Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 35: --- Lại bị dòm ngó

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:10:10
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bọn trẻ từng thấy xe ngựa, bây giờ nhà , tự nhiên là thích thú vô cùng.

 

Ngay cả Liễu lão đại, Liễu lão nhị cũng háo hức thử.

 

Thẩm Thanh Ca đỡ Liễu mẫu xuống khỏi xe ngựa, đem roi ngựa đưa cho họ: “Đại ca, nhị ca, việc đ.á.n.h xe ngựa sẽ phiền đến các .”

 

Sở dĩ sắp xếp như , thứ nhất Thẩm Thanh Ca dù cũng là nữ tử, để nàng ở bên ngoài đ.á.n.h xe đều tiện; thứ hai là nàng thật sự mấy thạo việc điều khiển xe ngựa.

 

ở hiện đại, nàng trực tiếp lái ô tô hoặc lái máy bay, đều tiện lợi hơn nhiều so với cưỡi ngựa.

 

Liễu lão đại vui vẻ nhận lấy roi ngựa: “Đệ cứ yên tâm, chuyện cứ giao cho chúng .”

 

đúng đúng, giao cho chúng ,” Liễu lão nhị kích động xoa tay, “Đại ca, còn từng đ.á.n.h xe ngựa bao giờ, chúng thử xem .”

 

Liễu lão đại gật đầu, cũng sớm háo hức thử : “Đi!”

Mèo con Kute

 

Nhất Thành, Nhị Thành thấy họ lên xe ngựa, lập tức vui vẻ chạy tới mặt Thẩm Thanh Ca, hỏi: “Tiểu thẩm thẩm, chúng con thể ngựa lớn ạ?”

 

Vừa nãy bà nội , cỗ xe ngựa lớn là của tiểu thẩm thẩm, bọn chúng , đương nhiên xin phép tiểu thẩm thẩm đồng ý mới .

 

Thẩm Thanh Ca xoa xoa cái đầu nhỏ của bọn chúng: “Đương nhiên thể, Tam Nha, Tứ Nha cũng cùng .”

 

“Hay quá! Cảm ơn tiểu thẩm thẩm!”

 

Hai thằng nhóc con kéo Tam Nha, Tứ Nha nhảy nhót tung tăng về phía xe ngựa.

 

Ngũ Thành thấy các ca ca tỷ tỷ đều lên xe, thằng bé vùng vẫy thoát khỏi lòng Văn thị: “Con cũng cùng các ca ca tỷ tỷ.”

 

Văn thị vỗ một cái m.ô.n.g thằng bé: “Con nãy chẳng , cũng nên đến lượt các ca ca tỷ tỷ chứ.”

 

“Không chịu , chịu , con ở cùng các ca ca tỷ tỷ.”

 

Ngũ Thành trong lòng Văn thị vặn vẹo liên tục, yên phận.

 

Văn thị thể thắng nổi thằng bé, đành đặt nó trong xe ngựa.

 

Lũ trẻ trong nhà tụ tập với , líu lo gọi ngừng.

 

Thẩm Thanh Ca bộ dạng tràn đầy sức sống của bọn chúng, cảm thấy cuộc sống gia đình như thế , quả thực thú vị hơn nhiều so với việc một cô độc sống.

 

“Các con, vững nhé,” Liễu lão đại vung roi ngựa, điều khiển xe ngựa vòng một vòng lớn ngoài cổng thành.

 

Thẩm Thanh Ca, Liễu mẫu và Văn thị trong lều, đồ đạc bên trong thu dọn xong, lát nữa thu lều thể khởi hành.

 

Nhà vốn chỉ hai chiếc xe kéo dùng để đặt hành lý và lương thực.

 

Thỉnh thoảng mệt chịu nổi, họ cũng sẽ phiên lên xe kéo nghỉ ngơi một lát.

 

Bây giờ thì , xe ngựa họ sẽ thoải mái hơn nhiều.

 

Liễu mẫu kéo Thẩm Thanh Ca sang một bên, tức giận : “Thanh Ca , con thể như nữa, con là con gái, thể đ.á.n.h với bọn buôn trộm trẻ con.”

 

“May mà con bình an vô sự trở về, vạn nhất con mệnh hệ gì, sẽ đau lòng c.h.ế.t mất.”

 

“Con nhớ kỹ, nhà chỉ một con, những chuyện nguy hiểm cứ để cánh đàn ông trong nhà , con quan trọng nhất là tự chăm sóc bản .”

 

Liễu mẫu tưởng chừng như đang trách cứ, Thẩm Thanh Ca từ lời của nàng thấy sự lo lắng và xót xa.

 

Một luồng ấm lập tức dâng lên từ đáy lòng.

 

Thẩm Thanh Ca gật đầu: “Con , nương.”

 

Liễu mẫu nàng cũng chỉ là miệng đáp lời, nếu gặp chuyện gì, nàng nhất định là đầu tiên xông lên.

 

Sau chỉ thể trông chừng nhiều hơn một chút, Liễu mẫu con dâu út bảo bối của xảy chuyện gì ngoài ý .

 

Khi Liễu phụ, Liễu mẫu họ thu dọn đồ đạc gần xong, Liễu lão đại, Liễu lão nhị cũng đưa lũ trẻ trở về.

 

Đợi mấy đàn ông dỡ lều cất , họ liền tiếp tục lên đường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-35-lai-bi-dom-ngo.html.]

Liễu lão đại, Liễu lão nhị, Liễu lão tam phiên kéo hành lý, nữ quyến và lũ trẻ thì phiên xe ngựa.

 

Như , dù cả ngày đường, họ đều cảm thấy nhẹ nhàng, một chút cũng mệt.

 

điều cũng khiến ít mà ghen tỵ thôi.

 

Người thôn Liễu gia thì vẫn , mặc dù trong lòng họ dễ chịu, nhưng dám nhiều, bởi vì họ từng chứng kiến sự lợi hại của Thẩm Thanh Ca, sống nữa mới tìm nàng gây chuyện.

 

Ngay cả lão bà tử họ Vương vốn luôn đối đầu với nhà họ Liễu cũng ngậm chặt miệng, rằng tính mạng của cháu nàng là Liễu Kiến vẫn còn đang nắm trong tay Thẩm Thanh Ca.

 

Ngoài thôn Liễu gia, khi họ đường còn gặp ít những chạy nạn khác.

 

Những đó Thẩm Thanh Ca là ai, trong mắt bọn họ, nhà họ Liễu xe ngựa chính là sự tồn tại giống như những con dê béo con.

 

Đặc biệt là trong đó hai đàn ông, vẫn luôn nhanh chậm theo đội ngũ của họ.

 

“Mau , xe ngựa kìa, xem chúng thể kiếm một món hời .”

 

“Bọn chúng đông như , chúng đừng vọng động, hãy về bẩm báo Đại đương gia.”

 

“Ngươi về , tiếp tục theo dõi bọn chúng, kẻo để mất dấu.”

 

“Được.”

 

“…”

 

Thẩm Thanh Ca vẫn đoàn kẻ khác để mắt tới.

 

Khi nghỉ trưa, nàng lấy những thứ trong vách ngăn xe ngựa giao cho Liễu mẫu.

 

Trong đó, ngoài một túi lương khô, còn hơn mười cái bánh bao thịt lớn, hơn hai mươi quả trứng gà, hai con gà vặt lông.

 

Ngoại trừ bánh bao thịt và gà là do Thẩm Thanh Ca lấy từ gian, những thứ khác đều là đồ cướp từ bọn buôn .

 

Ngoài còn một túi bạc nén, Thẩm Thanh Ca cũng giao luôn cho Liễu mẫu.

 

Cần rằng thứ nàng hiện tại thiếu nhất chính là vàng bạc châu báu.

 

Liễu mẫu nàng như ảo thuật mà lấy hết túi đến túi khác, kinh ngạc đến há hốc mồm.

 

“Thanh Ca … những thứ …”

 

Thẩm Thanh Ca khẽ giải thích: “Đây cũng là cướp từ tay bọn buôn .”

 

“Ôi chao, trời đất của ơi, nhiều đồ đến mức hoa cả mắt .”

 

Liễu mẫu cân thử túi bạc lớn , ước chừng hơn một trăm lượng.

 

Bà trả túi bạc cho Thẩm Thanh Ca: “Số bạc con hãy tự giữ lấy, coi như tiền riêng của con.”

 

hiện giờ chỉ bà và Thanh Ca, bà thiên vị một chút cũng ai .

 

Huống hồ bạc vốn là Thanh Ca nhà bà mạo hiểm giành , tự nhiên liên quan gì đến khác.

 

Thẩm Thanh Ca đẩy túi bạc trở cho Liễu mẫu. Nàng cân nhắc riêng khi giao túi bạc cho Liễu mẫu.

 

Thứ nhất, nàng hiện tại thiếu chút bạc .

 

Thứ hai, nhà họ Liễu trừ Phùng thị đáng ghét , những khác đều đối xử với nàng tệ.

 

Đối với với nàng, nàng tự nhiên cũng nguyện ý đáp lễ.

 

Liễu gia bây giờ chẳng còn tiền nữa, đợi đến khi định cư ở Ung Châu, sẽ vô vàn nơi cần chi tiêu tiền bạc.

 

“Nương, cứ giữ lấy , Quý… Quý An khi đưa cho nhiều bạc, đủ để phòng , nhiều quá cũng an .”

 

Thấy nàng thực sự nhận, Liễu mẫu đành giúp nàng cất : “Con chỗ nào cần dùng đến bạc thì cứ đến chỗ nương mà lấy, nương giúp con giữ, một đồng cũng tiêu.”

 

Thẩm Thanh Ca gật đầu, dù chỉ cần bà chịu nhận là .

 

 

Loading...