Gặp Giữa Mùa Hè - 31.

Cập nhật lúc: 2025-04-25 02:55:48
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chuyện của bọn trẻ, để chúng tự giải quyết , dù cuối cùng chắc chắn sẽ cho một câu trả lời thỏa đáng..."

 

Bên , Lục Vân Phong bắt đầu đánh trống lảng, kéo đẩy đưa ba Khang ngoài.

 

Nếu , với những lời của Lục Chỉ Niên, e rằng sẽ chọc giận ba Khang.

 

Trong phòng việc chỉ còn Lục Chỉ Niên và Khang Mẫn Mẫn vẫn còn đang thút thít.

 

Lục Chỉ Niên lãng phí quá nhiều thời gian chuyện , nếu Khang Mẫn Mẫn vô cớ vu oan cho Vân Hi, chẳng thèm mặt.

 

"Rốt cuộc cô thương như thế nào, cô tự rõ, đừng chơi trò vu oan giá họa trẻ con nữa ?"

 

Vốn dĩ lông mày và đôi mắt của sắc sảo, đặc biệt là khi gì, lúc dựa nửa tường, hai tay kéo cổ tay áo sơ mi, khắp nơi đều toát vẻ khó chơi.

 

Đột nhiên vạch trần, Khang Mẫn Mẫn run rẩy, câu nào, cuối cùng khuôn mặt thờ ơ của Lục Chỉ Niên, cam lòng hỏi: “Anh, tại bảo vệ cô như , cô ?"

 

Trong mắt cô , cùng lắm Vân Hi chỉ chút xinh , còn những phương diện khác, thể so sánh với cô .

 

Lục Chỉ Niên ngẩng đầu lên, vẻ mặt thản nhiên, nhưng lời như : “ bảo vệ cô , chẳng lẽ bảo vệ cô?"

 

Đến nước , đoán tám chín mươi phần trăm sự thật . Nhìn dáng vẻ Khang Mẫn Mẫn ngã nhưng thương nghiêm trọng, về cơ bản thể suy đoán cô chỉ là tâm trạng định, tự trượt chân ngã từ hai ba bậc cầu thang xuống.

 

Lại đúng lúc xui xẻo, cánh tay va nước nóng, thương quá nghiêm trọng, đó liền lóc chạy mách ba , tiện thể đổ tội lên đầu Vân Hi.

 

"Chuyện tự cô giải thích rõ ràng, thấy câu dối thứ hai từ miệng cô."

 

Nói xong, Lục Chỉ Niên dậy rời .

 

lúc , bên ngoài mơ hồ truyền đến tiếng cãi vã.

 

"Cô chính là Vân Hi, chính cô hại con gái thương đúng ?"

 

"Tổng giám đốc Lục, cũng đến , thì rõ ràng mặt , dù ông cũng cho Mẫn Mẫn một lời giải thích..."

 

Nghe thấy giọng đầy phẫn nộ của Khang, Lục Chỉ Niên nhíu mày, nhấc chân ngoài, nhưng mới hai bước khác túm lấy.

 

"Khang Mẫn Mẫn, buông tay."

 

Lục Chỉ Niên lạnh mặt, khí thế quanh lạnh lẽo: “ tay với cô."

 

Nói chính xác, vốn thích tay với con gái, cảm thấy quá khó coi.

 

" buông, vốn dĩ là của cô , chính cô hại thành thế , tại còn ngoài giúp cô ?"

 

Khang Mẫn Mẫn cảm thấy nếu Vân Hi ngoan ngoãn giao chiếc vòng tay , bản sẽ mất mặt Lục Chỉ Niên, cũng sẽ chuyện xui xẻo ngã cầu thang, còn bỏng đó.

 

Lục Chỉ Niên gì nữa, khống chế lực đạo hất , Khang Mẫn Mẫn thuận thế ngã xuống tấm thảm dày trải sàn.

 

Anh lạnh lùng liếc , đầu ngoài.

 

...

 

Vân Hi trong hành lang, những lời lẽ dài dòng của ba Khang, ngoài mặt thì tỏ lý lẽ, nhưng thực chất là đang buộc tội.

 

Cô khẽ nhíu mày, gì, nhưng mặt hề chút áy náy nào.

 

Cô chỉ im lặng, dùng cách ôn hòa nhất để bỏ qua chuyện , để chú Lục và Lục Chỉ Niên đều khó xử.

 

" cũng nhiều nữa, như , cô đến xin Mẫn Mẫn nhà chúng một cách chân thành, Mẫn Mẫn tha thứ cho cô , chuyện coi như xong."

 

Vân Hi ngẩng đầu lên, bàn tay giấu váy đột nhiên siết chặt, đôi mắt trong veo thuần khiết như , cứ chằm chằm Khang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gap-giua-mua-he-gmdw/31.html.]

 

Xin , lòng tự trọng của cô cho phép.

 

xin ...

 

"Xin cái gì, chuyện liên quan gì đến cô , còn bám riết lấy buông thế?"

 

Giọng lạnh lùng quen thuộc từ phía truyền đến, như thực chất quấn quanh bên tai cô.

 

Vân Hi đột nhiên mặt , quả nhiên thấy Lục Chỉ Niên ở bên .

 

Anh cô, lời là hướng về phía ba Khang, nhưng khi tất cả sang, kéo cô về phía .

 

Khoảnh khắc cách đột ngột rút ngắn, mùi hương muối biển thanh nhạt dễ chịu thiếu niên truyền đến, cô thấy nhẹ nhàng ném xuống một câu: “Đứng lưng ."

 

[Lời tác giả]

Hôm nay vẫn còn, đợi một chút nha~

 

Vân Hi khẽ cụp mắt xuống, ánh mắt lặng lẽ rơi năm ngón tay đang nắm lấy cổ tay của Lục Chỉ Niên.

 

lưng , rõ vẻ mặt , điều duy nhất thể cảm nhận là nhiệt độ nóng bỏng từ lòng bàn tay , nóng đó lan tỏa qua lớp áo mỏng.

 

rút cổ tay , nhưng dám cử động quá mạnh, khẽ xoay hai cái, cổ tay đột nhiên ấn nhẹ xuống, giống như một hành động vô tình nhưng giống như đang cố ý trấn an cô.

 

Vậy nên, ý định của cô phát hiện ?

 

Cô ngẩng đầu lên một cách kín đáo, liếc khuôn mặt nghiêng sạch sẽ, góc cạnh của Lục Chỉ Niên, thấy đôi môi mỏng của mấp máy, phát tiếng ba chữ "Đừng động đậy".

 

Thì .

 

Vân Hi gì, cũng lộn xộn nữa.

 

Sau đó thấy Lục Chỉ Niên bằng giọng điệu bình thản: “ đề nghị, nên hỏi Khang Mẫn Mẫn."

 

Đối mặt với sự chất vấn của ba Khang, hề sợ hãi, mặt cũng thường cảm xúc gì, dường như chỉ đơn thuần trình bày một sự thật: “Chuyện đảo ngược trắng đen, thể chỉ dựa một cái miệng."

 

...

 

Một đoàn vòng vòng cuối cùng về phòng việc, Lục Vân Phong dẫn , chỉ là khi đẩy cửa , tay ông khựng một chút.

 

Người ngay đó là ba Khang, họ đột nhiên thấy đứa con gái mới thương của lúc ngã mặt đất: “Mẫn Mẫn!"

 

Nỗi đau lòng mặt hai vợ chồng gần như tràn ngoài, kịp suy nghĩ nguyên nhân hậu quả, trực tiếp chất vấn: “Tổng giám đốc Lục, đây là cách giải quyết thỏa đáng mà ông ?"

 

Lục Vân Phong đầu, cuối cùng bước khỏi phòng việc là Lục Chỉ Niên, ông nhíu mày, vẻ mặt trở nên nghiêm khắc: “Con xem, rốt cuộc là chuyện gì?"

 

"Chuyện con nhận, cô đến túm lấy con, con đẩy cô ."

 

Lục Chỉ Niên lãng phí quá nhiều lời lẽ việc đẩy một cái mà thể coi là đẩy , điều quan trọng là sự sáng tỏ của Khang Mẫn Mẫn về thương đó của cô .

 

Ánh mắt của ba Khang Lục Chỉ Niên lập tức trở nên hài lòng, Khang trừng mắt đỡ Khang Mẫn Mẫn dậy, dịu giọng hỏi: “Mẫn Mẫn, con hãy nữa rốt cuộc là ai hại con thương, ba sẽ chủ cho con."

 

Vân Hi ở vị trí phía Lục Chỉ Niên, phần lớn cơ thể che khuất, chỉ lộ một nửa khuôn mặt.

 

Cô bình tĩnh Khang Mẫn Mẫn: “Chuyện đều sẽ để dấu vết, cần dối."

 

Lục Chỉ Niên mặt cô cũng ánh mắt lạnh nhạt, gì, cứ Khang Mẫn Mẫn như .

 

chỉ như , cũng khiến Khang Mẫn Mẫn vốn chột sợ hãi đến run rẩy.

 

"Không ... do cô , là do con cẩn thận ngã xuống..."

 

Loading...