Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 209: Tô Bình đi phỏng vấn

Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:13:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“An An, em xem mặc vầy ?”, Tô Bình ngượng nghịu vỗ vỗ quần áo , còn sửa cổ áo.

 

Tô An đầu , khen: “Đẹp, trai lắm!”

 

Tô Bình hổ mím môi , khuôn mặt ngăm đen thoáng ửng hồng.

 

Vương Tiểu Thúy trêu: “Con hổ cái gì? An An sai, con trai trai!!! Trông tinh thần hẳn !”

 

Nhậm Tam bên cạnh ngẩng đầu : “Thím với chị An An quá , Tô Bình trông oai phong lắm!”

 

“Ha ha ha, , , xem kìa, đầu sắp cúi gằm xuống đất .”

 

Vương Tiểu Thúy lấy mũ và khăn quàng cổ treo bên cạnh đưa cho Tô An: “Cứ bình thường thôi con, ngày thường thế nào thì cứ thế , cần căng thẳng. Kể cả hợp thì cũng , lúc đó tìm việc khác là !”

 

Tô An đưa trai đến nhà ông La, từ đó ông La dẫn hai em tìm ông Thái.

 

Ông Thái và ông La là chỗ quen cũ, nên nể mặt, mời nhà uống .

 

Ông La hai em Tô An đang sốt ruột nên xua tay liên tục: “Uống thì thôi, đưa thằng bé đến cho Trình Khang xem mặt .”

 

“À , ông với Trình Khang đấy?”

 

Ông Thái gật đầu lia lịa: “Nói , . Hôm qua nó ăn cơm ở nhà , , nó bảo cứ đưa thẳng đến quán bên !”

 

Nói ông Thái ngẩng đầu đ.á.n.h giá Tô Bình, gật gù hài lòng: “Trông cũng cao to vạm vỡ đấy. Đầu to cổ bự, đúng là tướng đầu bếp!”

 

Ông La chắp tay lưng: “ giới thiệu bừa cho ông ? Đi, , , tiện thể cũng qua xem cái quán của thằng Trình Khang thế nào, ăn ngon cũng chỗ mà tìm!”

 

“Trình Khang, Trình Khang ~”

 

Trình Khang đang cùng mấy bận tối mắt tối mũi trong cái quán mới sửa sang xong, tiếng bố vợ gọi liền vội vàng ngẩng đầu chạy đón.

 

“Bố, bố đến . Bác La cũng đến ạ, mau mau nhà, ngoài gió lớn.”

 

Ông Thái vênh mặt lên, vẻ đắc ý khoe với ông La: “Chỗ là phòng bếp, đây là sảnh chính, kê hơn chục cái bàn đấy. Trên lầu còn mấy phòng riêng nữa. Riêng tiền thuê một năm hơn một nghìn , thường cái gan !”

 

“Thế nào hả ông La?”

 

Ông La liếc mắt qua loa: “Ừm, cũng tàm tạm. Hơn thằng con cả ở cục tài chính của một tí, nó ngày nào cũng chỉ văn phòng uống , đồ bỏ! Đến xào rau cũng !”

 

Ông Thái...

 

Ông La như thấy sắc mặt cứng đờ của ông Thái, tiếp: “Cũng hơn thằng con thứ hai ở cục xây dựng của nhiều!”

 

“So với con gái ở cục quản lý hành chính công thương, cả ngày kẹp cái sổ ngoài kiểm tra xem nhà cân chuẩn , nhà thiếu lạng hụt cân , thì cũng hơn!!!”

 

“Lương cả năm của bọn nó cộng cũng chỉ bằng tiền thuê nhà của thằng Trình Khang, đúng là lũ tiền đồ. Về chỉnh đốn bọn nó mới !”

 

Nụ gượng mặt ông Thái sắp giữ nổi, ngượng ngùng thế nào.

 

Trình Khang vội vàng bước lên nịnh nọt: “Bác La đùa thế. Hôm qua bố vợ con còn đang mắng con, bảo con đang ở tiệm cơm quốc doanh , bừa. Còn bảo con học tập mấy chị con nhà bác La!”

 

“Hì hì, cái quán của con , chừng còn nhờ em gái Ngọc chiếu cố chứ. Các chị đều là trụ cột quốc gia, giống con, chỉ là kẻ đầu cơ trục lợi!”

 

“Nào nào, bác La hút t.h.u.ố.c ạ!”

 

Ông Thái xìu xuống, còn ông La thì sướng rơn!

 

“Trình Khang , chỉ riêng cái tài khéo léo của , việc ăn của ắt sẽ phát đạt.”

 

“Cảm ơn lời chúc của bác, cảm ơn lời chúc của bác!”

 

Nói xong, Trình Khang đầu Tô Bình từ xuống : “À , lúc bác giới thiệu cho con một vị mãnh tướng, bạn ạ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-209-to-binh-di-phong-van.html.]

 

Tô Bình căng thẳng bước lên một bước: “Chào đại sư phó, tên là Tô Bình!”

 

Ông La gật đầu: “ , chính là thằng nhóc . Khỏe như vâm, hợp để cùng xóc chảo. Riêng cái sức tay của nó, cho 20 cân sườn chảo nó cũng xóc bay lên !”

 

Tô Bình căng thẳng về phía Trình Khang.

 

Trình Khang liếc qua đôi tay của Tô Bình, móng tay cắt sạch sẽ, ánh mắt trong veo, trong lòng hài lòng quá nửa.

 

Người là do bác La và bố vợ đưa tới, cũng tiện từ chối. nếu đưa đến một kẻ lung tung lộn xộn, thì kể cả là mặt mũi của bác La và bố vợ, cũng sẽ bác bỏ.

 

Phải họ nghề ăn uống, điều cơ bản nhất chính là vấn đề vệ sinh!

 

“Thích nấu ăn ?”

 

Tô Bình gật đầu: “Dạ, thích ạ!”

 

“Trước đây học qua ?”

 

“Nhìn , tính ạ?”

 

Trình Khang với ông La: “Bác La, giao tình giữa chúng là một chuyện, nhưng con tuyển , quy trình vẫn theo đúng, bác nhé ~”

 

Ông La xua xua tay: “Ông xem lão già giống loại thích khó khác ?”

 

Trình Khang hì hì hai tiếng, vẫy tay với Tô Bình: “Nào, bếp với .”

 

“Trước đây thái rau củ bao giờ ?”

 

Tô Bình gật đầu: “Thái ạ, thường xuyên thái.”

 

Trình Khang lấy một củ khoai tây từ trong bếp , cầm con d.a.o nhỏ gọt ro ro. Con d.a.o trong tay múa thoăn thoắt, một lớp vỏ mỏng tang gọt xuống. Sau đó, cứ thế cầm củ khoai tây lòng bàn tay mà thái lia lịa. Chưa đến hai mươi giây, thu d.a.o , vẩy tay chậu nước, từng sợi khoai tây mỏng như lá thông, bung như một đóa hoa trong nước.

 

Tô Bình mắt sáng rực, mặt đầy sùng bái Trình Khang, chắp tay định vái lạy: “Sư phụ ở , xin nhận...”

 

Trình Khang vội kéo , suýt nữa cái sự mặt dày của Tô Bình cho bật : “Sư phụ cái gì mà sư phụ? nhận , mà gọi sư phụ !”

 

Niềm vui mặt Tô Bình tắt ngóm, mím môi Trình Khang nghiêm túc: “Sư phụ thế nào mới nhận ạ?”

 

Trình Khang dúi con d.a.o trong tay tay Tô Bình: “ là tuyển học việc trong bếp, đến đây là để việc, học bao nhiêu là tùy bản lĩnh và ngộ tính của . điều kiện tiên quyết để bếp là việc, nuôi rảnh rỗi!”

 

“Quán của mà khai trương là trong bếp bận tối tăm mặt mũi. Nếu thiên phú, thì chỉ lãng phí thời gian của đôi bên. Cậu đến học nghề, thì cũng việc. Cái cơ bản nhất là thái rau, chứ?”

 

“Cậu ở nhà cũng thái rau nhiều , thái cho xem ít sợi khoai tây. Nếu , chỉ thể rửa bát, bao giờ rảnh rỗi thái rau cho mới học việc!”

 

“Dùng tốc độ nhanh nhất, thái khoai tây thật mỏng cho xem!”

 

Tô Bình hít sâu một , cầm một củ khoai tây lên gọt lia lịa. Rất nhanh, củ khoai tây gọt sạch sẽ. Tô Bình đặt củ khoai tây lên thớt, giống như lúc ở nhà vẫn thái, bắt đầu thái xoèn xoẹt!

 

Một lát , thu d.a.o , về phía Trình Khang: “Sư phụ, ạ!”

 

Sắc mặt Trình Khang dịu nhiều. Xét về khả năng thái rau, cũng thể coi là thạo việc.

 

Anh đưa tay vốc chỗ khoai tây thớt của Tô Bình, ném lên tường.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

“Bộp” một tiếng, khoai tây rơi lả tả xuống đất.

 

Thấy Tô Bình hiểu gì, Trình Khang nhặt một củ khoai tây khác, thái thoăn thoắt, vốc lên ném tường. “Bộp” một tiếng, khoai tây sợi như một tờ giấy ăn dính nước, bám chặt tường, một sợi nào rơi xuống!

 

Sắc mặt Tô Bình trắng bệch, trong mắt đầy vẻ thấp thỏm!

 

Cậu đạt ...

 

Trình Khang thấy bộ dạng hoang mang của Tô Bình, đưa tay vỗ vỗ vai : “Sau ở trong bếp, chịu khó luyện tập thái rau nhiều !”

Loading...