Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã (Phần 2) - Chương 16

Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:50:44
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Em vui khi , nhưng Lục Bác Nhã, thật sự… Ba ngày, hoặc là, một ngày, hãy suy nghĩ một ngày, rời khỏi đây, đừng gặp em, cân nhắc kỹ lưỡng.”

 

“Không còn sự đồng cảm, phẫn nộ, xót thương, kinh ngạc, cũng còn sự bốc đồng nhất thời ngay lúc , với tư cách là một trưởng thành, hãy nghĩ cho kỹ, một xuất sắc như , cần một tồi tệ như em .”

 

Không tin Lục Bác Nhã, mà là đưa quyết định trong lúc bốc đồng.

 

Lục Bác Nhã gì thêm, lâu, thần sắc trong mắt phức tạp đến mức tài nào đoán .

 

Khi dậy, với “Được”, cảm giác nặng trĩu trong lòng, là đau là xót xa.

 

Nhìn cầm áo khoác lên, cửa, đóng cửa rời .

 

lâu, đến mức cơ thể cứng đờ.

 

Cúi đầu bát hoành thánh nhỏ nguội lạnh, như một con rối dậy, bếp lấy thìa, nhét miệng từng viên từng viên.

 

Không nếm mùi vị gì, chỉ ăn một cách máy móc.

 

Ăn hơn nửa bát, lấy một tay che mắt, bật thành tiếng.

 

Tiếng sấm rền vang, tiếng mưa theo sát ngay đó.

 

bao lâu, chỉ cảm thấy kiệt sức, đầu óc trống rỗng từng cơn, thở lúc nặng lúc nhẹ, vô cùng khó khăn.

 

Những miếng hoành thánh nhỏ trong bát nguội, trong phòng còn ấm của thứ hai.

 

thấy lạnh, thấy hoảng sợ, thấy thứ thật khó chấp nhận.

 

thể lý trí bảo Lục Bác Nhã suy nghĩ cho kỹ, thể lý trí từ chối ấm từ Lục Bác Nhã, sự tồn tại của khiến quá nhiều đau khổ, yêu cũng vì mà hối hận kịp.

 

là một con tồi tệ như , một cuộc đời tồi tệ như , bao giờ thừa nhận bản , bao giờ tha thứ cho bản .

 

mà, Lục Bác Nhã thấy .

 

Trên thế giới bao nhiêu , hối hả, qua , trong mắt , trong lòng yêu , chỉ Lục Bác Nhã.

 

níu lấy , níu thật chặt.

 

Khi đột ngột dậy, bàn và bát sứ va tạo tiếng động, mặc kệ, chạy nhanh cửa chính.

 

Không cần ba ngày, cũng cần một ngày.

 

Cho dù là đồng cảm, là bốc đồng, một khi chấp nhận , tuyệt đối sẽ buông tay!

 

Tiếng mở cửa vang lên cùng lúc với tiếng sấm.

 

Trong ánh chớp lóa lên, Lục Bác Nhã ướt sũng ngoài cửa, nhúc nhích, mắt chớp, cứ thế .

 

Mái tóc chải chuốt cẩn thận của ướt đẫm dính bết trán, áo sơ mi dán chặt cơ thể, ống quần ngừng nhỏ nước, tròng kính loang lổ vết nước.

 

Một Lục Bác Nhã thê t.h.ả.m như , khiến kinh ngạc, nhưng khiến trái tim rung động.

 

Kéo , hôn lên môi , giọt nước mắt cuối cùng nơi khóe mắt hòa tan làn mưa.

 

Một phút bốc đồng thể chống đỡ một mối quan hệ bao lâu?

 

.

 

ít nhất, ngay lúc , vẫn đang hạnh phúc.

 

15.

 

Trở công trường bận rộn vài ngày, Tiền Úc thúc giục ba bốn lượt cuối cùng cũng đến.

 

Sau khi kiểm tra công trình và bản vẽ thiết kế, Tiền Úc nhận tâm trạng , liền hỏi và Lục Bác Nhã chia tay ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha-phan-2/chuong-16.html.]

“Cậu tiếng ?” lườm .

 

“Vậy cái bộ dạng mây đen phủ đỉnh của chị là ?” Tiền Úc hỏi.

 

im lặng hồi lâu, mới thở dài, kể chuyện từ đầu đến cuối.

 

Tiền Úc mà trợn tròn cả mắt, mấy câu “Vãi chưởng” “Vãi chưởng” lặp lặp mấy .

 

Đợi kể xong, tức đến nỗi xắn tay áo: “ mà! mà! Bà cô của chị chắc chắn vấn đề!”

 

“Bảo mấy năm nay, hở là mang canh sườn cho chị! Tình cảm nửa đường như với chị còn chị uống món đó, cứ uống là nôn, cứ uống là đau dày, bà là cô ruột của chị thể , bà rõ ràng là cố ý!”

 

“Được ,” kéo , bất đắc dĩ , “Những chuyện đó còn quan trọng nữa.”

 

“Thế nào mới là quan trọng?!” Tiền Úc bất bình, “Bà vẫn già, chị cũng còn trẻ, ngày tháng còn dài như , định thế nào?”

 

“Không ,” đôi mắt vô hồn, “ rối lắm, nếu… là nếu, thể cắt đứt quan hệ thì .”

 

“Chị cắt đứt quan hệ còn dễ ? Không liên lạc với họ nữa là chứ gì? Họ thể đuổi đến tận đây tìm chị ?”

 

Tiền Úc khẩy: “Nói cho cùng, vẫn là lương tâm đạo đức của chị đang tác quái, chỉ cần một ngày họ buông tha cho chị, chị cũng buông tha cho chính . Bây giờ gỡ cái nút thắt c.h.ế.t , trừ phi bên cô chị chủ động cắt đứt quan hệ với chị.”

 

Tiền Úc lý, càng cảm thấy phiền não.

 

Phiền não đến cuối cùng, đột nhiên : “Lục Bác Nhã lựa chọn chấp nhận , thật sự chịu nhiều thiệt thòi.”

 

thể giải quyết rắc rối của bản , là một oán hận quá khứ đeo bám.

 

Ở bên , tuyệt đối là một chuyện sáng suốt.

 

Tiền Úc hăng hái hẳn lên: “Chị là định chơi trò cẩu huyết ‘Vì cho , chúng chia tay’ đấy chứ?”

 

nghiêng đầu, như một tên ngốc: “Cậu đúng là tiếng .”

 

16.

 

Buổi tối, và Lục Bác Nhã nhắn tin WeChat khi ngủ.

 

Mùa mưa sắp qua, thời tiết , tín hiệu cũng hơn nhiều, thể gọi video định.

 

Tán gẫu đến cuối, Lục Bác Nhã : “Em rời Tô Nam gần mười ngày .”

 

“Lâu ?” nhẩm tính, “ , kết cấu thép của tòa nhà chính cũng sắp dựng xong .”

 

Lục Bác Nhã bất đắc dĩ thở dài: “Chính em , bảo bình tĩnh suy nghĩ, ba ngày, một ngày… Bây giờ mười ngày , bốc đồng, cũng nóng vội, đang suy nghĩ kỹ về chuyện của chúng .”

 

bật dậy khỏi giường, lắp bắp: “Anh, suy nghĩ thế… thế nào ?”

 

Lục Bác Nhã cầm mấy tờ giấy lên, giơ màn hình : “Anh dùng phương trình mô hình hóa trong toán học, cũng dùng phân tích rủi ro và sơ đồ tư duy, kết hợp cả kinh tế, kế toán và thống kê.”

 

Đặt những tờ giấy đó xuống, Lục Bác Nhã mỉm , sự dịu dàng hiện lên trong mắt: “Bất kể dùng cách nào, kết luận cuối cùng đều giống .Từ Ly, yêu em.”

 

“Anh , chọn để bầu bạn cả đời, tất nhiên yêu cả đời, yêu em, chính là ở bên em mãi mãi.”

 

Mảnh đất khô cằn cỗi trong lòng bỗng trải đầy cỏ xanh, nở đầy hoa, chỉ riêng một chút lo lắng bất an nhỏ nhoi vẫn còn đó: “Chuyện của em để tâm ?”

 

“Nếu cũng quá khứ , em để tâm ?” Anh hỏi.

 

“Không!” trả lời cần suy nghĩ.

 

“Tại ?” Anh hỏi.

 

“Em yêu là con , chứ yêu quá khứ liên quan gì đến em, tại để tâm?” hỏi vặn .

 

“Em hiểu rõ đấy chứ?” Lục Bác Nhã , “Đã hiểu rõ như , tại hôm đó nghĩ thông? Hiểu rõ như , tại hôm nay vẫn còn hỏi? Nói , em thể lập trường của Y Lâm, thông cảm cho mười năm yêu thầm dễ dàng của cô . Vậy mà lập trường của , để cảm nhận tấm chân tình của dành cho em, còn bằng Y Lâm ?”

 

Loading...