Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 113: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:11:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“A nãi.”
Thấy Liễu mẫu, Xảo Mai, Xảo Lan lập tức chạy tới ôm lấy chân bà.
“Chạy chậm thôi,” Liễu mẫu lau mồ hôi li ti trán các nàng, “Thế nào, chơi vui ?”
Xảo Mai, Xảo Lan liên tục gật đầu: “Vui ạ.”
Khi ở Trần gia, vì các nàng là nha đầu, nên Trần tú tài Trần lão bà đều thích các nàng.
Thậm chí căn bản xem các nàng là huyết mạch Trần gia, mà giống như thêm hai hầu.
Các nàng từ khi thể tự việc Trần lão bà sai vặt đủ thứ, chỉ cần lơ là một chút là đ.á.n.h mắng.
Vì chuyện Liễu Mộng Thu náo loạn vài , Trần lão bà bề ngoài đ.á.n.h các nàng nữa, nhưng lén lút thì tha cho các nàng.
Sau Trần tú tài kết giao với Lương gia tiểu thư, thái độ của Trần lão bà đối với các nàng càng ngày càng tệ.
May mà Lương gia tiểu thư thích trẻ con, quen các nàng Trần lão bà đối xử như , thường xuyên bảo vệ các nàng, Trần lão bà kiêng kỵ tài thế của Lương gia, dám vẻ bà lão mặt Lương gia tiểu thư, điều mới giúp hai đứa trẻ thoát khỏi một kiếp nạn.
Nếu như , Liễu Mộng Thu rời khỏi Trần gia thời gian , Xảo Mai, Xảo Lan còn sẽ trở thành bộ dạng gì.
“Vui là , A nãi y phục mới cho các cháu, thử xem ,” Liễu mẫu đưa y phục cho các nàng.
Thấy y phục mới, Xảo Mai, Xảo Lan sốt ruột chạy nhà.
Hai đứa trẻ , Liễu mẫu vội vàng đến bên Liễu Mộng Thu, hỏi thăm tình hình nàng hôm nay thế nào.
Liễu Mộng Thu cứ chằm chằm mặt Liễu mẫu, nhưng vẫn gì.
Phong Nghi : “Thím cứ yên tâm, đại phu Mộng Thu dấu hiệu chuyển biến , tin rằng bao lâu nữa sẽ khỏe .”
Lần nào cũng cùng một câu , nhưng mỗi , Liễu mẫu an lòng một .
“Chuyện của Mộng Thu, đều nhờ con, cả gia đình đều ghi nhớ trong lòng.”
“Thím đừng như , Quý An đối với ân, những điều cũng thể báo đáp vạn phần.”
“Một việc một việc,” Liễu mẫu liếc Liễu Mộng Thu bên cạnh, , “Ta và cha Mộng Thu đang tính ngày mai chúng cùng dùng bữa cho tươm tất, con thấy thế nào?”
Phong Nghi sững một chốc, dường như hiểu ý trong lời Liễu mẫu, huống hồ mấy hôm nay bọn họ chẳng vẫn dùng bữa cùng ?
Chẳng là ảo giác , Phong Nghi luôn cảm thấy ánh mắt Liễu mẫu đổi ít.
Dù rõ, nhưng Phong Nghi vẫn gật đầu đáp: “Cứ theo ý thím, dị nghị.”
“Vậy cứ quyết định , về bảo họ chuẩn ngay.”
Liễu mẫu trở về tiền viện, kéo Liễu phụ trong phòng, bày tỏ suy nghĩ của .
Liễu phụ hiển nhiên vẫn theo kịp suy nghĩ của Liễu mẫu, ngây hồi lâu mới phản ứng : “Nàng gì? Ta để Thu nhi gả cho Phong Nghi ư? Sao thể , , , tuyệt đối .”
“Có gì mà ? Ta thấy tiểu tử Phong Nghi , đối xử với Thu nhi và hai đứa trẻ đều chu đáo, tình giao hảo giữa và lão Ngũ. Nếu mối hôn sự thành, chúng cũng cần lo lắng cho tương lai của Thu nhi nữa.”
Liễu mẫu càng nghĩ càng thấy cách khả thi, dù đây bọn họ từng Liễu Mộng Thu gả cũng , nuôi nàng cả đời là .
hai lão phu thê bọn họ nửa phần chôn xuống đất , còn thể ở bên nàng bao lâu nữa.
Liễu phụ đương nhiên hiểu điều Liễu mẫu nghĩ trong lòng, nhưng luôn cảm thấy .
“Chúng còn cưới vợ , nếu vợ , lẽ nào Thu nhi nhà chúng cho ư? Còn nếu từng cưới vợ, tình cảnh của Thu nhi bây giờ...”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-113.html.]
Trong lòng bọn họ, con gái đương nhiên là nhất, nhưng Liễu Mộng Thu rốt cuộc từng gả chồng, sinh con. Dù Phong Nghi để tâm, cũng khó mà bảo đảm cha sẽ để tâm.
Liễu mẫu : “Ngày mai Phong Nghi đến, chúng sẽ khéo léo hỏi thăm xem suy nghĩ của thế nào tính tiếp.”
“Nếu thành thì đương nhiên là nhất, nếu thành... chúng dò hỏi những nhà khác. Dù thì tình trạng của Thu nhi bây giờ cũng cần nhiều thời gian tĩnh dưỡng, chúng cứ từ từ xem xét cho nàng.”
Liễu phụ gật đầu, còn kịp hết lời, bỗng nhiên Liễu lão đại vội vã chạy .
“Cha, chuyện !”
Liễu phụ đại kinh: “Sao ?”
Liễu lão đại : “Mấy căn nhà sập.”
“Cái gì!” Liễu phụ vội vàng hỏi, “Sập mấy căn, ai thương ?”
“Sập sáu căn phòng, may mà sập ban đêm, ai đè. Có hai thương nhẹ, băng bó xong , nhưng giờ nhà cửa sập, an trí cho bọn họ là một vấn đề.”
Nghe thương nặng, trái tim treo ngược của Liễu phụ cuối cùng cũng hạ xuống.
“Chỉ cần ai thương là , con dẫn đưa bọn họ về đây, nhà chúng còn mấy căn phòng trống, thể cho họ ở tạm. Thôi bỏ , cùng con.”
Mèo con Kute
Nói xong, Liễu phụ lập tức Liễu mẫu.
Liễu mẫu lúc nếu đích xem xét tình hình thì sẽ yên tâm, bèn gật đầu đồng ý.
Liễu phụ lúc mới cùng Liễu lão đại khỏi nhà.
Thẩm Thanh Ca từ trong phòng , thấy bóng dáng vội vã của bọn họ: “Mẫu , chuyện gì , cha và đại ca mà vội vã thế?”
Liễu mẫu : “Trong thôn nhà tuyết đè sập, cha con bọn họ xem tình hình.”
“Ta cũng xem,” Thẩm Thanh Ca xong, cũng theo.
Những căn nhà sập gần như đều liền kề , là những căn mà tá điền đây từng ở, bỏ trống quá lâu, nên mới tuyết đè sập.
Lúc Thẩm Thanh Ca đến nơi, chứng kiến một cảnh tượng hoang tàn, mấy căn nhà sập, đều xổm nhà bới tìm đồ vật vùi .
“Ngũ đến đây,” Liễu lão nhị trầm giọng , “Bên ngoài lạnh lắm, mau về .”
Thẩm Thanh Ca lắc đầu, : “Không nhị ca, đến xem chỗ nào thể giúp .”
Liễu lão nhị nàng , cũng thêm gì, và Liễu lão tam lúc đang bận dẫn tìm kiếm đồ vật từ đống đổ nát.
Liễu phụ và Liễu lão đại thì kiểm tra những nhà khác, xem nhà của bọn họ nguy cơ sập .
Những căn nhà sập ban ngày, đúng là vạn hạnh, nếu gặp cảnh sập ban đêm, cả nhà sẽ đè , hậu quả khó mà lường .
Kinh thành, Tê Vân Khách Điếm.
Hai nam một nữ trong bao sương, nữ tử chính là Vân Tứ Nương, từng đưa Lệnh Chiêu đến bên Thẩm Thanh Ca.
Nam tử đối diện Vân Tứ Nương, chính là Liễu Quý An và Lâm Nhĩ, thúc ngựa gấp gáp trở về kinh thành.
Liễu Quý An mặt nặng như nước, im lặng lời nào, lửa giận quanh thể kìm nén.
“Công tử, sự việc phủ Lương điều tra rõ ràng ,” Phong Tứ Nương đưa một cuốn sổ qua.
Liễu Quý An nhận lấy lật xem một lượt, đưa cuốn sổ cho bên cạnh: “Đem đồ vật giao cho Triệu đại nhân của Hình bộ.”