Tai Phó Diên  đỏ lên.
Cậu cúi đầu cầm điện thoại lên.
Nhấp  hình đại diện của cô, soạn tin nhắn.
Diên: Ngủ ngon.
Ôn Nam Tịch    mấy bước thì điện thoại của cô vang lên, cô cầm lên xem, trả lời .
[Ngủ ngon.]
–
–
Một đêm đó, thời tiết đột nhiên trở lạnh, ngày hôm  Ôn Nam Tịch  mặc áo dài tay bên trong đồng phục học sinh, chiếc khăn quàng cổ của Nhan Khả cũng sắp  xong, chiếc khăn quàng đen  ,   nhiều học sinh trong lớp ngắm nghía. Ôn Nam Tịch thỉnh thoảng  giờ học sẽ đến quán net ” Tình Thiên”, ở đó   sẽ giảng bài cho cô.
Khi cô  ở đây,  cũng sẽ để  một  bài kiểm tra  bàn.
Những đề đó của  đều là đề của Đại học Bắc Kinh.
Họ cũng thường xuyên trò chuyện trong Q/Q, lịch sử trò chuyện cứ nối tiếp .
Ảnh đại diện của   đổi thành một con heo màu hồng nhạt.
Ôn Nam Tịch mới phát hiện , gửi ảnh chụp màn hình  khung trò chuyện.
Ôn Nam Tịch:??
Diên:?
Ôn Nam Tịch: Kia là chỉ mã  heo ?
Diên: Thì ?
Ôn Nam Tịch: Dễ thương quá! Trái ngược với .
Giây tiếp theo,   đổi một hình mới.
Con heo màu hồng nhạt  đổi thành màu đen.
Ôn Nam Tịch: Sao   keo kiệt như ?
Diên: Có .
“Trời trở lạnh ,   tớ lạnh đến run bần bật cả lên.” Nguyên Thư giấu hai tay trong tay áo, chạy  phòng học,   chỗ của . Ôn Nam Tịch bỏ điện thoại di động  túi áo khoác. Vì để  đề, cô  nhờ Ôn Du đăng ký Internet nên bây giờ cô  thể sử dụng nó từ thứ hai đến thứ sáu.
Ôn Nam Tịch đưa bình giữ nhiệt cho Nguyên Thư, Nguyên Thư cũng giấu cốc giữ nhiệt  tay áo để giữ ấm, cô  : “Hôm nay  kết quả kỳ thi tháng .”
Ôn Nam Tịch ừ một tiếng.
–
–
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gia-vo-1/chuong-13-1.html.]
Tiết thứ ba.
Khi Trương Vũ Xuyên bước , gió lạnh thổi mạnh khiến tóc của thầy  tung bay, lộ  vầng trán cao,  bước  cửa  yêu cầu các học sinh trong lớp ở gần cửa đóng cửa .
Bạn cùng lớp đóng cửa chắn gió  chạy về chỗ .
“Im lặng, im lặng…” Trương Vũ Xuyên   bục .
Lớp học ồn ào lập tức im bặt, Nhan Khả vội giấu chiếc khăn quàng cổ  hộc bàn, ngẩng đầu lên, đôi mắt liếc nhẹ sang Ôn Nam Tịch.
Nguyên Thư kéo Ôn Nam Tịch.
Ôn Nam Tịch ngước mắt  về phía Trương Vũ Xuyên.
Trương Vũ Xuyên bắt gặp ánh mắt của cô, nhẹ nhàng , hai bàn tay chống lên mặt bàn, : ” Người  thành tích tiến bộ nhất trong kỳ thi tháng   chính là Nam Tịch.”
“Một bước nhảy vọt trở thành   đầu  trường.”
bùm–
Cả lớp lập tức ầm ĩ cả lên.
Đầu Ôn Nam Tịch cũng  đánh cho một cái,  một loại cảm giác  chân thực, Nguyên Thư phản ứng , hét lớn: “Thầy ơi, hạng nhất ạ? Hạng nhất  TSo ạ? Nam Tịch của chúng !”
Trương Vũ Xuyên mỉm  gật đầu: “ , là hạng nhất  trường, điểm vật lý của em  gần như tuyệt đối. Nam Tịch, em  tiến bộ  nhiều.”
“Ôi chao ôi -” Nguyên Thư hưng phấn như thể bản  cô   trúng giải lớn, cô  lắc lắc cánh tay Ôn Nam Tịch, “Hạng nhất, Nam Tịch,  đạt hạng nhất !”
Ôn Nam Tịch  hồn,  nụ  của Trương Vũ Xuyên, cô mới cảm thấy chân thực hơn một chút.
Cô vô thức  đầu  Nhan Khả, Nhan Khả  thể tin ,   ngơ ngác  tại chỗ, sắc mặt tái nhợt,    Trương Vũ Xuyên: “Thầy, còn em thì ?”
Trương Vũ Xuyên khẽ mỉm : “Em thi cũng  tệ,  thứ hai, kém Nam Tịch mấy điểm. Hai  các em đều  xuất sắc.”
Hạng hai.
Sắc mặt Nhan Khả càng tái nhợt, giống như đang  mơ.
Cô  liếc  Ôn Nam Tịch, Ôn Nam Tịch bình tĩnh  sang chỗ khác, cố tình   vẻ thờ ơ, khiến Nhan Khả dùng đầu ngón tay bóp lấy cuốn sách.
Nguyên Thư mỉm , dựa  bàn  : “Nhan Khả, cố lên.”
Những lời cô     đây đều đem trả  hết.
Chu Na Na một câu cũng  dám , vỗ vỗ bả vai Nhan Khả.
Nguyên Thư thậm chí còn hất cằm với những  bạn cùng lớp: “Học sinh hạng hai là ai  ?”
Những  bạn cùng lớp đó  hé nửa lời.
Vật lý gần đạt điểm tuyệt đối, Ôn Nam Tịch uống nhầm thuốc   mà thi kinh khủng như  cơ chứ?
Loại cảm giác  chân thực  kéo dài cả ngày, Ôn Nam Tịch   đạt  681 điểm tổng tất cả các môn, cao hơn  đó trọn vẹn 20 điểm, cô  sắp đạt đến điểm trúng tuyển của Đại học Bắc Kinh . Trời âm u lạnh lẽo, Ôn Nam Tịch bước  khỏi cổng trường, tình cờ  thấy một chiếc ô tô màu đen đang đậu.