Gặp Giữa Mùa Hè - 45.
Cập nhật lúc: 2025-04-28 03:58:28
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô lặng lẽ ngẩng mắt lên, trong nháy mắt bóng dáng cao gầy, thẳng tắp của Lục Chỉ Niên chiếm cứ gần như toàn bộ tầm mắt của Vân Hi.
Cô ổn định lại tâm trạng, sau đó hơi nghiêng đầu, vượt qua anh nhìn về phía Trịnh Vy Vy phía trước.
Nói thật, danh hiệu hoa khôi của Trịnh Vy Vy rất xứng đáng với tên gọi, khuôn mặt nhỏ nhắn với ngũ quan tinh xảo, khi cười lộ ra vẻ điềm đạm đáng yêu.
Nhìn qua rất khó khiến người ta nói ra lời từ chối.
Ánh mắt Vân Hi dừng lại trên mặt Trịnh Vy Vy một lúc, rất nhanh nghe thấy cô ta dịu dàng nói một câu "cảm ơn".
Bị từ chối, trên mặt vẫn cố gắng nở nụ cười hỏi: “Không ăn cơm, vậy tôi mời mọi người ăn một miếng bánh sinh nhật cũng là được chứ nhỉ?"
Cô ta biểu hiện hào phóng lại lịch sự, ít nhất là bề ngoài thoạt nhìn không có sơ hở, quan tâm đến mặt mũi của mỗi người.
Ngay cả Vân Hi cũng cảm thấy Lục Chỉ Niên sẽ thuận thế đồng ý, đang định nói "các anh cứ đi đi, tôi sẽ ở đây đợi các anh quay lại" thì lại nghe thấy giọng nói lạnh nhạt của anh từ từ vang lên.
"Tôi không biết hôm nay là sinh nhật cô, quà cũng không chuẩn bị, cho nên tôi sẽ không ăn bánh kem." Lục Chỉ Niên quay đầu quét mắt nhìn mấy người Tề Thịnh, lạnh nhạt nói: “Các cậu đi đi."
Nói bóng gió là anh sẽ không đi.
Cuối cùng nụ cười miễn cưỡng duy trì của Trịnh Vy Vy cũng không chống đỡ được nữa, cô ta không ngờ mình đã nói đến mức này rồi, đổi lại vẫn là kết quả như vậy.
"Không cần quà cáp gì cả."
Cô ta nói vội vàng, nhìn thấy Lục Chỉ Niên cầm kem cuộn trên tay, buột miệng nói: “Tùy tiện cái gì cũng được, hoặc là tặng cái này cũng được."
Vì lời nói của cô ta, ánh mắt của mọi người đều không hẹn mà cùng tập trung vào ly kem cuộn trên tay Lục Chỉ Niên.
Toàn thân anh đều là màu đen sạch sẽ, gọn gàng, tùy tiện đứng ở đâu, đều là phong cách cool ngầu lạnh lùng.
Chỉ riêng những cục kem cuộn với hình dáng mềm mại, màu sắc rực rỡ trên tay, không ăn nhập với bản thân anh lại được anh tự tay cầm.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, chắc chắn không ai tin Lục Chỉ Niên sẽ mua thứ này.
Vân Hi mím môi không nói gì, ánh mắt không chút dấu vết rơi trên những cục kem cuộn trong ly đựng trong suốt.
Lý trí nói với cô rằng, Lục Chỉ Niên tặng hay không tặng đều không liên quan gì đến cô, nhưng những cảm xúc nhỏ nhặt đột nhiên dâng trào trong lòng cũng không phải là giả.
Thôi vậy.
Vân Hi nghiêng đầu dời mắt đi, bắt đầu vừa nghịch vừa ăn viên kẹo mềm vị sơn trà trên tay.
Cô đang bóc vỏ kẹo chuẩn bị ăn, đột nhiên nghe thấy giọng nói của Lục Chỉ Niên lại vang lên: “Xin lỗi, cái này không được."
Giống như đã qua một giây lại giống như đã qua rất lâu, sự im lặng ngưng trệ trong không khí bị chính anh kết thúc.
Anh thu hồi vẻ mặt lười biếng, liếc mắt nhìn Trịnh Vy Vy nói: “Lần sau tôi sẽ bù quà cho cô, muốn thứ gì thì cứ việc nói thẳng."
"Còn cái này——"Lục Chỉ Niên buông tay ra, ly đựng kem cuộn đột nhiên rơi xuống đầu gối của Vân Hi.
Vẻ mặt anh thản nhiên, không có ý tứ giấu giếm gì: “Mua cho cô ấy."
Lần này người ngây ra là Vân Hi, hơn nữa không chỉ có mình cô.
Câu "mua cho cô ấy" này của Lục Chỉ Niên, không có dấu hiệu gì rơi vào trong lòng mỗi người có mặt tại đây.
Người hoàn hồn trước là Trịnh Vy Vy, cô ta há miệng như còn muốn nói gì đó: “Em, em không phải..."
Lục Chỉ Niên thu hết vẻ mặt của cô ta vào mắt, nhưng lại làm như không nhìn thấy, anh chỉ vào cục kem cuộn trên đầu gối Vân Hi, lạnh nhạt nói: “Nếu là hỏi cái này, ở cửa có bán, mười hai tệ một ly."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gap-giua-mua-he-gmdw/45.html.]
"Nếu không còn chuyện gì khác thì chúng tôi đi ăn cơm trước đây."
Giọng nói thờ ơ ngăn cách những lời có lẽ Trịnh Vy Vy còn muốn nói ra, nhưng lại không hợp thời điểm, ở bên ngoài.
...
Trước giờ Lục Chỉ Niên đều như vậy, anh không phải là không nhìn ra những tâm tư ít nhiều của các cô gái, ngược lại ai có ý hay không có ý với anh, anh thường có thể nhìn ra ngay lập tức.
Nhưng phần lớn thời gian anh đều lười vạch trần, coi như là cho nhau mặt mũi cơ bản.
Thực ra về vấn đề này, Tề Thịnh cũng đã hỏi Lục Chỉ Niên rất nhiều lần: “Nhiều cô gái thích anh như vậy, sao anh cứ phải từ chối làm tổn thương trái tim người ta thế?"
Trước giờ anh không thèm để ý về loại vấn đề này, chỉ thỉnh thoảng một lần, khẽ cười nhạo: “Không thích còn luyến tiếc người ta có ý nghĩa lắm à?”
Làm vậy chẳng khác nào càng tổn thương người ta hơn.
Giống như tháng trước ngày hôm đó, kiêu ngạo tuyên bố còn tỏa ánh hào quang.
Dù được người khác mến mộ đến mấy cũng không chịu cho người không có liên quan chút ảo tưởng dư thừa.
…
Trong phòng bao, Vân Hi lấy ly kem cuộn trong n.g.ự.c ra, bất giác nhìn về phía Lục Chỉ Niên xác nhận lại lần nữa: “Anh mua cho tôi à?”
Vị trí của hai người nằm ở góc trái phòng bao, theo lý mà nói là nơi không dễ thu hút sự chú ý của người khác, thế nhưng chuyện vừa mới xảy ra ở bên ngoài kia đã khiến mọi người đều cố tình hay vô ý liếc nhìn về phía hai người.
Cũng chính vì thế, mọi người đều dựng lỗ tai, nghe thấy Lục Chỉ Niên không sợ người khác làm phiền đáp “ừm”: “Mua cho cô đấy.”
“Sao anh lại đột ngột muốn mua thứ này thế?” Vân Hi nhỏ giọng hỏi.
Lục Chỉ Niên hờ hững đáp: "Nhiều người mua lắm."
Anh không cố tình hạ thấp giọng, nên ai cũng nghe rõ mồn một.
Lý Nham vừa gọi món xong, có lẽ là thiếu dây thần kinh nào đó, ngạc nhiên hỏi: "Anh Lục, anh cũng đu trend mua mấy thứ này á?"
Lục Chỉ Niên không trả lời, liếc Lý Nham một cái rồi im lặng, nhưng Tề Thịnh là người anh em bao năm, lại lờ mờ đoán ra ý tứ trong câu nói của anh.
Lúc đến, tiệm kem cuộn cạnh quán sushi đông khách một cách rõ rệt, một hàng dài người xếp hàng trước cửa tiệm, kết quả của việc rất nhiều người mua là có thể dễ dàng nhìn thấy các cô gái trẻ ôm ly kem cuộn khắp quảng trường.
Có lẽ anh Lục của cậu ta nghĩ, người ta có thì chẳng có lý do gì mà Vân Hi lại tay không.
Chậc chậc.
Nếu thật sự là vậy thì anh Lục của cậu ta đối xử với người ta tốt quá rồi.
...
Về phần kết quả buổi thử vai cho đoạn quảng cáo, Vân Hi đã biết vào sáng hôm cô đến trường.
Chứng cứ liên quan đến việc Lâm Phi cố tình giở trò trong phần bỏ phiếu đã được gửi nặc danh đến phòng giáo vụ của trường.
Mọi chuyện được giải quyết rất nhanh, nhà trường dán một bản thông báo có đóng dấu lên bảng tin, nói rõ ngọn ngành sự việc.
Trên giấy trắng mực đen viết: "Hành vi sửa đổi chương trình bỏ phiếu ác ý của một học sinh trong trường đã gây tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của học sinh vô tội, nhà trường đã xử lý theo quy định liên quan."
Với những lời này, cộng thêm việc Vân Hi được chọn đóng quảng cáo lần này, còn Lâm Phi thì bị loại và bị giáo viên gọi lên nói chuyện, về cơ bản người sáng suốt đã có thể nhìn ra chân tướng sự việc.