Giai Thượng Xuân Y - Chương 129: Nếu Vệ Giới không đào hôn (3)

Cập nhật lúc: 2025-06-01 04:27:07
Lượt xem: 37

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Diệu Y bỗng nhiên lâm bệnh.

Cơn bệnh đến như núi đổ, ngày hôm còn sinh lực dồi dào, cùng các ma ma đánh đ.ấ.m vui vẻ, nhưng ngày hôm giường, thể dậy nổi.

Phù Dương huyện chúa nhận tin, ban đầu còn nghĩ Tô Diệu Y chỉ vì tránh né việc thỉnh an, nên mới giả vờ ốm, vì thế bà tức giận mà "thăm bệnh."

Khi phòng, đại phu nổi tiếng trong thành màn, đang bắt mạch cho Tô Diệu Y.

Một làn gió thổi bay tấm màn, Phù Dương huyện chúa thấy sắc mặt Tô Diệu Y tái nhợt, thở yếu ớt, liền giật hoảng hốt.

“Rốt cuộc là ? Sao tự nhiên bệnh nặng như ?”

Bà vô thức về phía Dung Giới bên cạnh.

Dung Giới mặc trang phục lộn xộn, thần sắc chút mệt mỏi, như thể mới thức dậy vội vã, vẻ mặt chút quan tâm. Hắn nhíu mày, sắc mặt khá hơn Tô Diệu Y bao nhiêu.

Nghe Phù Dương huyện chúa hỏi, cuối cùng mới thu tầm mắt, bà một cái: "Lời ... nên hỏi mẫu ?”

“......”

Phù Dương huyện chúa bất đắc dĩ thở dài, đó phân phó nữ sử: “Đem tuyết liên, nhân sâm, tất cả mang đây! Bất luận thế nào, chữa khỏi cho Tô Diệu Y!”

“... Dạ.”

Đại phu khi kiểm tra mạch cho Tô Diệu Y, vẻ mặt khó hiểu, nhưng với Dung Giới, bệnh hình như là do tâm lý, dù dùng thuốc cũng chỉ tạm thời chữa trị, còn dùng tâm dược mới thể khỏi hẳn.

Dung Giới trầm mặc thật lâu, cuối cùng mới lệnh cho Khuyết Vân đưa đại phu .

Đại phu kê đơn thuốc, nhưng Tô Diệu Y uống thuốc mấy ngày mà thấy tiến triển.

Cho đến khi Dung Giới phái đưa Tô Tích Ngọc và Tô An An đến Lâm An, Tô Diệu Y mới miễn cưỡng hồi phục tinh thần.

Dù sắc mặt nàng vẫn tái nhợt, nhưng ngoài biểu hiện gì lạ. ngay khi Tô Tích Ngọc và Tô An An rời , nàng nắm lấy ống tay áo Dung Giới, đến nỗi trời đất như tối sầm.

Dung Giới nàng đến tay chân lạnh lẽo, n.g.ự.c đau nhói, cuối cùng chỉ thể dùng khăn che đôi mắt đỏ hồng của nàng.

“Làm thiếu phu nhân Dung gia, thê tử của , khổ sở như ?” Hắn hỏi, giọng trầm thấp.

Tô Diệu Y nghẹn: "... Ngươi chẳng cho ngoài... Ta giống như tù nhân, chẳng khác gì phạm nhân cả...”

_Bản dịch thuộc về Hân Nghiên Lâu - MonkeyD. Vui lòng không ăn cắp dưới mọi hình thức.
Dtruyen, Truyenfull, Truyenplus, Wattpad, Cáo Truyện

là ĐỒ ĂN CẮP CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP!!!!!~_

“Chờ ngươi khỏe lên, lúc nào cũng thể ngoài.”

Tô Diệu Y ngừng một chút, : "Ra ngoài cũng chỉ coi thường... Họ , mỗi bên ngoài đều chế giễu , là kẻ trèo cao, là cô gái thôn quê của Dung gia...”

“... Ai dám như , sẽ cắt lưỡi !”

“Ngươi rõ ràng ghét ... Ngươi việc, xuất hiện mặt ... Ngươi cũng nghĩ sẽ mặt ngươi, ?”

Dung Giới cuối cùng nhịn nữa, vạch khăn , thẳng mắt Tô Diệu Y, gằn từng chữ một: “Ta... ... .”

Tô Diệu Y ngẩng lên, ánh mắt mơ hồ: "Vậy ngoài.”

“......”

Tô Diệu Y kìm , hai giọt nước mắt rơi xuống: "Ngươi xem thường ... Một cô gái thương hộ...”

Dung Giới hít một thật sâu, xoa trán, qua kẽ răng, khó khăn: “... Ra ngoài.”

Ngày hôm .

Tô Diệu Y đội nón cói, phe phẩy quạt tròn, khí phách hăng hái kiệu, qua khắp các cửa hiệu trong Lâm An, cuối cùng trúng một cửa hàng đoán mệnh đối diện Phủ Học.

Cửa hàng bán tiên diệu, vì vàng bạc mà động, nhưng vì uy vũ mà tiếng tăm.

Khi Tô Diệu Y chính là thiếu phu nhân Dung gia, chủ cửa hàng rốt cuộc nhượng một nửa mặt tiền.

Sau khi cửa hàng mở đối diện Phủ Học, tâm trạng Dung Giới trở nên phức tạp, khuôn mặt trầm tư lời nào.

Một mặt, nhớ Tô Diệu Y ở Lâu huyện cùng những học sinh hòa hợp vui vẻ. Mặt khác, cửa hàng mở ngay mí mắt , chẳng dễ dàng loạn ...

Nhìn thấy nụ khuôn mặt Tô Diệu Y, Dung Giới rốt cuộc thể lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng dặn dò: “Ngươi vẫn khỏe hẳn, việc ở cửa hiệu để Khuyết Vân lo liệu.”

“Biết .”

Tô Diệu Y vui vẻ đầu, chuẩn bước .

Dung Giới bỗng nhiên giữ nàng , ánh mắt liếc về phía bàn, nơi bát thuốc mới sắc xong. “Ngươi quên cái gì ?”

Tô Diệu Y hiểu lầm ý của , do dự một lát, bất ngờ cúi , hôn lên khóe môi một cái.

“......”

Chưa kịp để Dung Giới hồn, nàng nhẹ nhàng bước , tâm trạng vui vẻ chạy khỏi thư phòng.

Dung Giới sững tại chỗ, một lúc lâu mới giơ tay sờ lên khóe môi, cúi đầu một cách nhẹ nhàng.

Cười xong, chợt nhận điều gì, liền cố tình vươn tay áp xuống khóe môi, gọi Khuyết Vân , nhờ đem chén thuốc mà Tô Diệu Y để đưa cho .

“Đem thuốc cho thiếu phu nhân.”

Sau khi Tri Vi Đường khai trương, Tô Diệu Y cũng hồi phục.

Trong thành Lâm An, ít chê Dung gia vì để thiếu phu nhân mở tiệm sách, nhưng từ khi Phù Dương huyện chúa bảo vệ nàng trong một yến tiệc, tiếng đó giảm nhiều.

Không lâu , tiệm sách của Tô Diệu Y nhiều khen ngợi, và ngay cả tài nữ nổi danh Cố Ngọc Ánh cũng kết giao với nàng, coi nàng là tri kỷ.

Từ khi rời khỏi nội trạch, Tô Diệu Y bắt đầu nổi danh khắp Lâm An, khiến bao ngưỡng mộ.

Dần dần, những gọi nàng là “Dung thiếu phu nhân” cũng đổi cách xưng hô, bắt đầu gọi nàng là “Tô lão bản”.

Những ngày xuân phong đắc ý, nàng tránh khỏi chút tự mãn.

Một ngày nọ, Tô Diệu Y ở nhà báo thăm Trịnh Ngũ Nhi, giúp đỡ giải quyết một vụ án gây chấn động thành, đó cùng trong Tri Vi Đường đến Ngọc Xuyên Lâu chúc mừng.

Trong lúc đó, hầu của Dung phủ nhiều đến thúc giục nàng, nhưng nàng đều đuổi hết .

Chỉ đến khi uống rượu qua ba tuần, nàng mới mỉm , say, rời khỏi Ngọc Xuyên Lâu.

“Thiếu phu nhân...”

Người hầu chờ bên ngoài xe ngựa, vẻ mặt đầy lo lắng: "Ngài còn nhớ hôm nay là ngày mấy ?”

Tô Diệu Y tươi, tâm trạng phấn khởi: "Hôm nay là ngày Tri Vi Đường gạn đục khơi trong, một ngày lành.”

“Hôm nay là sinh nhật công tử.”

“......”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giai-thuong-xuan-y-rpsx/chuong-129-neu-ve-gioi-khong-dao-hon-3.html.]

Tô Diệu Y sắc mặt đột ngột cứng đờ, ánh mắt mờ , men say cũng tan biến hết.

Lúc nàng chột Dung phủ, Phù Dương huyện chúa chuẩn xong tiệc sinh nhật cho Dung Giới, khí trong phủ trang trọng với những chiếc đèn lồng đỏ rủ xuống, chứng tỏ hôm nay là một ngày đặc biệt.

Tô Diệu Y bước qua hành lang, về đến sân nơi nàng và Dung Giới ở.

Nàng vội , mà ngoài sân một lúc, quan sát xung quanh. Trong phủ vắng vẻ, dường như đều nghỉ ngơi.

Tô Diệu Y định bước nhẹ nhàng, nhưng một giọng quen thuộc từ phía vang lên.

“Rốt cuộc cũng chịu về ?”

Tô Diệu Y khựng , ngay lập tức điều chỉnh biểu cảm, xoay , nhẹ nhàng cúi đầu gọi: “Phu quân.”

Dưới mái hiên, nàng thể cúi đầu.

“Ngươi cứ giải thích, về lúc ... thực lý do...”

Nàng chớp mắt, xuống đất, tiếp: "Kỳ thực, từ một tháng , chuẩn quà sinh nhật cho ngươi. Đây là đầu tiên chuẩn sinh nhật cho ngươi... nên tự tay quà tặng, như mới ý nghĩa...”

Dung Giới gì, chỉ đưa tay về phía nàng.

Tô Diệu Y từ từ rút từ tay áo một chiếc túi thơm thêu tỉ mỉ hình uyên ương, đặt tay Dung Giới.

“......”

Dung Giới cúi đầu, ánh mắt khó đoán, chiếc túi thơm trong tay.

“Đôi tay quá vụng về, thêu suốt một tháng mà chẳng xong. Cuối cùng, mới thêu cái ... khó khăn lắm mới thành.”

Tô Diệu Y liếc nhanh lên , thấy biểu cảm gì, nàng thở dài, ngón tay vung vẩy một chút mặt , oán trách : “Ngươi xem, vì thêu cái , tay trở nên thế .”

Dung Giới vuốt nhẹ hoa văn túi thơm, bỗng nhiên đưa túi thơm lên trời, một nụ nhạt lướt qua môi.

“Tô Diệu Y, giải thích một chút. Ngươi tặng quà sinh nhật cho , thêu ba chữ túi thơm?”

Dung Giới nhẹ nhàng thả tay, chiếc túi thơm rơi xuống mặt Tô Diệu Y, để lộ ba chữ "Cẩm Tú Các" thêu đó.

“......”

Tô Diệu Y sững, lời nào.

là nàng Cẩm Tú Các mua túi thơm, nhưng cố ý chọn chiếc thêu văn. Không ngờ giấu bên trong chiếc túi...

Trong lòng Tô Diệu Y thầm mắng Cẩm Tú Các, đôi mi run lên, mắt nàng đỏ lên, nước mắt bắt đầu rơi xuống.

Dưới ánh trăng, Dung Giới lạnh lùng nàng, thờ ơ chút cảm xúc.

Tô Diệu Y kinh doanh Tri Vi Đường hơn nửa năm. Mỗi ở bên ngoài xảy náo động trời đất, khi tính sổ với nàng, nàng lóc sướt mướt, thì cũng là ốm đau bệnh tật...

Nếu còn nhận nàng đang diễn trò, thì đúng là kẻ ngu ngốc.

“Không .”

Hắn quăng túi thơm giá rẻ sang một bên: "Sinh nhật , ngươi chẳng chuẩn gì, thì tự tay .”

“......”

Tô Diệu Y trong lòng lo lắng, nước mắt theo đó mà tràn .

Dung Giới nhẹ nhàng đưa tay lau giọt nước mắt của nàng, môi khẽ nhếch.

“Nước mắt cũng tiết kiệm, đợi lát nữa chậm rãi .”

Đêm dài trôi qua, Dung Giới giường tiếp tục lễ vật “ ăn thưởng thức”.

Tô Diệu Y, áo quần tán loạn, ôm gọn trong lòng ngực, cổ ngước lên, làn da lộ ngoài đỏ ửng, khóe mắt và đuôi lông mày như phủ một lớp sương mù, nước mắt, mà là mồ hôi.

Thực , suốt nửa năm qua, bọn họ thiếu những khoảnh khắc ân ái. Dung Giới thường xuyên kiềm chế sự ôn nhu, mặc dù đôi khi chút thất thố, nhưng chỉ cần Tô Diệu Y đỏ mắt, liền ngoan ngoãn phục tùng nàng.

hôm nay, chiêu đó hiệu quả.

Tô Diệu Y chỉ thể đổi cách thức, bám vai Dung Giới, thì thầm tai những lời . nàng càng , càng cảm thấy tủi , càng dồn ép đến tàn nhẫn.

Cuối cùng, giọng nàng nghẹn , thể trọn một câu, chỉ còn những từ ngữ yếu ớt trào từ môi nàng...

Khi Dung Giới cuối cùng buông tay nàng , Tô Diệu Y như tan chảy, ngã lăn sập.

Thấy nàng mặt đỏ bừng, thở dốc vội vã, thể trọn vẹn, Dung Giới vẫn khỏi cảm thấy đau lòng.

Hắn cúi xuống, hôn nhẹ lên mi mắt nàng, nơi ướt đẫm nước mắt.

Tô Diệu Y nhắm mắt , còn sức để phản kháng.

“Với danh tiếng Tri Vi Đường hiện tại, còn chui một gian đoán mệnh nhỏ bé như thế... Thật quá ủy khuất .”

Dung Giới nghiêng xuống, ôm nàng lòng, xoa nhẹ vành tai nàng: "Ta sẽ cho ngươi một gian lớn hơn, mặt tiền hơn, ?”

“......”

Tô Diệu Y vẫn nhắm mắt, nhưng mí mắt an phận, khẽ run lên.

“Muốn ?”

Dung Giới nhẹ nhàng cắn môi nàng.

Tô Diệu Y mở mắt, đôi mắt đen láy trong sáng lạ thường khi nước mắt rửa sạch: "...... Ta Ngọc Xuyên Lâu.”

Dung Giới cần suy nghĩ: "Được.”

Tô Diệu Y đáy mắt bừng lên ngọn lửa, nàng ngẩng đầu, hôn lên môi Dung Giới, mơ hồ đáp : "Giới lang, sinh nhật cát tường, tuổi mới như xuân...”

Màn giường chợt lặng im trong một khoảnh khắc.

Dung Giới Tô Diệu Y, trong lòng chỉ cảm thấy n.g.ự.c như vỡ , thứ gì đó ngừng lớn lên, đè nén, và dần dần trở nên nóng bỏng. Khi cơn bộc phát đến, cả như cuồng, còn kiểm soát nổi.

Hắn bỗng nhiên , mạnh mẽ giữ lấy vai nàng, càng sâu, càng mạnh mẽ hôn xuống...

Đáng giận Tô Diệu Y!

Đáng giận Tô Diệu Y...

Đáng yêu Tô Diệu Y.

======Tác giả chuyện :

Chấp nhận mệnh , Dung cẩu, bất kể tuyến nào ngươi cũng đều Tô Diệu Y mạnh mẽ cho điên đảo [cầu vồng thí].

Ngày mai sẽ phần ngoại truyện về Lý Trưng và Mục Lan, đó là phần về Tô An An và Dung Hề. Ngoại truyện về các vai phụ và mối quan hệ giữa nữ chủ với ruột, cha kế trong cuộc sống sẽ là những câu chuyện khá ngắn gọn.

Loading...