Trận tuyết  lớn hơn  tưởng. Sáng sớm hôm , chú Liên  dậy  kiểm tra xem  con vật nào  đông chế* . May là  thứ vẫn .
 
Trong tủ lạnh vẫn còn nhiều thịt, nhưng do điện yếu, chúng  đành dùng túi nhựa đựng nước  để  ngoài đóng băng,  đó bỏ  tủ để tiết kiệm điện.
 
Chú dì Liên cũng chẳng   ngoài nữa, quá lạnh. Chỉ  mỗi Niệm Niệm là kéo chó  ngoài chơi tuyết. Có điều  con ch.ó thì rõ là nó chẳng mấy tình nguyện.
 
Miền Nam hiếm khi lạnh tới mức , khi  cũng  mua  máy sưởi, giờ chỉ còn cách đắp thêm vài cái chăn.
 
Mùa Đông đến, mấy con mèo cũng    kho trực đêm nữa.   đặc biệt  cho chúng ổ mèo  lớp lót dày và lông mềm, đặt trong kho. Có  thì tụi nó mới chịu   canh chừng, chứ  bọn chuột  tha mất gạo mì của .
 
Buổi trưa nấu món đậu đũa khô xào với gà rừng, dùng nồi gang lớn đun củi,  ấm  thơm. Niệm Niệm với con ch.ó thì  sưởi bên bếp.
 
Làm hai phần: một phần cay cho  lớn, phần  cay cho trẻ con. Chúng  đang ăn uống vui vẻ thì bên ngoài vang lên tiếng ô tô.  mở màn hình giám sát, thấy một chiếc SUV màu trắng đỗ ngay  cổng.
 
Xuống xe là một nam một nữ,  là đang chạy nạn, ý  xin giúp đỡ, hy vọng chúng  cho họ ở nhờ một đêm.
 
Đừng  mơ. Tận thế mà sống  tới giờ,  ai dễ dàng gì .
 
Chúng   lên tiếng, vì   họ  vũ khí  . Nếu  thì  chắc chúng   giữ  nơi .
 
Thấy chúng  im lặng, họ   cô gái  thai, mong chúng  “  ”.
 
Cả thôn  trống trơn, chỗ tránh gió trú mưa  thiếu. Cần gì  nhất quyết tìm đến nhà chúng ? Khi  nhiều  bỏ chạy vội vàng, còn để  cả chăn màn quần áo,    thể  mấy nhà đó mà trú tạm.
 
Chúng   đáp lời, họ cũng  chịu rời , cứ  lì  cổng. Gia đình   là  già yếu trẻ nhỏ, nếu để  ngoài    sức chiến đấu, chắc  đầy một ngày là  tiêu diệt .
 
Tối hôm đó, chúng   dùng nồi gang nữa. Khói bay lên dễ  phát hiện.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gio-van-thoi-trong-the-gioi-lui-tan/chap-13.html.]
Ăn tối xong, chúng  quyết định  phiên  gác đêm:  gác nửa đêm đầu, hai bác gác nửa .
 
Trời âm mấy độ,  quấn chăn  trong nhà vệ sinh – nơi gần cổng nhất,  trông chừng cửa,  canh đàn vật nuôi đừng để  lạnh chế*.
 
Quả nhiên, nửa đêm  động tĩnh. Có vẻ họ định trèo tường , nhưng tường quá cao,  trèo nổi.
 
Xem  họ   đồng bọn, nhưng cũng chẳng    lành gì. Đến nửa đêm  leo thêm  nữa, vẫn thất bại.
 
Họ vẫn  , chỉ là từ lời lẽ nhẹ nhàng ban đầu biến thành mắng chửi thậm tệ. Họ gào lên rằng chúng  thấy chế*  cứu, rằng chúng  là thứ vô lương tâm, đủ kiểu xỉ vả  nương lời – mắng từ sáng đến tối, ngày nào cũng thế.
 
Chúng  vẫn giữ im lặng.  đêm đó,  lặng lẽ  thịt một con thỏ, lấy ít m á u tươi.
 
Nửa đêm, dùng máy bay trực thăng điều khiển từ xa, buộc theo túi nhựa đựng m á u, nhẹ nhàng thả xuống nóc xe họ, để m á u rỉ từng chút một theo cái lỗ nhỏ  túi chảy xuống.
 
Không  sáng mai họ tỉnh dậy, sẽ thấy “ngạc nhiên” đến mức nào.
18.
 
Sáng sớm hôm , quả nhiên  thấy tiếng hét chói tai của hai  ,  đó là một tràng chửi rủa om sòm.  ngẩng đầu  trời, thời tiết  mấy , chắc sắp  tuyết. Nếu họ còn  chịu tìm nơi nào khác, e là sẽ chế* cóng trong xe mất thôi.
 
Chiều hôm đó, hai   rời ,   là  tìm nơi khác ở  là  tìm viện trợ.
 
Trạm Én Đêm
Dù  thì  cũng  ăn thịt thỏ ngon lành  ngủ một giấc, chẳng  gì dễ chịu hơn là  ngủ  ngày tuyết rơi.
 
Không gì tuyệt vời bằng ăn Địa Quả Kê (gà hầm nồi đất) trong mùa Đông. Lần  nghĩ  thể do khói bay lên hấp dẫn hai kẻ ,   chúng  ăn  lúc tối muộn. Gà hầm trong nồi đất sôi ùng ục, bánh bột hấp thấm đầy nước súp, cắn một miếng là thơm đến mức   nên lời. Con gà nuôi nửa năm mang  hầm, nước canh ngọt đến lạ.
 
Khả năng sinh sản của thỏ quyết định luôn rằng món ăn chính nhà  mùa Đông là thỏ cay tê, thỏ kho, các kiểu ăn thỏ đổi vị luân phiên.
 
Lượng thịt trong tủ lạnh mấy hôm nay vơi  đáng kể, bữa ăn hôm nay là một đĩa chân giò hầm sốt đậu, một đĩa thỏ cay, một đĩa thỏ  cay dành cho trẻ con, đậu đũa khô xào thịt xông khói, và một đĩa nhỏ dưa muối cay tự  từ . Niệm Niệm thích cháo khoai lang, mấy  lớn thì ăn bánh bao.