17.
“Rốt cuộc các là ai?” lùi sang hai bên hai bước, căng thẳng chằm chằm hai đang chặn đường.
“Chúng ? Là chồng của em đây.”
Cả hai cùng một cách tà ác, cầm vũ khí từ từ tiến về phía .
còn đường lui.
“Ai ở đó?”
Đột nhiên, một tiếng quát giận dữ vang lên. Khi đầu , thấy từ xa một đang từ từ tới, tay cầm đèn pin, đầu đội mũ, huy hiệu cảnh sát vai lấp lánh.
Lưu Vĩ và Khương Toàn cũng thấy cảnh sát đến thì lập tức bỏ chạy.
từ hai hướng khác xông ba nữa, nhanh chóng tóm lấy Khương Toàn và Lưu Vĩ ấn mạnh hai họ xuống đất.
lập tức thở phào nhẹ nhõm, chân loạng choạng. Ngay khoảnh khắc kiệt sức ngã xuống đất, một bàn tay ấm áp đỡ lấy .
Người cảnh sát với vẻ mặt hiền lành giúp bế con gái lên, nhẹ nhàng đỡ dậy từ đất.
“Cô đừng sợ, chúng nhận tin báo của một phụ nữ, thấy cầm d.a.o định khu dân cư gần đây, sợ xảy chuyện nên bảo chúng đến kiểm tra.”
Khoảnh khắc đó, gần như ứa nước mắt.
“Có, g.i.ế.c chúng …”
18.
“Hai thế? Là ai? Nói mau!”
Lúc cảnh sát áp giải Khương Toàn và Lưu Vĩ đến mặt .
“Manh Manh, em với họ , là chồng của em mà.” Khương Toàn , trong mắt tràn đầy khao khát.
“Vợ ơi, hãy hết với cảnh sát , đây là cơ hội để đưa tên khốn pháp luật.” Lưu Vĩ cầu xin .
Không ngờ hai trơ trẽn đến thế, đến giờ phút vẫn còn giả vờ. Sau khi do dự một lúc lâu, quyết định kể hết tất cả những gì một cách đầy đủ, để cảnh sát phán xử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-tri-cua-dong-tien/chuong-5.html.]
Lúc ngẩng đầu lên, mở miệng với cảnh sát: “Vài ngày , mất trí nhớ, khi tỉnh dậy, là chồng của .”
chỉ Khương Toàn.
…
Mấy cảnh sát cau mày bên cạnh lắng . Trong lúc đó, Khương Toàn và Lưu Vĩ nhiều cắt ngang lời , ngừng tự chứng minh vô tội, cuối cùng cảnh sát ấn ngã xuống đất, còng tay .
Sau khi xong, thở phào nhẹ nhõm cảnh sát: “ thực sự rốt cuộc ai thật, ai dối. Các thể giúp ?”
Người cảnh sát vẻ mặt hiền lành cầm giấy bút đến mặt : “Cô yên tâm, bây giờ cô an , hai sẽ hại cô nữa. cô cả hai đều đang tranh giành vé ? Cô thật sự nhớ cất vé ở ? Thứ coi là vật chứng tạm thời trong cuộc tranh chấp , hơn nữa để bảo vệ sự an của cô, nhất là tạm thời giao cho chúng .”
lắc đầu nguầy nguậy: “Anh cảnh sát, thật sự thể nhớ . hy vọng các thể nhanh chóng đưa mấy chúng đến đồn cảnh sát, hai nguy hiểm và xảo quyệt. Hơn nữa con gái … sức khỏe của con gái , khi trải qua một thời gian dài hoảng sợ như , lát nữa con bé phát bệnh .”
Người cảnh sát hiền lành thở dài: “Ôi, chủ yếu đây là hiện trường đầu tiên, chúng còn cần một chứng cứ để điều tra. Tốt nhất là cô nên hợp tác với chúng , chúng mới thể giúp cô tìm rốt cuộc ai mới là chồng của cô và phận của cô là gì.”
Lúc , một cảnh sát cao gầy bên cạnh với vẻ mặt nghiêm túc tới: “ thấy chừng là phụ nữ ở bên ngoài vụng trộm chồng phát hiện, cố ý dùng vé để châm ngòi tranh chấp giữa hai . Đừng nhiều nữa, mau giao vé đây. Cô an , chúng cũng đỡ phiền, chúng sẽ đưa con gái cô đến bệnh viện.”
Người cảnh sát hiền lành cũng hùa theo: “Thưa cô, lời khai của cô là sơ hở, khó hiểu đấy. Cũng các trường hợp t.a.i n.ạ.n xe cộ mất trí nhớ, nhưng hiếm gặp. Làm cô khiến chúng tin cô thật sự mất trí nhớ ? Chúng tuyệt đối sẽ bỏ qua kẻ , cũng sẽ oan uổng . Vì , cô nhất nên theo lời chúng .”
Khoảnh khắc đó, những cảnh sát mặt, cảm giác bất an trong lòng càng trở nên rõ rệt.
vươn tay, định ôm lấy con gái: “Anh cảnh sát, con bé nặng lắm, để ôm thì hơn.”
cú vồ trúng.
Người cảnh sát hiền lành lùi một bước, mặt nở một nụ gượng gạo: “Không , mệt.”
Dáng vẻ đó cứ như thể đang lấy con gái con tin.
Còn tay cảnh sát cao gầy bên cạnh đặt lên chiếc dùi cui ở thắt lưng: “ thấy, cô đây là uống rượu mời uống uống rượu phạt !”
“Đủ ! Lũ ngu các !” Một tiếng quát giận dữ từ xa truyền đến.
Một bóng mảnh khảnh, từ từ bước từ trong bóng tối.
Đó là một phụ nữ tóc dài.