Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 119: --- Thượng Nho Thư Viện
Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:11:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giải quyết xong chuyện cửa tiệm, bước chân Thẩm Thanh Ca nhẹ nhàng hơn hẳn.
“Gặp chuyện gì mà vui vẻ thế ?” Liễu Quý An từ chui , đột nhiên xuất hiện phía nàng.
Thẩm Thanh Ca liếc xéo một cái: “Chàng là kẻ trộm , đường bước chân tiếng động.”
“Rõ ràng là nàng phân tâm , còn đổ ngược ?”
Nói đoạn, Liễu Quý An đưa cho nàng mấy cái bánh bao: “Nàng ăn lót .”
Hiện giờ gần giữa trưa, Thẩm Thanh Ca quả thực đói , cũng khách khí với .
Đợi đến khi ăn gần xong, nàng mới hỏi: “Chuyện thư viện hỏi thăm thế nào ?”
Liễu Quý An gật đầu : “Cũng gần xong , trong Kinh thành thư viện ít, nhưng phần lớn đều dựa gia thế để nhập học, những gia đình bình thường như chúng căn bản , cho dù cũng chẳng ý nghĩa gì.”
“Ngoài , nơi nhất để đến chính là Thượng Nho Thư Viện, Sơn trưởng đời đầu của thư viện chính là Thái phó của tiền triều, Sơn trưởng hiện nay từng đỗ Tiến sĩ, nhưng từ chối quan, cũng từ chối lời mời của nhiều thế gia đại tộc.”
“Thượng Nho Thư Viện chỉ xem học vấn và thiên phú, kể gia thế, chỉ là học phí nhiều hơn thư viện bình thường một chút. những điều cũng chỉ là khác , cụ thể thế nào vẫn nên tự đến xem thì hơn.”
Thẩm Thanh Ca : “Hiện giờ cách thời điểm đóng cổng thành vẫn còn một thời gian dài, bằng bây giờ chúng luôn.”
“Ta cũng ý .”
Hai hỏi thăm dọc đường vị trí của Thượng Nho Thư Viện, nhanh liền đến bên ngoài cổng thư viện.
Cho dù mới trận tuyết lớn, các học tử trong thư viện vẫn nghỉ học, Liễu Quý An và Thẩm Thanh Ca bên ngoài cổng thư viện, liền thể thấy từng tràng tiếng sách vọng từ bên trong.
Một vị phu tử ở cửa thấy hai vẫn luôn bên ngoài cổng, chủ động tiến lên hỏi: “Hai vị chuyện gì?”
Liễu Quý An : “Thưa phu tử, nhà mấy đứa trẻ đến tuổi nhập học, đưa chúng đến thư viện sách, chúng đặc biệt đến đây hỏi thăm chuyện nhập học, mong cho .”
Phu tử gật đầu: “Thì là , mấy đứa trẻ nhà ngươi năm nay bao nhiêu tuổi , thư viện của chúng chỉ nhận học đồng từ sáu tuổi trở lên, hơn nữa là khai tâm mở trí mới .”
“Mấy đứa trẻ nhà mặc dù từng đến tư thục, nhưng cũng vài chữ.”
“Vậy ngày mai ngươi hãy đưa bọn chúng đến, thư viện của chúng sẽ phu tử chuyên môn kiểm tra các học đồng cầu học, chỉ cần thông qua liền thể ở .”
“Đa tạ.”
Hỏi rõ ràng cách nhập học, Liễu Quý An và Thẩm Thanh Ca liền rời khỏi Thượng Nho Thư Viện.
…
Mèo con Kute
Sau khi trở về, đem tình hình Thượng Nho Thư Viện và chuyện nhập học cho , Liễu phụ xong cũng cảm thấy thư viện tệ.
Còn về học phí, nhiều hơn một chút cũng , chỉ cần thể để bọn trẻ học chân học vấn là .
“Ngày mai vẫn là Lão Ngũ con dẫn Nhất Thành, Nhị Thành đến Thượng Nho Thư Viện, đem học phí bạc mang theo cùng.”
Liễu phụ đối với hai đứa cháu trai của vẫn lòng tin, tin rằng ngày mai bọn chúng đến liền thể thuận lợi ở thư viện.
“Ngày mai cũng cùng,” Thẩm Thanh Ca đột nhiên , cửa tiệm mới mua của nàng vẫn cần sửa sang , cũng tìm, cơ hội Kinh thành, đương nhiên thể lãng phí vô ích.
Ai ngờ nàng xong, Lệnh Chiêu bên cạnh cũng vội vàng dậy : “Con cũng .”
Thẩm Thanh Ca xoa xoa đầu , an ủi: “Con đừng nữa, ngày mai là đưa hai ca ca đến thư viện học, con Kinh thành thì qua mấy ngày nữa nương dẫn con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-119-thuong-nho-thu-vien.html.]
Lệnh Chiêu ôm lấy cánh tay nàng lắc lắc: “Nương , con cũng đến thư viện.”
Thẩm Thanh Ca dễ chiêu của thuyết phục nhất, mỗi khi Lệnh Chiêu chỉ cần lộ vẻ mặt đáng thương , nàng liền nhịn mềm lòng.
Thẩm Thanh Ca rõ nhất Lệnh Chiêu yêu sách đến mức nào, tuổi còn nhỏ mấy chữ, chuyện chuyện thì cứ ôm một cuốn sách dày cộp say sưa.
thư viện chỉ nhận trẻ con từ sáu tuổi trở lên, Lệnh Chiêu mới hơn bốn tuổi, chắc chắn là .
Có lẽ thể tìm cho một tư thục ở Kinh thành.
“Được thôi, ngày mai con cứ cùng, nhưng đường cẩn thận, chạy lung tung.”
“Được!” Lệnh Chiêu liên tục gật đầu.
Liễu Quý An há miệng định gì đó, ánh mắt chạm đến nụ mặt Lệnh Chiêu, cuối cùng vẫn gì.
…
Sáng sớm ngày thứ hai, Liễu Quý An và Thẩm Thanh Ca liền lái xe ngựa, dẫn theo Lệnh Chiêu và Nhất Thành, Nhị Thành Kinh thành.
Đến Thượng Nho Thư Viện, bọn họ dẫn đến phòng của một vị phu tử.
“Thưa Từ phu tử, đây là các học đồng đến hôm nay.”
“Ừm,” Từ phu tử đặt sách trong tay xuống, ngẩng mắt về phía Nhất Thành ở phía nhất, vẫy vẫy tay với : “Lại đây.”
Nhất Thành nghiêm chỉnh bước lên phía , cung kính chắp tay vái chào: “Học sinh bái kiến phu tử.”
Từ phu tử gật đầu, rõ ràng hài lòng với biểu hiện của Nhất Thành: “Tên gì?”
“Học sinh Liễu Lệnh Nhân.”
“Quả là một cái tên tồi,” Từ phu tử hỏi: “Đã từng qua 《Luận Ngữ》 ?”
Nhất Thành gật đầu : “Học sinh qua loa.”
“Ta hỏi con, Tử : ‘Có thể thực hiện năm điều trong thiên hạ là nhân ’, năm điều là gì?”
“Cung, Khoan, Tín, Mẫn, Huệ. Cung kính thì khinh ghét, khoan dung thì lòng dân, tín thì khác tín nhiệm, nhanh nhẹn thì công, nhân từ thì đủ để dùng .”
Nhất Thành hầu như suy nghĩ, liền thốt , cho thấy sách thông, điểm mạnh hơn hầu hết các học đồng đến đây.
“Không tệ, con thể ở ,” Từ phu tử vuốt râu , đưa mắt Nhị Thành.
Ngày thường Nhị Thành vốn nghịch ngợm lanh mồm nhất, bây giờ cũng ngoan ngoãn bước lên phía hành lễ: “Học sinh Liễu Lệnh Nghĩa, bái kiến phu tử.”
Từ Phu tử vẫn hỏi một câu, Nhị Thành tuy đáp trôi chảy như Nhất Thành, nhưng cũng xem như miễn cưỡng qua cửa.
Cuối cùng, ánh mắt Từ Phu tử rơi xuống Lệnh Chiêu, cau mày : “Đứa trẻ chắc đủ sáu tuổi nhỉ?”
Liễu Quý An và Thẩm Thanh Ca còn kịp mở lời, Lệnh Chiêu tiến lên, hành lễ đáp: “Học trò Liễu Lệnh Chiêu, năm nay bốn tuổi.”
“Mới bốn tuổi thôi , tuổi của con còn nhỏ, đợi thêm hai năm nữa cũng muộn.”
Lời Từ Phu tử dứt, Lệnh Chiêu liền : “Tử : Hữu giáo vô loại. Đã là hữu giáo vô loại thì tự nhiên cũng nên phân biệt tuổi tác. Nếu thể đáp câu hỏi của phu tử, thì cũng nên nhập học, phu tử nghĩ ?”