Giả Tiểu Thư Xuyên Không Gả Cho Chiến Thần Giả Bệnh bị cả nhà chồng cưng chiều - Chương 85: --- Cái cao dán da chó

Cập nhật lúc: 2025-11-08 14:11:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Để tránh Hứa gia thôn chạy đến gây phiền phức, ngày hôm , Liễu gia thôn và Trần gia thôn liền cùng lên đường gấp từ sáng sớm.

 

Người Hứa gia thôn âm hồn bất tán, bọn họ mới dừng chân nghỉ ngơi chuẩn bữa tối, lưng thấy một đám đông đang về phía .

 

Thẩm Thanh Ca ngẩng mắt , ở phía nhất chính là thôn trưởng Hứa gia thôn và Hứa lão đại.

 

"Cha, phiền phức kéo đến tận nơi ."

 

"Phiền phức gì?"

 

Liễu phụ thuận theo hướng Thẩm Thanh Ca chỉ mà , sắc mặt liền xụ xuống.

 

Nếu về các thôn làng lân cận Liễu gia thôn, thì Hứa gia thôn chính là nơi ông qua nhất.

 

Mỗi thôn làng một hai kẻ như ung nhọt là chuyện bình thường, nhưng Hứa gia thôn thì thể cả thôn đều là một khối u độc lớn, bao gồm cả vị thôn trưởng của bọn họ cũng chẳng lành gì.

 

Một khi bọn họ đeo bám, thì chẳng khác nào cái cao dán da chó, vứt cũng bỏ .

 

Khi bọn họ càng ngày càng đến gần, vội vàng cất hết những món đồ quý giá trong tay .

 

"Liễu lão , cuối cùng cũng gặp các ngươi ."

 

Hứa thôn trưởng nước mắt nước mũi tèm lem, chạy lộc cộc về phía lão thôn trưởng.

 

Mèo con Kute

... Lão thôn trưởng để lộ dấu vết mà rút tay khỏi tay , giả vờ : "Hứa lão , ngờ chúng thể gặp ở đây, các ngươi đang ?"

 

"Đây chính là trời cao phù hộ đó, cho chúng gặp ở đây, các ngươi cũng Ung Châu, chi bằng chúng cùng lên đường , đường cũng tiện tương trợ lẫn ."

 

Khi chuyện, ánh mắt Hứa thôn trưởng vẫn luôn chằm chằm những của Liễu gia thôn, lúc thấy mấy chục con ngựa, trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn và tham lam.

 

Xem những gì Hứa lão đại bọn họ đều là thật, Liễu gia thôn bây giờ giàu , lương thực trong tay chắc chắn cũng ít.

 

Chỉ cần cùng Liễu gia thôn, Hứa gia thôn bọn họ cũng thể nhận ít lợi ích.

 

Thấy lão thôn trưởng mãi trả lời, Hứa thôn trưởng bắt đầu dùng chiêu bài tình cảm, kể lể những chuyện bọn họ gặp đường.

 

Chẳng qua là cướp lương thực, mất hết bạc tiền mà thôi.

 

So với Liễu gia thôn bọn họ gặp vây công, gặp sơn tặc, Trần gia thôn sơn tặc gần như tiêu diệt , thì bọn họ may mắn hơn nhiều.

 

trong miệng Hứa thôn trưởng, bọn họ cứ như là những t.h.ả.m nhất trần đời, gặp tất cả tai ương thế gian .

 

Hứa thôn trưởng đến mức cảm động trời đất, hề nhận thấy ánh mắt trợn trắng của những Liễu gia thôn và Trần gia thôn, sắp sửa lật ngửa lên trời .

 

"Thời buổi bây giờ gian nan hiểm trở, nào ai chịu tội, Hứa lão là thôn trưởng, ắt gương cho trong thôn mới chứ."

 

Lão thôn trưởng với giọng điệu như an ủi, nhưng trong mắt mang theo vẻ chê bai, điều khiến những giọt nước mắt sắp rơi của Hứa thôn trưởng đành nuốt ngược .

 

Hứa thôn trưởng ngượng nghịu giật giật khóe miệng, "Liễu lão đúng, chính vì thời buổi gian nan, chúng càng tương trợ lẫn , như mới cho tất cả ."

 

"Ha ha," lão thôn trưởng , "Bây giờ còn là thôn trưởng Liễu gia thôn nữa , chuyện trong thôn tự nhiên cũng đến lượt nhiều lời, Hứa thôn trưởng việc gì thì cứ bàn bạc với thôn trưởng Liễu gia thôn chúng ."

 

Lão thôn trưởng đến bên cạnh Liễu phụ, giới thiệu với bọn họ, "Đây chính là thôn trưởng hiện tại của Liễu gia thôn chúng ."

 

"Hả?!"

 

Hứa thôn trưởng hiển nhiên lời của lão thôn trưởng cho kinh ngạc.

 

Vị trí thôn trưởng , thậm chí thể coi là một thổ hoàng đế, ở trong thôn là tồn tại một hai, ngoài địa vị , còn thể mang nhiều tiền tài.

 

Một khi lên vị trí , chỉ cần còn sống , thì thể nào giao ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-tieu-thu-xuyen-khong-ga-cho-chien-than-gia-benh-bi-ca-nha-chong-cung-chieu/chuong-85-cai-cao-dan-da-cho.html.]

Mà nay, lão thôn trưởng sắc mặt hồng hào, chẳng giống như mắc bệnh nặng gì, đem chức thôn trưởng truyền xuống.

 

Còn truyền cho con trai ruột của , mà để ngoài thôn trưởng.

 

Hứa thôn trưởng thật sự thể hiểu nổi lão thôn trưởng rốt cuộc trúng tà gì, mới thể chuyện trái lẽ thường như .

 

Khi nhà họ Hứa cha chồng của Thẩm Thanh Ca chính là thôn trưởng thôn Liễu gia, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

 

Bọn họ còn lừa Thẩm Thanh Ca ngoài để bán , nhưng nhà cô một thôn trưởng, việc thật sự khó .

 

Hứa thôn trưởng thấy Liễu phụ chỉ ngây một thoáng, đó lập tức khôi phục vẻ mặt tươi , “Thì là Liễu Hoán lão , chúng gặp mặt là khi con trai út nhà thành .”

 

“Không ngờ gặp Liễu lão trở thành thôn trưởng thôn Liễu gia, hai thôn chúng cùng lên đường, e là nhờ Liễu lão giúp đỡ nhiều .”

 

Liễu phụ lão già trong lòng đang toan tính điều gì.

 

Muốn cùng bọn họ chiếm chút tiện nghi, cũng xem đồng ý .

 

“Nói gì mà giúp đỡ giúp đỡ, chúng chẳng qua đều cùng một đường mà thôi.”

 

Thấy Liễu phụ đáp lời , Hứa thôn trưởng cũng giận dữ, dẫn thôn Hứa gia trực tiếp bắt đầu nghỉ ngơi bên cạnh thôn Liễu gia.

 

“Xem , bọn họ quyết định bám riết lấy chúng .”

 

Liễu Giang Hải bộ dạng vô liêm sỉ của bọn họ, tức đến xông lên đ.á.n.h .

 

“Người thôn Hứa gia từ đến nay đều vô liêm sỉ như , gì mà ngạc nhiên.”

 

“Bây giờ điều quan trọng nhất là tìm cách khiến bọn họ khó mà lui, nếu cứ bọn họ quấn lấy thì thật là xui xẻo lớn .”

 

Thẩm Thanh Ca : “Bọn họ bây giờ bám riết lấy chúng , chẳng qua là cảm thấy ở chúng lợi để kiếm chác, chỉ cần bọn họ chiếm bất kỳ tiện nghi nào từ chúng , tự nhiên sẽ tìm mục tiêu khác.”

 

“Lời lý.”

 

Liễu phụ lập tức phân phó xuống, bảo trông coi kỹ hành lý của , để tránh kẻ trộm cắp tay.

 

Mặt khác là đem tất cả lương thực giấu .

 

Mấy trăm cân lương thực đặt cùng một chỗ thì nhiều, nhưng nếu mỗi nhà chia một ít, thì cũng chỉ là thêm một gói nhỏ mà thôi.

 

Đêm đến bọn họ ngay cả bánh ngô cũng ăn, chỉ nấu chút cháo gạo lứt, là cháo, thì giống như một nồi nước lớn trộn lẫn mấy hạt gạo lứt hơn.

 

ngay cả như , thôn Hứa gia cũng đều xúm , chia một ít.

 

“Mọi hãy thương xót chúng , chúng lâu ăn bữa no ấm, dù chỉ cho chúng uống một ngụm canh cũng .”

 

Người thôn Hứa gia đều mang bộ dạng đáng thương, khiến đành lòng từ chối bọn họ.

 

lúc , đều ăn đủ no, lòng thương xót dư thừa nào mà thương hại bọn họ.

 

Huống hồ thôn Liễu gia và thôn Hứa gia cách xa, ai mà chẳng ai.

 

“Ta Hứa lão bà, chúng quen , các ngươi là hạng gì mà cứ nghĩ chúng , cái thói đó của ngươi chỉ thể giở mặt ngoài mà thôi.”

 

“Cứ tùy tiện giả bộ đáng thương, là khác nhịn đói nhường hết lương thực cho ngươi , đời chuyện như .”

 

“…”

 

Hứa lão bà vươn tay giật muỗng, nhưng thôn Liễu gia trực tiếp vây quanh bếp đất, để một chút khe hở nào cho bọn họ.

 

“Ai ăn của các ngươi, cháu gái ruột của là con dâu của Liễu thôn trưởng đó, ăn phần của con bé , các ngươi mau tránh , nếu sẽ bảo cháu gái đuổi hết các ngươi khỏi thôn Liễu gia.”

 

 

Loading...