Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Ngày biểu diễn chính thức,  ánh đèn sân khấu lộng lẫy,   quỳ xuống mang  chân Tống Tưởng đôi giày thuỷ tinh chỉ dành riêng cho cô bé Lọ Lem.
Tiếng hò reo, huýt sáo vang lên từ  khán đài.
  trong góc sân khấu,  thấy Tống Tưởng ngơ ngẩn    say đắm, hai má thoáng ửng hồng đúng chuẩn thiếu nữ mới  yêu.
Anh  cứng đờ cả , khoé miệng co giật, cố gắng điều chỉnh biểu cảm  gương mặt. Mang giày cho Tống Tưởng bằng tốc độ ánh sáng xong,  lập tức  bật dậy, thở  một  thật dài.
Không sai, Tống Tưởng  hôi chân.
Trước đó, Lữ Minh Đình từng tế nhị nhắc nhở, nhưng   câu thần chú ‘Nhà tớ nghèo lắm’ của Tống Tưởng chặn họng.
Giờ thì đến lượt   thành nạn nhân. Với tư cách là ‘em gái  của năm’,   đến mức  thể ngừng .
Theo lời kể của khán giả  hàng đầu hôm , họ   chứng kiến một cô bé Lọ Lem thẹn thùng, một hoàng tử mặt như tro tàn và một cái cây  đến   run rẩy.
Tối hôm đó, confession của trường  chiếm sóng bởi ảnh selfie kèm tâm thư của Tống Tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giac-mong-lo-lem-cua-ban-cung-phong-rayh/chuong-6.html.]
Trong bài  dài dằng dặc, cô  nhiều  ‘vô tình’ nhắc đến chuyện    dành cho cô  sự chăm sóc  một  hai như thế nào, khiến bình luận bên  thảng thốt:
"Ngọt quá!"
Còn    hẳn một bài văn tỉ mỉ kể Tống Tưởng là một cô gái   cảnh khó khăn,   học   nhưng vẫn vô cùng thiện lương và hào phóng.
Nhờ , Tống Tưởng  cả trường công nhận là cô bé Lọ Lem, còn    gán mác hoàng tử  mệnh định sẵn cho cô .
Sáng hôm , Tống Tưởng  khỏi ký túc xá từ sớm, đồng thời đăng bài lên confession trường.
Ảnh chụp một hộp đồ ăn sáng  tay, kèm dòng caption:
Bình luận của bạn là động lực của mình
"Cảm ơn   chăm sóc em suốt thời gian qua. Mua bữa sáng cho   nè, nhớ ăn nhé ~"
Bình luận cũng bàn tán rằng đoá hoa  núi tuyết như Bạch Địch cũng  Tống Tưởng hái mất.
Chỉ  mấy  chung phòng chúng   Tống Tưởng   khỏi cửa  lâu   lóc chạy về, trong tay vẫn cầm nguyên phần đồ ăn sáng như trong ảnh.