Giang Nam Xuân: Sau Gió Trăng Chỉ Còn Lặng Lẽ - 28.

Cập nhật lúc: 2025-03-14 07:26:08
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Kiều Kiều điên cuồng đá quỳ sụp xuống, như kẻ mất trí:

“Ha ha ha ha ha! Phí Khởi, thì ngươi cũng ngày hôm nay!

Thôi Phục Linh, nên gọi ngươi là Thôi Phục Linh, Trần Tố Nương đây?”

Từ nhiều năm , còn ai gọi bằng cái tên đó. Giờ , lòng thoáng run lên.

Sứ thần nước Thiên Nguyệt buồn để ý đến sự điên loạn của nàng , chỉ cúi xuống , chậm rãi cất lời:

“Dung phi nương nương, chuyện của ngươi, chúng đều

Phu quân của ngươi, Cố Hành, chẳng chính là bệ hạ Đại Thịnh hại c.h.ế.t

Hắn tử thủ cửa thành, cuối cùng hoàng đế các ngươi dâng hai tay cho kẻ khác. 

Ngươi hận , đúng ? Bằng , ngươi cũng sẽ xuất hiện ở đây.”

Hắn , ánh mắt như dò xét, thấp giọng :

“Hơn nữa, những năm gần đây, bệ hạ Đại Thịnh, thể ngày càng suy nhược.”

Ta thản nhiên hỏi: “Các ngươi rốt cuộc gì?”

Vịt Bay Lạc Bầy

Sứ thần : “Như chậm rãi hành hạ, thì hả cơn giận? Lẽ nào nên khiến đoạn tử tuyệt tôn ?”

Ta nâng mắt, về phía Từ Kiều Kiều đang một bên:

“Ngươi cam lòng ? Ngươi chẳng yêu đến khắc cốt ghi tâm?”

“Câm miệng!” Khuôn mặt nàng vặn vẹo, giọng đầy oán hận:

“Đừng nhắc đến mặt ! Lừa đảo! Đều là lừa đảo! Cái gì mà một đời một kiếp một đôi nhân! Dù dùng cả một tòa thành để đổi lấy, cuối cùng cũng vẫn trong lòng nữ nhân khác! Hắn bảo rằng là hoàng đế, quyền như —ha ha ha, thật nực !”

“Trên đời , thứ độc nhất chính là lòng phản bội! Ta từng yêu ! thì ? Chỉ vì một đứa con của ả hèn kém , liền giam hai năm! Hai năm trời! Những bữa cơm khô khốc, những tấm áo thô ráp, suýt chút nữa khiến phát điên!”

“Ta g.i.ế.c ! Ta chết!”

Hận ý của nàng quá sâu, vì yêu quá sâu.

cũng chẳng , chỉ cần là hận, thì đều cả.

Ta đáp nàng: “Như ngươi mong .”

Không phí thêm lời với nàng nữa, cầm lấy độc dược, lặng lẽ rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giang-nam-xuan-sau-gio-trang-chi-con-lang-le/28.html.]

Bởi vì còn bận, vẫn đang đợi .

Giống như lúc đây.

Trước bậc thềm điện Thanh Vân, thấy hoàng hậu đang đó, sắc mặt ngưng trọng.

Nàng mở lời : “Thái hậu nương nương gặp ngươi.”

Ta khẽ gật đầu.

Chúng cung nhân đều lui xuống, một tiến trong điện.

Người đàn bà tóc trắng xoá cao, khuôn mặt đầy nếp nhăn, lặng lẽ quan sát .

“Trần Tố Nương.”

Ta cúi đầu: “Thần mặt.”

chằm chằm, giọng bình thản: “Ai gia vốn tưởng ngươi là kẻ an phận, ngờ còn tầng quan hệ . Xem , chuyện năm xưa ngươi sẩy thai, hẳn là do sắp đặt .”

Ta khẽ : “Thái hậu nương nương một mũi tên trúng ba con nhạn, quả nhiên minh.”

Vừa dằn mặt Quý phi ngang ngược, trừ bỏ cốt nhục của một ả tiện tỳ hèn kém, giúp hoàng hậu thuận lợi hạ sinh hoàng trưởng tử.

Không minh ?

Hoàng hậu đến giờ mới dần hiểu chuyện năm xưa, lẽ cũng chỉ là kẻ lệnh mà thôi.

Thái hậu lặng im một lúc, từng chữ, từng chữ, chậm rãi cất giọng:

“Ai gia khi dạy dỗ đứa con , mười bốn tuổi, từ lâu phụ hoàng dạy hư, ham mê sắc , hành sự màng hậu quả. Hai vạn binh sĩ thành Tuỳ, là ai gia với bọn họ, cũng là món nợ mà hoàng đế gánh.”

Nói đến đây, bà hạ giọng, ánh mắt sắc bén như đao:

Trần Tố Nương, mà hôm nay ngươi gặp, chính là kết quả mà ngươi mong ?

Ai gia g.i.ế.c ngươi. ngươi cũng chớ chạm lằn ranh đó.”

Có hoàng trưởng tôn, lòng thái hậu cũng rộng rãi hơn .

Tất nhiên, nếu gần đây Phế Khởi âm thầm động đến nhà đẻ của bà , thì lẽ bà còn thể rộng rãi hơn một chút nữa.

Ta quỳ xuống, trịnh trọng cúi đầu, từng chữ từng chữ khẳng khái :

“Tố Nương, phu quân c.h.ế.t trận vì nước, Tố Nương cũng là dân Đại Thịnh.

Tố Nương, tuyệt đối phản quốc!”

Loading...