Giáo Sư Lục, Anh Ấy Quá Nho Nhã (Phần 2) - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-01 12:44:40
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KhLOjpTda

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ồ" một tiếng, mở túi , tiện tay liền sờ thấy một sợi dây thừng cứu sinh, dùi thép? Dao quân đội Thụy Sĩ?!

 

ngây căn phòng nhỏ đang đóng chặt cửa, mang đầy đủ cả bộ dụng cụ sinh tồn ngoài trời.

 

Sờ sâu trong, thậm chí còn lôi áo phao bơm , thiết trợ thở oxy, kính bơi và mũ bảo hiểm gấp gọn.

 

Nếu như lũ rút, định băng qua dòng lũ mà bơi sang đây .

 

Lẽ nên cảm động.

 

Thế nhưng, hề, một chút cảm động cũng .

 

chỉ cảm thấy sống lưng ớn lạnh, lạnh toát cả xương sống, một nỗi sợ hãi muộn màng ập đến.

 

Nếu xảy chuyện, lỡ như xảy chuyện, ? ?

 

siết chặt đống dụng cụ trong tay, trong khoảnh khắc, đ.ấ.m cho Lục Bác Nhã một trận tơi bời.

 

kinh hãi tức giận, sợ hãi lo lắng.

 

thậm chí kìm mà hét lên một tiếng: "Lục Bác Nhã!"

 

Giọng điệu hề gì.

 

Cách một cánh cửa, Lục Bác Nhã đáp : "Anh đây, thế?"

 

Không cả.

 

hít sâu một , đè nén cơn kinh hãi, chuyển sang may mắn.

 

May mà .

 

Thật may mắn.

 

Đặt quần áo lên chiếc ghế đẩu cạnh cửa, dặn một tiếng rời khỏi phòng.

 

Ngoài sân, Y Lâm đang chuyện với cán bộ thôn chạy tới.

 

Thấy ngoài, cán bộ thôn liền giải thích tình hình.

 

Lũ thì rút , nhưng cầu gãy, dễ khỏi núi, trong thôn đều giúp bắc cầu tạm, nhanh nhất là ngày mai thể rời .

 

Y Lâm nhíu mày một cái, nhưng cũng gì thêm.

 

đoán là cô rời càng sớm càng , dù thì Lục Bác Nhã cũng đến , lập trường của cô , chắc chắn thấy cảnh chúng ở bên .

 

"Ngày mai mới ," Y Lâm đầu , giọng điệu dửng dưng, "Cô định sắp xếp , và thế nào?"

 

Cái giọng điệu hiển nhiên đầy chất vấn đây?

 

hiểu nổi thái độ của Y Lâm, bèn hỏi vặn một câu hết sức bình thường: "Hình như cần chịu trách nhiệm sắp xếp cho cô thì ?"

 

Không bảo cô đến, cô cũng đến vì , quan hệ của chúng như thế , thật sự cần thiết tự nhận trách nhiệm về .

 

Câu , Y Lâm chỉ cúi đầu một chút, nhàn nhạt nhếch môi, : "Được."

 

Nói xong, cô hỏi: "Quần áo thể cho mượn tạm ?"

 

gật đầu.

 

: "Tối qua, cảm ơn."

 

Cảm ơn xong, cô về phía căn phòng văn phòng tạm, bao lâu , xách một cái túi .

 

Lại gật đầu với một cái, lẳng lặng ngoài sân.

 

Ôi cái trái tim chút sức đề kháng nào với con gái của !

 

gọi cô , cạn lời hỏi: "Cô định đấy?"

 

"Vào thôn tìm một chỗ ở tạm một đêm, ngày mai về Tô Nam." Cô khẽ đáp.

 

"Cô quen thuộc trong thôn lắm ? Biết nhà ai tiện cho cô là con gái độc ? Một cô gái độc như cô ở nhà ai thì an ?" hỏi liền ba câu.

 

gì, chỉ siết chặt cái cặp tài liệu.

 

thở dài về phía cô , giật lấy cái túi trong tay cô : "Tối nay cô vẫn ở phòng , thế nào nữa, an hết, đợi ngày mai cầu bắc xong hãy ."

 

"Phòng của cô ." Cô khẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giao-su-luc-anh-ay-qua-nho-nha-phan-2/chuong-8.html.]

 

"Lục Bác Nhã... lát nữa sắp xếp cho ," nghiến răng, bất đắc dĩ cam lòng, "Thật sự phục hai luôn, đến thì thôi, hoặc đến một thôi, tại cứ xuất hiện cùng lúc chứ? Hai khó xử ,

chứ đầu óc thì ong ong đau đây ."

 

" đến ." Y Lâm nhấn mạnh.

 

Cô cũng tự hào ghê nhỉ?!

 

tức quá bật luôn: "Người thì bảo cô thích Lục Bác Nhã, còn tưởng cô yêu thầm đấy, - hiểu nổi, cô so đo với gì? Anh là bạn trai , cô là tình địch của , cái thể so sánh ?"

 

"Địa vị của bạn trai và tình địch cũng tương đương thôi," Y Lâm lời kinh , "Đều chắc là vĩnh viễn, bất cứ lúc nào cũng thể đổi."

 

Lúc câu , cô , mà vượt qua , về phía lưng.

 

đầu , cửa phòng mở , Lục Bác Nhã bước .

 

Rõ ràng lội nước qua sông, nửa nhếch nhác, mà mới một lát, thanh tú như khóm trúc đung đưa cơn mưa.

 

Bạn trai trai thật!

 

sung sướng nghĩ thầm.

 

Lục Bác Nhã thấy lời của Y Lâm, một cái, thong thả : "Bạn trai thể sẽ trở thành chồng, nhưng tình địch thì vĩnh viễn bao giờ trở thành bạn bè."

 

Sắc mặt Y Lâm sa sầm.

 

Sao cảm thấy giữa hai sát khí nhỉ? Hoặc là, sát khí, mà là địch ý? Hay , địch ý, mà là... nên lời.

 

Mặc kệ là cái gì nữa, tóm là mập mờ, thậm chí chút thiện lắm.

 

gì thì , hai đều là văn hóa, học thức cao, tố chất , phận địa vị, thể nào đ.á.n.h mặt .

 

Đội trưởng hô từ xa bảo nấu cơm, Lục Bác Nhã chủ động yêu cầu xuống bếp hỗ trợ.

 

tài nấu nướng của , nhưng thấy tài nấu nướng của ở đây lẽ, lẽ…cơ bản là vô dụng!

 

Anh xắn tay áo, cái thớt tạm bợ dựng trong lán tôn, đảo mắt một vòng dụng cụ nhà bếp.

 

Anh em công nhân vây quanh , hi hi ha ha bày tỏ sự ngưỡng mộ.

 

Anh lên phòng khách, xuống phòng bếp, dạy học thì giỏi, mà còn yêu cả "mù chữ" (ám chỉ ).

 

"Sếp Từ, kiếp của cô, đáng giá !"

 

ngón tay cái đang giơ lên , "hờ, hờ hờ" khan hai tiếng.

 

Làm bít tết, áp chảo gan ngỗng, đút lò tôm hùm thì , chứ nấu kiểu cơm nồi lớn thế , e là lấy mạng mất.

 

Người nhà đây, là một mỹ nhân xinh như hoa, ôn nhu tao nhã, ngay cả bày đĩa cũng yêu cầu, một con tinh tế đáng yêu!

 

Từ chối sự giúp đỡ, giáo sư Lục tự tin một cách hư ảo.

 

Dưới ánh mắt vô cùng lo lắng của , Lục Bác Nhã mở vòi nước, cầm cái rổ nhựa đơn sơ, vo gạo rửa rau, tráng nồi bắc cơm, cầm d.a.o phay, "loảng xoảng loảng xoảng" chặt sườn.

 

sợ đến mức suýt nữa thì xông lên, chỉ sợ đứt tay.

 

Tuy nhiên, vẻ mặt Lục Bác Nhã thản nhiên như , rõ ràng lực c.h.é.m d.a.o xuống mạnh, nhưng đến đuôi mày cũng nhúc nhích lấy một cái.

 

Mặc dù sườn chặt dài ngắn đều tăm tắp, bắc nồi đổ dầu cũng dáng hình.

 

vẫn yên tâm, cứ thế chằm chằm xong... một hai ba bốn năm sáu món!

 

Từng chậu thức ăn lớn bưng , chỉ , mà hơn một trăm công nhân cũng đều ngây cả mắt.

 

Trong đội đông , là dân xây dựng, sức ăn lớn, bình thường ăn cơm ăn thức ăn đều tính bằng chậu, chuyện gì lạ, nhưng ở công trường là rau xanh và thịt thà thông thường.

 

Lục Bác Nhã dùng nguyên liệu thông thường, hơn chục món khác .

 

Món nguội, món xào, món hầm, canh, còn hầm cả một nồi thịt chân giò!

 

Thực đơn thế , căn bản ai nhịn nổi.

 

Lục Bác Nhã khen đủ kiểu, còn tiện thể kéo theo cùng.

 

"Sếp Từ phúc quá !"

 

"Cuộc sống của sếp Từ chắc chắn sẽ đặc biệt thoải mái!"

 

Miệng hì hì, mắt cong cong, trong lòng thì ha ha ha ha ha ha ha ha——!!!!!

 

Loading...