Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã (Phần 2) - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:42:29
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Y Lâm gì nữa, cứ như .
Thấy thở dốc ngày càng nặng, cô do dự một hồi, vòng tay qua ôm cổ .
thấy nhẹ hơn một chút, nín thở, sải bước bệnh viện.
Đặt Y Lâm xuống xe lăn, xoa xoa bắp tay, thở với y tá: "Mắt cá chân cô trật, chụp X-quang xem . Cô còn ngã nữa, nên chụp cả phần chi . Gót chân và lòng bàn chân trầy, cần sát trùng băng bó. Còn gì nữa..."
Y Lâm đang im lặng: "Cô còn thấy khó chịu ở , lát nữa rõ với bác sĩ, nhất là kiểm tra tổng thể một lượt cho yên tâm. Ồ, đúng ."
sang cô y tá: "Cô uống rượu, xét nghiệm nào , t.h.u.ố.c nào kê, phiền cô báo với bác sĩ chú ý giùm."
Dặn dò xong, lôi điện thoại , mở camera, chĩa Y Lâm: "Nào, bắt đầu ."
"Gì cơ?" Y Lâm ngơ ngác.
"Nói là cô đến bệnh viện an , nguy hiểm tính mạng," ngập ngừng, hì hì, "để lỡ lát nữa mệnh hệ gì cũng liên quan đến . Nào, video bằng chứng, kẻo cô ăn vạ.
đường đường là lái Land Rover, thể vì đỡ cô, bế cô mà một đêm về thời vác gạch . Mau !"
"Từ Ly!" Y Lâm đỏ mặt, tức điên.
Lục Bác Nhã bảo chọc tức khác một cách vô hình là lợi hại nhất, nhưng thấy, nếu chọc tức ai, thì thể chọc cho tức c.h.ế.t luôn!
phá lên: "Đùa cô thôi!"
Y Lâm thở hắt hai cái, thế mà gào , chỉ chằm chằm.
cất điện thoại, vẩy vẩy cánh tay mỏi nhừ: "Một tối vật vã... ở với cô nữa, cô tự tìm hộ lý ."
"Biết ." Y Lâm đáp khẽ.
sảng khoái: " đây!"
"Đợi !" Y Lâm gọi , ánh mắt vô cùng phức tạp, nhưng giọng dịu , "Cảm ơn."
"Ừ!" .
Rời bệnh viện, tìm một cửa hàng tiện lợi, mua một đôi dép lê, gọi shipper mang đến bệnh viện, để của Y Lâm.
Chuyện tình cờ gặp Y Lâm, định giấu Lục Bác Nhã.
Đã là cho rõ ràng, minh bạch.
Tính là , may mà Lục Bác Nhã cũng thế.
Thế là, bộ đầu đuôi câu chuyện... đơn giản, Lục Bác Nhã vì tránh hiềm nghi, cũng để vạch rõ ranh giới với Y Lâm. Anh lật mặt vô tình, chấm dứt dự án hợp tác đang dang dở của cả hai.
Giáo sư Lục là nghiên cứu Toán học, kiệm lời, lách cũng vô cùng ngắn gọn.
[Lục Bác Nhã]: Không mượn danh nghĩa hợp tác để đáp một cách mập mờ.
[Lục Bác Nhã]: Kết thúc hợp tác, đôi bên sòng phẳng.
[Ly Ly Nguyên Thượng]: Thực , em tin phân định rõ ràng, công việc là công việc, tình cảm là tình cảm.
[Lục Bác Nhã]: Chính vì em tin , nên phụ lòng tin của em.
Emmm... đỏ mặt nha!
ôm điện thoại, lăn một vòng trong chăn, tự khúc khích mấy cái mới vui vẻ trả lời: "Chúng đều là lớn , nên đặt sự nghiệp lên , thể lúc nào cũng lụy tình , tầm xa trông rộng chứ giáo sư!"
[Lục Bác Nhã]: Anh lòng hẹp hòi, tầm hạn hẹp. Người khác giới ngoài bạn gái thể là đồng nghiệp, bạn học thiết, nhưng tuyệt đối bạn bè.
Lại càng "bạn bè đặc biệt" liên quan đến lợi ích... đây là định nghĩa logic cơ bản, cần chứng minh diễn giải. Anh là duy nhất quyền giải thích về điều , chấp nhận bất kỳ sự nghi ngờ nào.
[Lục Bác Nhã]: (Chính là tỏ tình.jpg) (Bắn tim.jpg) (Yêu em yêu em.jpg)
Phụt!
cong như con tôm, ôm chăn ha hả mất một lúc lâu.
Lục Bác Nhã ngày càng gửi nhiều sticker, ngày càng "OOC" (phá vỡ hình tượng), nhưng trớ trêu , đó đúng là chuyện sẽ .
thích c.h.ế.t mất thôi.
3.
Trời còn sáng bò dậy, một tay xách vali, một tay xách túi hành lý, lưng còn đeo ba lô chống nước, cái nào cần vứt lên xe thì vứt lên xe, cái nào cần để ở ghế thì để ở ghế .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha-phan-2/chuong-4.html.]
Cửa lớn mở , đèn xe quét qua, đạp một cú thắng .
Sương sớm dày đặc, Lục Bác Nhã gốc cây quế, tay xách túi giữ nhiệt và túi đựng laptop.
Thấy dừng xe, với , giơ tay lắc lắc cái túi.
"Anh bao lâu ?" chằm chằm mái tóc ướt thấy rõ của .
"Không lâu ," mở túi , lấy hộp mì, túi topping, túi nước lèo, đồ ăn kèm , "Anh cũng mới tới thôi."
.......
thở dài: "Anh gọi điện thoại cho em ? Cứ 'ôm cây đợi thỏ', em cũng đưa chìa khóa nhà cho ?"
"Anh hôm nay em , nhưng em lúc mấy giờ, đến sớm quá thì phiền em ngủ, đến muộn quá thì thể gặp . Nghĩ tới nghĩ lui, 'ôm cây đợi thỏ' cũng ." Lục Bác Nhã đưa đũa cho , "Em ăn mì , ăn xong tiện đường đưa ."
"Tiện đường?" Đại học Tô Nam và lối cao tốc là hai hướng khác mà.
"Không tiện ?" Anh liếc , nhẹ hỏi.
"Tiện tiện tiện!" Không tiện cũng khiến nó tiện!
Ăn sáng xong, đưa giáo sư Lục , xe lái đến cổng phụ Đại học Tô Nam thì dừng , cả và đều nhúc nhích.
"Em , ít nhất cũng mười ngày nửa tháng mới về... xem tiến độ thế nào , mười ngày nửa tháng cũng chắc." .
"Ừm." Anh khẽ đáp.
siết chặt vô lăng, : "Sau khi khởi công sẽ nhiều việc, công trường tiếng ồn cũng lớn, điện thoại WeChat chắc em thấy, nếu em trả lời kịp thì đợi đến tối, xong việc ."
"Ừm." Anh đáp.
Ngón tay gõ gõ vô lăng, vắt óc lảm nhảm tiếp: "Bên đó tín hiệu cũng lắm, gọi video thì gọi điện thoại, chung..... tóm ..... cứ tùy tình hình....."
Lục Bác Nhã đáp, đầu : "Từ Ly."
"Hửm?" cũng đầu .
Trán cứ thế hôn một cái.
chớp chớp mắt.
Lục Bác Nhã tháo dây an , cả dựa sát qua, hôn lên má một cái nữa.
Nụ hôn vụn vặt mềm mại dịu dàng, dọc theo gò má, mổ nhẹ đến khóe môi.
Hương hoa ngọc lan trong mùa mưa trầm lắng mà tao nhã, nồng nàn, đắm chìm trong đó, thể thoát .
Bên tai là tiếng thở dốc khe khẽ của Lục Bác Nhã, hòa cùng nụ hôn, nảy sinh lòng tham lam nơi đáy lòng .
Anh chọc tức khác một cách vô hình là chí mạng nhất, nhưng chính , sự cám dỗ vô hình cũng chí mạng nhất.
, vô hình, vô thức.
Cao khiết thanh nhã như giáo sư Lục, thể chuyện dụ phạm tội chứ.
Là đằng chân lân đằng đầu, là "đầu óc đen tối", chịu nổi mỹ nhân nhào lòng thế .
Thế là——
Nắm lấy vạt áo , chút do dự nghiêng đầu, hôn lên hai cánh môi mỏng .
Eo bỗng siết chặt.
Ngay đó từ từ thả lỏng.
Chắc là dọa sợ ...............
Hô hấp của cũng loạn nhịp, cả căng cứng, .
Không vội vội.
nghĩ thầm, xoay đổi góc độ, áp sát môi mềm, tim đập như trống, đồng thời luyến tiếc tách một chút cách.
Lục Bác Nhã dường như vẫn hồn, ngay khoảnh khắc tách , áp sát .
Anh tưởng tiếp tục, phối hợp đến mức , đúng là gì nấy.
Anh thật sự, thật sự khiến cảm động c.h.ế.t mất thôi.