc vang lên, Lục Chỉ Niên cách đó xa thấy rõ, để dấu vết nhíu mày.

 

Đợi tiết mục kết thúc, dậy, một tay xách áo khoác ngoài.

 

"Này , Lục ? Không xem nữa ?"

 

Tề Thịnh cùng hét lớn: “Còn những tiết mục khác vẫn hết mà."

 

Khó khăn lắm mới trèo tường ngoài xem ngày hội nghệ thuật, thế?

 

"Cậu xem , ai ngăn cản ."

 

Lục Chỉ Niên đầu , ấn mũ lưỡi trai xuống, chỉ để lộ đường cằm sắc nét.

 

...

 

Hậu trường, Vân Hi quần áo và tẩy trang xong, khỏi phòng hóa trang những khác.

 

theo đường cũ trở về lớp học, nhưng chặn giữa đường.

 

"Cậu là?" Cô nhớ gặp nam sinh mặc đồng phục lớp 11 mặt .

 

"Có chuyện gì ?"

 

Vân Hi lùi một bước, lễ phép hỏi.

 

Nam sinh "khụ" một tiếng, lấy hết can đảm tự giới thiệu: “Chào bạn học, là học sinh lớp 11-3, khán đài xem biểu diễn, đóng vai Hằng Nga ..."

 

Lời còn hết, Vân Hi gần như ý định của , uyển chuyển từ chối: “Mọi đều biểu diễn ."

 

Nam sinh "ồ" một tiếng vội vàng : “ ý đó, ý là, màn biểu diễn của nhất trong lòng ."

 

"Đẹp là ."

 

Vân Hi chân thành : “Nếu thích xem biểu diễn, thể tranh thủ bây giờ còn kết thúc, nhanh chóng xem tiếp."

 

...

 

Cuối cùng nam sinh bất lực rời , Vân Hi khỏi thở phào nhẹ nhõm.

 

khi chuẩn trở về lớp học, thấy tiếng trầm thấp phía , liền thấy Lục Chỉ Niên từ trong góc .

 

[Lời của tác giả]

 

Cảm ơn các bạn tiểu hoàng du, bạc hà đường và hai bạn học rõ danh tính tưới nước dinh dưỡng ~

 

Chương 12: 12℃ - "Không , đừng đoán mò"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gap-giua-mua-he-gmdw/19.html.]

"Anh, ở đây?"

 

Vân Hi mở to mắt, ngạc nhiên lên tiếng, mang theo cả sự kinh ngạc khi thấy Lục Chỉ Niên ở hàng ghế khán giả sân khấu.

 

"Tùy tiện dạo." Lục Chỉ Niên mặt mày thản nhiên, chuyện với lẽ đương nhiên.

 

Do dự một lúc lâu, Vân Hi chắc chắn mở miệng : “ đây là trường trung học 1..."

 

Mặc dù trường chuyên và trường trung học 1 chỉ cách một bức tường, nhưng tùy tiện dạo thể dạo đến đây ?

 

Thấy cô rõ ràng thái độ hoài nghi, Lục Chỉ Niên chuyển tầm mắt sang nơi khác, chậm rãi bổ sung thêm một câu: “Tề Thịnh đến xem biểu diễn nghệ thuật."

 

Vân Hi nhẹ nhàng "ồ" một tiếng, cũng gì thêm: “Vậy bây giờ về ?"

 

Lục Chỉ Niên gật đầu, dường như vô tình một câu: “Biểu diễn , về sớm nghỉ ngơi."

 

Nói xong, rời .

 

Giống như đến đây một chuyến chỉ để một câu .

 

...

 

Khi Vân Hi trở lớp học, đúng lúc tan học, trong lớp ồn ào tiếng chuyện, đặc biệt là mấy nữ sinh ở hàng ghế đầu ngừng ríu rít.

 

chỗ của , Lưu Hiểu Mạn thể hòa nhập với đám nữ sinh, suy nghĩ một chút khơi mào một chủ đề: “Mọi đang ? Náo nhiệt thế!"

 

"Cậu về !" Lưu Hiểu Mạn ngẩng đầu, thấy là cô, trong mắt lóe lên tia vui mừng, ngay cả lắp cũng hơn nhiều.

 

Nghe rõ câu hỏi của cô thì nhiệt tình và tỉ mỉ trả lời: “Bọn họ, bọn họ hình như, là, đang một nữ sinh trường chuyên sắp đến sinh nhật."

 

Trong đôi mắt xinh của Vân Hi lộ vài phần khó hiểu, giống như hiểu tại sinh nhật của nữ sinh trường bên cạnh cũng đáng để bàn tán.

 

Lưu Hiểu Mạn từ từ đến gần, giống như đang một chuyện gì đó ghê gớm, ghé sát tai Vân Hi, nhỏ giọng : “Nữ sinh mà họ hình như là hoa khôi của trường chuyên, tên là Vương Vi Vi, , xinh ..."

 

Nói đến đây, Lưu Hiểu Mạn đột nhiên dừng , lắc đầu, tự phủ nhận: “Không đúng, vẫn, vẫn thấy Hi Hi ... xinh hơn."

 

Nhìn thấy ánh mắt nhỏ bé của Lưu Hiểu Mạn về phía , Vân Hi bất đắc dĩ , vỗ vỗ tay cô : “Không cần khen , cứ chuyện của ."

 

"Không khen, là, là thật sự cảm thấy như !"

 

Giọng điệu của Lưu Hiểu Mạn gấp gáp.

 

Vân Hi nở một nụ với cô : “ tin , tiếp ."

 

"Bọn họ sinh nhật của Vương Vi Vi sẽ mời nhiều đến, Vương Vi Vi còn đặc biệt mời Lục Chỉ Niên."

 

Nói đến đây, Lưu Hiểu Mạn cẩn thận liếc Vân Hi.

 

nhớ ngày đó khi dùng điện thoại của Vân Hi để cầu cứu, mở WeChat , khung trò chuyện đầu tiên biệt danh đơn giản chỉ ba chữ -- Lục Chỉ Niên.

 

"Bọn họ, bọn họ còn , Vương Vi Vi cũng thích Lục Chỉ Niên..."

 

"Chỉ là chắc Lục Chỉ Niên đến ."

 

"Hi Hi, xem Lục Chỉ Niên , ?"

 

Trên mặt Lưu Hiểu Mạn lộ vài phần tò mò.

 

Trong đầu đột nhiên hiện lên khuôn mặt quen thuộc , Vân Hi lắc đầu, một câu: “ ."

 

Hình như tùy hứng, giống như sẽ bất kỳ ai bất kỳ chuyện gì chi phối.

 

Cô thực sự , nể mặt hoa khôi .

 

...

 

Đối với những chuyện bát quái tương tự thảo luận ngày hôm nay, giờ Vân Hi mấy hứng thú, luôn xong thôi.

 

Tuy nhiên, điều khiến Vân Hi ngờ tới là cô cuốn trung tâm của câu chuyện bát quái một nữa.

 

Tiếng chuông tan học buổi chiều vang lên, các bạn học đều tranh khỏi lớp, là ai phát hiện hành lang đặt một bó hoa hồng lớn rực rỡ, giống như phát hiện thế giới mới, lớn tiếng kêu lên: “Trên bó hoa còn thiệp chúc mừng, gửi cho Vân Hi!"

 

"Không tỏ tình đấy chứ, bó hoa cũng đấy."

 

"Chắc chắn 80% là đúng , xem tấm thiệp còn màu hồng nữa kìa."

 

Loading...