Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã (Phần 2) - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:41:54
Lượt xem: 51

Ai mà ngờ , nhờ buổi xem mắt yêu đương với một giáo sư đại học. Nghĩ đến giờ vẫn thấy cứ như là mơ.

 

xe, nhà, tiền... chỉ là thiếu văn hóa. Anh xe, nhà, tiền... còn cả văn hóa!

 

Vậy rốt cuộc, thích ở điểm nào chứ?

 

1.

 

Trùng hợp ghê kìa!

 

Y Lâm cầm mấy tập tài liệu, ngừng gì đó với bên cạnh.

 

Đợi xong, Y Lâm ngẩng đầu lên mới trông thấy .

 

với cô một cái.

 

Khóe miệng Y Lâm cũng nhếch lên: "Trùng hợp ?"

 

"Không trùng hợp," , " đến tìm Lục Bác Nhã."

 

"Ồ," cô thản nhiên, " cũng thế."

 

tập tài liệu trong tay Y Lâm, một trong đó kẹp chặt, để lộ một phần bản vẽ.

 

Phần lộ nhiều, nhưng cái hình dạng ...

 

"Cầu?" đ.á.n.h bạo đoán.

 

Y Lâm nhanh chóng nhét bản vẽ tập tài liệu.

 

: " cũng từng xây cầu, kiểu cầu vượt sông lớn, mà là cầu cạn trong nội thành.

 

Độ khó kỹ thuật của việc xây cầu cao hơn xây nhà nhiều, khối lượng công trình cũng lớn hơn, mà đây mới là cầu bình thường thôi, nếu là loại vượt sông vượt biển... xây xong chắc sẽ cảm giác thành tựu lắm nhỉ.

 

lái xe qua cầu Kim Thành, cô cầu Kim Thành ? Tám làn xe hai chiều, lúc lái xe qua cảm giác sướng rơn..."

 

"Từ Ly." Y Lâm cắt ngang lời , , cau mày, " đến tìm Lục Bác Nhã là vì chuyện công việc."

 

chớp chớp mắt: " mà, cô cầm nhiều bản thiết kế thế ngoài chờ, chắc chắn tìm chuyện phiếm.

 

Hơn nữa cái nãy... chính là chuyện với cô , , là giáo sư Lê của khoa Kiến trúc trường Đại học Tô Nam, chuyên gia kiến trúc lừng lẫy trong nước!

 

một giáo sư Toán như Lục Bác Nhã thì thể hợp tác gì với một xây cầu như cô, nhưng chắc chắn là liên quan, đúng ..."

 

Nói , gượng một tiếng: "Lần Lục Bác Nhã giới thiệu bên xây dựng, thật mảng khá là... cơ bản!

 

Nước chảy chỗ trũng, vươn lên cao mà, cũng cứ mấy việc cơ sở mãi, nâng cao năng lực nghiệp vụ cũng quan trọng lắm. Các cô đều là tinh trong các dự án lớn, những kiến trúc cao cấp như các cô thì quy trình việc thế nào."

 

sơ sơ là kiến trúc và toán học quan hệ mật thiết.

 

mấy công trình thì chẳng dùng gì đến toán cao cấp cả, cơ mà Y Lâm thì rõ ràng là dùng, lúc học lỏm thì còn đợi lúc nào!

 

Kể cả học lỏm , thì mở mang tầm mắt chút cũng thiệt.

 

thì nghĩ thế, nhưng Y Lâm "get" ý .

 

dứt lời tâm huyết của , lồng n.g.ự.c cô phập phồng thấy rõ.

 

Tập tài liệu trong tay bóp cong , phát tiếng "ken két".

 

nuốt nước bọt, chứ, , cô là... đang tức giận đấy chứ?

 

, là tâng bốc cô mà, lẽ nào khen đúng chỗ?

 

"Cô cố ý đúng ?" Y Lâm lạnh lùng chất vấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha-phan-2/chuong-1.html.]

 

cố nhịn thôi thúc bóp trán . Y Lâm và Lục Bác Nhã đúng là bạn học khác, chuyện y như , đầu đuôi.

 

cố ý cái gì cơ, cố ý cái gì mới ?

 

"...Nếu tiện để , thì văn phòng Lục Bác Nhã đợi cũng . Cô đến , mời cô ?"

 

hết sức nhã nhặn.

 

Độ cong của tập tài liệu thể thấy rõ bằng mắt thường vênh thêm mười lăm độ.

 

Y Lâm tức quá hóa : "Được, nếu cô thế, chúng thẳng toẹt luôn !"

 

: "?" Chẳng chúng vẫn đang thẳng đấy thôi.

 

" thích Lục Bác Nhã." Y Lâm chằm chằm, "Cô cái vẻ mặt hề gì thế, thấy giả tạo ?"

 

"Không ," dở dở , " đương nhiên gì, địch ý của cô rõ rành rành thế , dạng ngốc bạch ngọt . Với mặt cũng 'ngọt'... chỉ thấy là, chuyện nào chuyện đó.”

 

và Lục Bác Nhã quen qua xem mắt, chúng mới xác nhận quan hệ lâu. Cô và là bạn học, chắc quen nhiều năm . Trước khi , hai ... chắc là từng hẹn hò, đúng ?"

 

Y Lâm sa sầm mặt, gì.

 

"Vậy thì đúng ," , "Lần thứ hai gặp , Lục Bác Nhã yêu từ cái đầu tiên."

 

"Cô đang khoe khoang với đấy ?" Giọng Y Lâm lạnh trông thấy.

 

"Không , ý là, Lục Bác Nhã tuy trông vẻ điềm đạm, ít , nhưng thật cực kỳ quyết đoán," với Y Lâm, "Nếu thích cô, chắc chắn cũng sẽ cho cô ngay từ đầu. hai quen bao nhiêu năm trời mà hẹn hò, thế thì chỉ thể chứng minh là thích cô!”

 

"Còn chuyện cô cô thích , thấy cũng bình thường, Lục Bác Nhã như thế cơ mà... nhưng cô nên với ."

 

bớt cợt, thẳng Y Lâm: " là bạn gái . Cô thích một bạn gái, vốn dĩ là chuyện của riêng cô, nhưng cô với , thì đó là chuyện đạo đức. Nói thẳng là... cô đang tự mất giá đấy.”

 

"Với , chúng đều là lớn cả . Giống như việc cô đến tìm Lục Bác Nhã vì công việc, thể hiểu.

 

sẽ ấu trĩ đến mức chỉ vì đoán cô thể thích can thiệp các mối quan hệ xã hội của . Bởi vì... trắng , vòng quan hệ của mỗi chỉ bấy nhiêu, ai dám chắc ngày cần nhờ vả ai? Cô , can thiệp. toạc như thế, cô bảo nên gì đây?”

 

"Giả câm giả điếc ? Thế thì ấm ức quá!

 

"Ngang ngược cản trở? Lục Bác Nhã thì gì sai? Cô nghĩ thẳng thừng với ho lắm , nhưng thấy... cô ngốc thật đấy."

 

xong, gật gù vẻ đăm chiêu, bồi thêm: "Chỉ một câu ' thích Lục Bác Nhã' của cô, là cô đẩy cả cô, cả , và cả thế khó xử . Cô xem, cả ba chúng cho đây?"

 

hất cằm, chỉ tập tài liệu tay cô : "Cô tìm Lục Bác Nhã, nên coi đây là 'việc công' là 'việc tư' đây?

 

Dù gì thì, cô dám thích bạn trai ngay mặt bạn gái hiện tại là đây, thấy khó mà rộng lượng cho .

 

Mà kể cả rộng lượng thật, thì cô cũng nên tránh xa một chút, để lỡ sét đánh, cũng liên lụy đến cô."

 

Nghe xong một tràng, sắc mặt Y Lâm hết xanh trắng.

 

"Cô đừng bóp nữa," giật tập tài liệu khỏi tay cô , bất đắc dĩ, "Bóp nữa là nát bây giờ!"

 

Y Lâm cố giữ bình tĩnh: " tìm Lục Bác Nhã thật sự là vì dự án, liên quan gì đến tư tâm."

 

"Cô xem tin ?" hỏi với vẻ mặt vô cảm.

 

" thật sự là vì dự án!" Y Lâm gắt lên, "Dự án liên quan đến việc chuyển đổi của gia đình , cũng liên quan đến studio của , quan trọng, vô cùng quan trọng!"

 

chớp mắt: "Bảo vệ tình yêu của cũng quan trọng lắm."

 

Y Lâm gần như c.ắ.n nát môi : "Chỉ cần dự án chốt, sẽ về Hồng Kông ngay lập tức. Cô đừng như ?"

 

"Trong tình yêu, chấp nhận một hạt cát nào."

 

"Không liên quan đến tình yêu!"

Loading...