Giả Thiên Kim Dựa Huyền Học Mang Cả Nhà Bạo Hồng - Chương 27: Chị không ra, em chết mất thôi
Cập nhật lúc: 2025-10-15 01:06:05
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Đội trưởng! Chúng sợ c.h.ế.t! Anh dẫn chúng đến phố cổ cứu !"
" đó Đội trưởng, chúng thể bỏ mặc ."
"Đội trưởng, chúng chuẩn sẵn sàng hy sinh từ ngày gia nhập bộ phận ."
Đội trưởng Lâm ba phía , bỗng bật . Ông rút nửa bao t.h.u.ố.c trong túi ngực, ném : "Hôm nay đội trưởng mời, hút ."
Ba thở phào, tưởng ông đang ban cho họ điếu t.h.u.ố.c "cuối cùng khi c.h.ế.t", liền hít lấy hít để.
Từ khi gia nhập tổ đội , họ gặp ít chuyện quỷ dị. Có lúc chỉ thể dựa khói t.h.u.ố.c để giữ bình tĩnh.
Vì thế, đa phần trong tổ đều hút thuốc, trừ mấy trẻ hoặc phụ nữ ghét mùi khói.
Cho đến khi cả ba châm điếu thứ hai, Đội trưởng Lâm lái xe về đến sở cảnh sát.
Tim ông đập loạn như ngựa phi, mãi mới bình một chút.
Trời ông cố gắng thế nào mới thể giữ bình tĩnh mà lái xe trở về.
Suốt dọc đường, Đội trưởng Lâm ngừng nghĩ hàng trăm khả năng khác .
"Không chỉ tổ ... mà là bộ đất nước đều cứu ."
Ba họ cầm nửa điếu thuốc, ngây ngốc ông , như thể đang : Chẳng lẽ đội trưởng sợ quá nên hoang tưởng ?
nghĩ thì thể, Đội trưởng Lâm như .
Cho đến khi ông kể xong bộ sự việc và lai lịch của Ngu Thanh, cả ba vẫn thể hồn.
"Đường bộ trưởng và Phó bộ trưởng Liêm, gen di truyền trâu bò thế ?"
Đội trưởng Lâm , giơ tay gõ ngay lên đầu một cái.
Nói năng kiểu gì !
Tuy ông cũng thấy kỳ lạ, cô con gái thất lạc nhà họ Đường tìm về, đây từng tin đồn nào về việc Huyền học. Sao bỗng nhiên cô thể hiện năng lực khủng khiếp như ?
Chắc chắn là do nhà họ Thẩm quá đê tiện, bắt cô giấu tàii. Cũng vì thế mà giờ ông mới phát hiện tài như !
Bốn xe bắt đầu bất bình cho Ngu Thanh.
...
Ánh trăng bao trùm Phố Cổ Tơ Dại, từng hàng Đèn Trường Minh đột ngột tắt ngúm.
Thanh đại đao rơi xuống đất vang lên tiếng "keng" chói tai.
Làn sương đen hút cạn, để lộ hình thật ẩn giấu trong đó.
Đó là một gã đàn ông to lớn vạm vỡ, để kiểu tóc phổ biến thời cổ đại, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo.
"Ta thua ."
Thấy Ngu Thanh gì, dứt khoát xuống đất kể: "Ta họ Ngô tên Hữu, tự. Trong nhà chỉ là con độc nhất, Đại Vương thu nhận."
"Người cho phép việc trong miếu thờ, mỗi ngày đều đưa đến. Việc của là thi hành hình phạt, mà giỏi nhất là... lột da."
Ngô Hữu trở thành đồ tể lột da từ năm mười tuổi. Năm hai mươi hai tuổi, một mang xác vứt núi thì mất mạng, là báo oán mà c.h.ế.t.
Nghề vốn nhiều kẻ thù, nhưng vì nể mặt thiên tử nên mới kính trọng. Vạn nhất gặp biến cố, còn thể cầu xin tha mạng cho c.h.ế.t nhẹ nhàng.
Ngô Hữu gặp nhiều , cũng gặp nhiều quỷ hơn. Có những kẻ hung ác tột cùng, cũng những hoặc quỷ oan ức.
Lúc đó, vô tình phát hiện da còn công dụng khác. Đèn Trường Minh bằng da thì sáng rực và lạ thường.
"Từ khi ý thức, thứ xung quanh còn là những gì ghi nhớ nữa. Sau , vô tình nuốt chửng một linh hồn, từ đó mới phát hiện thể tăng sức mạnh nhờ đó."
Ngô Hữu kể về quá khứ của với vẻ mặt vô cảm, như một ngoài cuộc, vô cùng bình tĩnh.
Hùng Bồi Hãn thấy thì vô cùng tức giận, định mắng vài câu, nhưng chạm ánh mắt lạnh lẽo của Ngô Hữu, đờ đẫn, lẳng lặng lùi về Ngu Thanh.
"Đến giờ , ngươi nên cút ."
Ngu Thanh khi tức giận thích nhiều. Đây là đầu tiên cô lên tiếng khi đối đầu với Ngô Hữu.
Trong căn bếp nhỏ tối om, chỉ ánh trăng mờ hắt . Dưới đất đột nhiên xuất hiện một xoáy đen, cánh cửa lớn màu đen từ từ mở , khắc đầy hoa văn cổ xưa tỏa uy áp nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-thien-kim-dua-huyen-hoc-mang-ca-nha-bao-hong/chuong-27-chi-khong-ra-em-chet-mat-thoi.html.]
Ngô Hữu đầu , linh thể run lên theo bản năng, ánh mắt đầy sợ hãi, nhưng nét mặt vẫn bình thản.
Hắn dậy, lặng lẽ bước về phía cánh cửa.
Bên trong cánh cửa là một lối thẳng tắp. Hai bên, hàng ngàn bàn tay quỷ thò từ hồ nước đen thấy đáy. Trên cây cầu đầy hoa đỏ rực, Hắc Vô Thường đang lạnh lùng chằm chằm .
Ngô Hữu dừng lạnh: "Rồi sẽ một ngày, bóng tối trở nhân gian." Hắn để câu kỳ quặc đó bước chân cánh cửa đen.
Cánh cửa khép , chìm xuống đất, để dấu vết nào.
Tội ác của Phố Cổ Tơ Dại, đến hôm nay coi như kết thúc.
Có những để thám hiểm, những hồn ma c.h.ế.t oan gần đó, những công nhân vệ sinh vô tình lạc, còn cả những già, trẻ nhỏ thất lạc...
Hàng ngàn âm linh đó thể siêu độ, cũng thể nhập luân hồi. Với tội nghiệt , Ngô Hữu đày xuống mười tám tầng địa ngục, chịu đựng hình phạt tàn khốc cho đến vĩnh viễn, cũng quá đáng!
Ngu Thanh Hùng Bồi Hãn, chỉ lặng lẽ bước ngoài.
Anh lẽo đẽo theo , mấy định thôi.
Cô gái mang theo khí lạnh, bình thản rút một ly sữa, chậm rãi uống.
Thấy tâm trạng cô , Hùng Bồi Hãn chỉ im lặng, dám gì thêm.
Ở lối Phố Cổ Tơ Dại vài đang . Hùng Bồi Hãn thấy họ, liền chào Ngu Thanh hớn hở chạy đến. Mọi đều bình an, đó quả là tin .
Ngu Thanh chỉ liếc qua thu ánh mắt.
Đám lời khuyên, sẽ ngày gặp họa vì chính sự tò mò của .
Mục đích chính cô đến đây cứu Hùng Bồi Hãn, mà là để siêu độ cho hơn ngàn vong hồn .
Lần may mắn, thì chắc.
Không con quỷ nào cũng cho cơ hội để phản ứng.
Hùng Bồi Hãn trò chuyện với các thành viên Câu lạc bộ Thám tử Kỳ bí một lúc, mới nhớ đến ân nhân cứu mạng Ngư Dạng.
khi họ , bên đó chỉ còn những dây cảnh báo màu trắng gió thổi bay mặt đất.
Hùng Bồi Hãn trầm ngâm một lát, đột nhiên nhận —
Anh dường như thể nhớ rõ Ngư Dạng trông như thế nào!
...
Ly sữa rỗng ném gọn gàng thùng rác theo một đường cong tuyệt . Ngu Thanh cầm điện thoại, gõ gõ màn hình.
Khu vực thể gọi xe công nghệ.
"Chị Ngu! Chị Ngu Thanh!" Một giọng nam mang theo tiếng nức nở đột nhiên vang lên.
Ngu Thanh còn kịp ngẩng đầu.
Một đôi bàn tay lớn đột ngột chìa tới, cô lùi nửa bước né tránh.
Khuyết Xảo Sanh tay khựng mếu máo, gào lên bất chấp hình tượng: "Chị, chị mà , em c.h.ế.t mất thôi!"
Người đàn ông tuấn tú cao ráo quỳ rạp đất, nhăn nhó sắp , trông thật lệch lạc và chút xí.
Thấy mặt mày tiều tụy, quầng thâm mắt nhưng vẫn giữ bộ dạng mặc vest, thắt cà vạt, xịt keo chỉnh tề khi ngoài.
Ngu Thanh ngước mắt lên, nỡ cảnh tượng .
Cô xé lớp giấy bọc, bỏ một viên kẹo sữa thỏ trắng miệng, thản nhiên : "Chuyện , bây giờ sẽ giải quyết."
Khuyết Xảo Sanh: "..." Anh còn gì mà!
Nghĩ đến lá Bùa Bình An Ngu Thanh đưa cho , Khuyết Xảo Sanh lắc đầu, xua những suy nghĩ lung tung, khúm núm chạy tới.
Sao thể nghi ngờ năng lực của Đại Tỷ Huyền Môn cơ chứ!
...
Sự việc xảy tại nhà Khuyết Xảo Sanh. Trên đường đến đó, kể việc tỉ mỉ sót chi tiết nào.