16.
 
   nhà nấu cháo rau xanh với nấm hương, hâm nóng  đồ ăn trưa. Bên ngoài bắt đầu nổi gió, lá cây  cuốn bay tứ tán khắp sân. Thời tiết như thế   hợp để ngủ một giấc. Đợi Niệm Niệm  ngoài về,  rửa tay cho thằng bé, đút nó ăn một chút,  bế nó   phòng. Nó  xem sách tranh,   ngủ. Mèo và chó thì  rạp bên cạnh   tấm thảm cỏ,  đắp bằng chiếc chăn nhỏ mới  xong, cũng lười biếng lim dim chuẩn  ngủ.
 
Trước  mỗi tuần  đều thả gà vịt  vườn cho chúng  dạo, kiếm ít sâu ăn.  gần đây thời tiết quá lạnh, chúng cũng chẳng buồn  nữa.  bảo Niệm Niệm đem vỏ khoai lang  gọt xong  cho heo ăn. Thằng bé ôm cái thau, khệ nệ    thở phì phò mang  chuồng heo. Đám heo lớn nhanh lắm, hy vọng năm   thể sinh  lứa đầu thì .
 
Trước , cây táo trong vườn quả mọc chi chít, giờ  rụng mất quá nửa. Số còn   lấy túi lưới bọc , nếu  chim  núi sẽ ăn sạch  cả khi  kịp hái.
 
Sau cơn mưa, lá  cây cũng rụng gần hết. Nhà chú Liên đành  chuyển xuống sống cùng chúng , căn nhà  núi gió lùa tứ phía, mùa Hè còn đỡ vì  lá cây che nắng, nhưng đến mùa Đông thì  ở nổi.
 
Mỗi ngày chú Liên đều giúp  cho gà vịt ăn. Trước  một nửa là rau già, rau thừa, giờ chỉ  thể dùng cám để nuôi.
 
Dì Liên  mấy chục năm sống ở đây,  ít khi gặp thời tiết lạnh như , huống hồ giờ mới chỉ là tháng Mười Một. Nhìn  nhiệt kế ngoài sân, giữa trưa mà chỉ  5 độ.  vội lôi  mấy bộ đồ dày: áo khoác lính bông, áo bông, quần bông, đưa cho hai  mặc.  cũng khoác thêm áo dày, quấn chặt Niệm Niệm   mặc áo khoác cho nó.
 
Mấy luống rau  nhà  bắt đầu nảy mầm. Chú Liên lên núi chặt tre về  khung, giúp  căng thêm lớp màng giữ ấm cho rau.
 
Trước đây, chúng  còn  chờ lúa chín thì  ngoài gặt ít về dùng.  mấy hôm , trời  mới ấm lên một chút,  thử  ngoài xem  thể hái ít rơm rạ , kết quả  xá* sống rượt đuổi khắp con phố, vất vả lắm mới dụ  chúng xuống rãnh thoát nước. Giờ trong thôn cũng   vài con lang thang,  ngoài là cầm chắc cái chế*.
 
Chú dì Liên chuyển về,  cũng  thể yên tâm lười biếng. Niệm Niệm suốt ngày theo  họ chạy tới chạy lui,   ngủ ngon,   lo chuyện cho heo, gà, vịt, thỏ ăn nữa. Mấy con thỏ  đây  kịp tách chuồng, giờ  chú dì phân rõ trống mái, chia  bốn chuồng riêng biệt. Sân nhà giờ  là đồ thủ công bằng tre do hai  : giỏ, rổ, gùi, tấm phên, chuồng gà chuồng vịt...
 
Mèo  cả ổ mèo đan bằng tre. Niệm Niệm cũng  giỏ nhỏ, gùi nhỏ của riêng .
 
Sân  dọn  gọn gàng, màng giữ ấm cho vườn rau cũng  căng   khung tre mới. Chuồng gà vịt  dọn dẹp sạch sẽ. Ngay cả chuồng heo cũng  sắp xếp ngăn nắp, thẳng hàng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gio-van-thoi-trong-the-gioi-lui-tan/chap-12.html.]
Trạm Én Đêm
Trời lạnh, năng lượng mặt trời cũng ít hơn hẳn. Thời tiết năm nay bất thường đến mức khiến chúng  ai cũng thấy bất an. Ngoại trừ con heo nhỏ vẫn còn đang b.ú sữa, còn  chúng  đều  tranh thủ. Mỗi ngày ngoài việc ăn uống, ba  lớn chia   rừng thu gom củi lửa. Tiến độ nhanh hơn gấp mấy   . Một tuần mà chất  nhiều gấp bốn năm .
 
Chú dì quá rành rẽ núi rừng, gặp may còn b.ắ.n  cả gà rừng bằng ná cao su.
 
Tiến độ gom củi  chậm  vì Niệm Niệm đổ bệnh. Mỗi ngày chú dì  rừng chặt củi,  ở nhà nấu cơm, chăm gà vịt, trông chừng thằng bé.
 
Có thể vì đang bệnh, nên nó đặc biệt dính . Uống thuốc xong là đòi  ôm, đòi ngủ chung.  dỗ nó ngủ, nhẹ vỗ lưng ru ngủ cho yên giấc.
 
Buổi tối  nấu cháo, xào rau xanh và trứng. Thằng bé bệnh,  thể ăn đồ nặng mùi nặng vị. Chúng  cũng  ăn nhạt cùng bé.
 
17.
 
Ồn ào mất bốn năm ngày, cuối cùng cũng khỏi hẳn. Không dám để họ theo chúng   núi nữa, đành để Niệm Niệm ở trong nhà.
 
Việc thu gom củi tạm , chú Liên bắt đầu  nhặt đá để xây bếp lò. Không thể đặt lò trong căn bếp cũ, chúng  dứt khoát xây ngay trong chòi nghỉ mát. Cái chảo gang lớn  đó gỡ từ bếp nhà  ,  kỳ cọ mấy ngày trời mới dám lắp lên.
 
Chòi thông gió tứ phía, chúng  định dùng tre quây kín ba mặt, mới   một mặt thì trời bắt đầu rơi tuyết. Theo lời họ ,  mấy chục năm   thấy tuyết rơi.
 
Tuyết bay ào ào, trắng xóa cả  gian. Đứa nhỏ nhảy cẫng lên vui sướng, mèo chó thì chẳng buồn nhúc nhích, chắc thời tiết  chỉ  mỗi Niệm Niệm là thích.
 
Vải bạt chống nước vẫn còn ít nhiều,  cắt hơn nửa tấm  để quây chắn gió cho bếp.
 
 hấp một nồi bánh bao lớn, bánh mềm thơm, nóng hổi, kẹp với một thau lớn thịt kho tàu  nấu xong, cắn một miếng mà hương vị ngon đến mức  thể tả nổi.
 
Miền Nam thường ăn cơm, nhưng nhà chúng  vốn từ miền Bắc, ăn mì bột là chuyện thường. Nên khi  bánh bao to thế , chú Liên ăn liền ba cái cũng  chán.