Gia Đình Bạo Hành Tôi, Sống Lại Tôi Bạo Hành Họ. - Chương 64: Đúng là tính toán hay
Cập nhật lúc: 2025-10-31 09:51:25
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Kế Lương dùng ngón tay cái bấm huyệt nhân trung của .
Vừa thét lên, “Cho nên, tiền của nhà họ Triệu chúng , tao ăn tiêu tằn tiện, dành dụm nửa đời , đều, đều con chổi nhà mày đem trợ cấp cho nhà đẻ ~”
“Hu hu hu, ông trời ơi, tức c.h.ế.t lão nương . Mày cái đồ phá gia chi tử, mày tức c.h.ế.t tao ~”
Triệu Tiểu Ngọc lao lòng lóc t.h.ả.m thiết, bà trừng mắt căm tức Tô An.
“Mẹ, tiền chắc tiêu hết. Nếu còn ở nhà họ Tô, chúng đòi về là . Chuyện , vốn dĩ là nhà họ Tô đuối lý. Dù rách trời, dù kéo lên đồn cảnh sát, tiền họ cũng trả cho chúng !”
Nói Triệu Tiểu Ngọc vẻ mặt hoài nghi Tô An, “Với , chuyện thật , còn chờ kiểm chứng . Biết , nó cố tình xúi giục chúng đến nhà họ Tô gây sự, còn tiền thì vẫn đang ở nó.”
Tô An đến đây, đột nhiên bật dậy, hùng hổ phun thẳng mặt Triệu Tiểu Ngọc.
“Tao cho chúng mày , tao gả nhà họ Triệu, thì tiền nhà họ Triệu chính là của tao. Tao tiêu thế nào thì tiêu, tao tình nguyện cho nhà đẻ tao tiêu, liên quan quái gì đến mày, mày là đứa con gái gả , là bát nước hắt , rảnh rỗi lo chuyện bao đồng ?”
“Tao cảnh cáo chúng mày, đứa nào phép đến nhà đẻ tao gây sự, tổn thương bố tao, cũng tổn thương chị em tao. Trong lòng tao, nhà còn quan trọng hơn cả mạng tao. Họ mà tổn thương một chút, cũng thể lấy mạng tao đấy. Chúng mày mà dám tổn thương nhà tao, lão nương đây nhất định sẽ lật tung cái nhà họ Triệu của chúng mày lên!”
Triệu Tiểu Ngọc và Tiêu Kế Lương thấy bộ dạng kiêu ngạo của Tô An, tức đến lỗ mũi cũng bốc khói.
Hay lắm. Ở nhà họ Triệu chúng tao thì hoành hành ngang ngược, oai phong thật đấy. Còn bảo nhà mày quan trọng hơn mạng mày ? Vậy thì chúng tao nhất định động đến cái mạng rễ của con mụ đanh đá nhà mày mới .
Tô An đối đầu với Tiêu Kế Lương và Triệu Tiểu Ngọc, c.h.ử.i bới, uy hiếp, cô diễn trọn vẹn thái độ kiêu ngạo, ngang ngược, coi ai gì, "lão nương đây cứ thích tác oai tác quái ở nhà họ Triệu chúng mày đấy".
Sau khi châm lửa đủ , chắc chắn Triệu Tiểu Ngọc và Tiêu Kế Lương sẽ để yên, Tô An cũng lười mất thời gian diễn kịch với họ. Cô hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, như một con gà trống chiến thắng, ngạo nghễ qua mặt họ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Đôi mắt nhỏ đầy vẻ coi thường và đắc ý đó, khiến Tiêu Kế Lương tức đến gân xanh trán cũng giật giật.
Tô An biểu cảm mất kiểm soát của đối phương, thầm cảm thán, Tiêu Kế Lương cũng giống Tô Kiến Quân, đúng là mạng lớn, thế mà vẫn trúng gió.
Cô thêm một mồi lửa nữa mới .
Thế là cô đem cái bài đập nồi ném bát kiếp của Tiêu Kế Lương , vận dụng đến mức cực hạn. Tiếng "RẦM" đóng cửa vang lên, chấn động đến mức tim gan hai con trong phòng khách cũng run rẩy.
Đừng Tiêu Kế Lương ấm ức, ngay cả Triệu Tiểu Ngọc cũng tức đến đau thắt ngực.
“Quá đáng, thật quá đáng, đúng là coi ai gì. Cái nhà họ Tô là cái thứ rác rưởi gì, mà dạy con gái kiểu đấy. Đây là thả ngoài hại ? Còn ăn uống dùng, tất cả đều vơ về nhà đẻ. Còn nhà đẻ mới là nhà của nó ? Nghĩ thật, tao phi!”
“Mẹ, yên tâm, ngày mai con gọi chồng con về. Chúng gọi thêm hai nữa, ngày mai đến nhà họ Tô đòi công bằng. Chúng bỏ cả ngàn mấy tiền sính lễ, là tiền thật bạc thật, để cưới về cái thứ của nợ ?”
“Nhà họ Tô nếu cho chúng một lời giải thích thỏa đáng, xem con đập nát nhà bọn họ !”
Tô An ở trong phòng sắp xếp sách vở, bên ngoài phòng, Tiêu Kế Lương ôm con gái lớn gào lên.
Bà sống đúng là quá ấm ức, nhà chồng nào thê t.h.ả.m như bà chứ?
Ngày hôm .
Tô An vẫn như cũ, ngủ đến mặt trời chiếu tận mông. Cô móc chiếc đồng hồ "chôm" của Kỷ Thanh Thanh xem giờ.
Đã 9 giờ rưỡi, cô dậy rửa mặt đ.á.n.h răng xong, thấy trong nhà một bóng quỷ, ngay cả cái cửa lớn hỏng cũng sửa.
Tô An đảo mắt một cái, lập tức tỉnh táo hẳn.
“Bà già ~”
“Chị cả???”
Không ai trả lời, tất cả đều ở nhà?
Đây là kéo đến nhà họ Tô ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-dinh-bao-hanh-toi-song-lai-toi-bao-hanh-ho/chuong-64-dung-la-tinh-toan-hay.html.]
Tô An lập tức hừng hực khí thế, tùy tiện buộc túm tóc , còn kịp kiếm gì ăn, lao xuống lầu.
Xuống đến nơi, cô thấy một tin và một tin .
Tin , xe đạp thấy, thể là con Triệu Tiểu Ngọc đạp .
Tin , xe đạp thấy, cô xe để .
Cô tung "vô ảnh cước", chạy như bay trạm xe buýt bên ngoài.
Trên đường tiện tay mua cái bánh cuốn bữa sáng.
Ở một diễn biến khác, con Tiêu Kế Lương sáng sớm tinh mơ hùng hổ kéo đến khu tập thể của xưởng đồ hộp.
Triệu Tiểu Ngọc nghề thu mua, mổ lợn, mỗi ngày giao tiếp với đủ loại , tiếp xúc với đủ hạng tam giáo cửu lưu, nên ít nhiều cũng chút khôn vặt.
Sau một đêm bình tĩnh , bà vẫn giữ thái độ hoài nghi với lời của Tô An.
Thế là sáng sớm thức dậy, Triệu Tiểu Ngọc gọi điện thoại cho Ủy ban thôn, báo cho chồng lên thành phố A. Xong xuôi, bà dắt Tiêu Kế Lương một bước, đến khu tập thể xưởng đồ hộp để dò la tình hình nhà họ Tô.
Sáng sớm, khu tập thể xưởng đồ hộp náo nhiệt, , học, mua thức ăn, dạo, tấp nập qua .
Triệu Tiểu Ngọc dắt Tiêu Kế Lương, về phía một đám bà già đang tụ tập.
“Chà, đúng là phúc lợi của xưởng đồ hộp thật. Xem các bác mua đồ ăn , trứng đậu phụ.”
“Không như cái xưởng nhỏ của bọn cháu, sống qua ngày cũng chật vật.”
Triệu Tiểu Ngọc cất lời, mấy bà già liền đồng loạt ngẩng đầu, “Các cô ở đơn vị nào thế?”
Triệu Tiểu Ngọc mắt sáng lên. Đây , bắt sóng .
“Bọn cháu ở xưởng ô dù xx ngay đằng thôi ạ. Xưởng bọn cháu nhỏ, so với xưởng đồ hộp của các bác ~”
“Đâu , mỗi nơi mỗi khác mà. bà chị em, con trai cũng ở xưởng ô dù của các cô đấy. Nghe Tết trung thu , chỉ phát bánh trung thu, mà còn phát cả hoa quả nữa. Phúc lợi thế là .”
Triệu Tiểu Ngọc nghĩ đến lời Tô An , rằng em trai nó ăn ngon mặc , chơi game, tiền tiêu vặt, bèn giả vờ hâm mộ mấy bà già.
“Nói về khoản giàu , thì cả khu kể đến xưởng đồ hộp của các bác. Cháu thường xuyên thấy trẻ con bên phố mua đồ, cũng chẳng lớn kèm. Tiêu tiền thì thôi , phóng khoáng cực kỳ.”
“Haizz, như bọn cháu ngày thường mua đồ ăn, đều mặc cả rát cả họng, chỉ để tiết kiệm từng đồng từng hào. Mua cái bắp cải cũng xin cho thêm cọng hành. Đâu như khu của các bác, trẻ con tiêu tiền thèm chớp mắt!”
Mấy bà già liếc , “Trong khu chúng , đứa nào vung tay quá trán thế ?”
Triệu Tiểu Ngọc thăm dò, “Chính là khu của các bác đấy ạ, trông nó cũng chỉ bảy tuổi, họ Tô, tiêu tiền hoang lắm.”
Trước lúc ăn cỗ cưới, với tư cách là chị gái chú rể, bà gặp qua Tô Lỗi.
Mấy bà già lập tức lên, “À, cô nhà họ Tô ? Nhà nó tiền lắm. Đứa nhóc con cầm cả tờ mười đồng, hai mươi đồng tiêu vung vãi. Những hai ngàn mấy lận đấy. Trời ạ, mà xót hết cả ruột!”
Mẹ con Tiêu Kế Lương đến con , lập tức sững sờ.
Hai ngàn mấy... Ăn xài phung phí... Tiền chẵn tiêu vung vãi...
Lúc hai con khỏi khu tập thể xưởng đồ hộp, mặt mày đều xanh mét.
Trong mắt Tiêu Kế Lương lóe lên hận thù, “Lời con ranh họ Tô , tất cả đều là thật! Hai ngàn mấy lận, còn cố tình tung tin ngoài, là hai ngàn mấy đều trẻ con trộm tiêu hết. Tưởng lão nương đây ngu ? Ai mà tin?”
“Bọn họ lấy hai ngàn mấy? Đây là sợ chúng tìm đến cửa, nên cố tình rào đón , tung tin , tiền còn nữa. Kể cả chúng tìm đến, cũng . Chẳng lẽ chúng bắt đứa trẻ con đền mạng ?”
“ là tính toán !”
Tiêu Kế Lương tức đến run cả môi, nghiến răng vung tay, “Tiểu Ngọc, con bến xe đón Đại Bân. Tao đến nhà mày gọi . Chuẩn đồ nghề . Không nôn tiền đây, lão nương đây thề sẽ khiến nhà họ Tô ngày nào yên !”