Gió Xuân Quấn Quýt - Chương 59: Thư ký

Cập nhật lúc: 2025-11-24 06:12:11
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bước sang tháng mười hai, thời tiết ngày một lạnh hơn.

Sau phản ứng với canh cá ở nhà Diệp Bỉnh Sơn, liên tiếp một tuần, Diệp Thanh Lan thể ăn bất cứ món gì từ cá. Những món đây cô thích nhất, giờ chỉ cần ngửi thôi là nôn.

Chu Biệt Hạc cho dọn hết tất cả bể cá và các vật trang trí hình cá trong nhà. Mỗi tan về, đều rửa tay, đồ mới chuyện với cô.

Chỉ cần tránh tiếp xúc với mùi nhạy cảm, trạng thái của cô vẫn bình thường.

Khi t.h.a.i mười tuần, Diệp Thanh Lan bệnh viện để lập hồ sơ và kiểm tra. Bác sĩ phụ trách vẫn là bác sĩ Trạch. Ông lật báo cáo, : “Mọi thứ bình thường, tình trạng cơ thể cải thiện hơn tháng nhiều, nhưng vẫn chú ý chế độ ăn uống và nghỉ ngơi, đừng quá mệt.”

“Có cách nào giảm ốm nghén ?” Chu Biệt Hạc hỏi.

Bác sĩ Trạch đẩy kính, giọng hiền hậu: “Chỉ cần quá nặng, tránh những thứ buồn nôn là . Ba tháng đầu thường phản ứng vì t.h.a.i định, dần dần sẽ hơn.”

, Chu Biệt Hạc vẫn hỏi thêm một phương pháp giảm nhẹ hằng ngày.

Cả hai đều đầu cha , dù xung quanh chuyên gia, bác sĩ, nhiều việc vẫn tự trải nghiệm mới hiểu .

Kiểm tra xong, Diệp Thanh Lan công ty việc.

Cận cuối năm, công việc của công ty nhiều. Giang Thư Loan năm nay dự định tổ chức một buổi tiệc tất niên nghiêm túc, phòng nhân sự đang đau đầu tìm một địa điểm vặn với ngân sách hạn chế của sếp.

Sau khi xử lý xong công việc, Diệp Thanh Lan nhận tin nhắn của Tưởng Tư Hiền: [SOS! Thanh Lan, nếu hỏi về nhà , cứ nhé. Không thì giả bệnh. Dù cũng đang mang thai, bà cũng dám .]

Diệp Thanh Lan hiểu ngay: [Dì ép cưới nữa ?]

Tưởng Tư Hiền gửi thêm biểu cảm gục ngã: [Mình chịu nổi, nước ngoài tránh bão chút. Mẹ hỏi thì đừng gì cả.]

Diệp Thanh Lan đáp: vấn đề gì, đó nhớ một việc khác: [Tuần , Kỳ Chuẩn tổ chức sinh nhật, nhờ gửi thiệp mời, ?]

Tưởng Tư Hiền: [Không , giữ mạng quan trọng hơn, giúp lời xin với .]

Hai vài câu đơn giản, Diệp Thanh Lan đặt điện thoại xuống, tập trung công việc.

Nhớ đến tiệc cuối tuần, đây cũng là đầu cô và Chu Biệt Hạc cùng xuất hiện hôn lễ. Anh vốn thích tiệc, nếu cần thiết, chỉ bạn bè thiết mới mời .

Cuối tuần, mưa nhỏ lác đác.

Tiệc sinh nhật Kỳ Chuẩn tổ chức tại một biệt thự riêng, qua con đường trồng cây thông, đến một tòa nhà độc lập màu vàng sẫm.

Biết họ sắp đến, Kỳ Chuẩn và Mạnh Khắc đón khách .

Thời tiết lạnh gần 0 độ C, Mạnh Khắc khoác áo lông chồn, bên Kỳ Chuẩn toát vẻ lạnh lùng nhưng quyến rũ.

Diệp Thanh Lan bước xuống xe, tay đặt trong tay Chu Biệt Hạc, ấm của luôn cao hơn cô. Anh che ô, khoác tay cô trong.

“Thanh Lan.” Mạnh Khắc chào, cô tươi tắn: “Cô vẫn xinh như thế, ai mà cô đang m.a.n.g t.h.a.i cơ chứ.”

, kéo tay Diệp Thanh Lan: “Vào trong thôi.”

Chu Biệt Hạc buông eo cô, vén tóc cô, dặn: “Đừng đụng rượu, nhờ Kỳ Chuẩn chuẩn cho em gừng vỏ quýt.”

Diệp Thanh Lan nhún vai: “Biết .”

Mạnh Khắc quan sát suốt, thật khó tưởng tượng Chu Biệt Hạc khi chăm sóc yêu tỉ mỉ đến .

Hai bước , hội trường ấm áp, trang trí bằng vài bông hoa tươi, nhạc và hương hoa nhẹ nhàng.

Mạnh Khắc bê một tách quýt ấm từ bàn đưa cô: “ dặn dò, đặc biệt quan tâm đến cô đấy. Không khó chịu trong chứ?”

Diệp Thanh Lan cảm kích: “Cảm ơn. Cô và Kỳ Chuẩn quen khi nào ?”

Mạnh Khắc uống sâm panh, nghẹn.

Diệp Thanh Lan đưa cho cô một tờ khăn giấy: “Xin , chỉ hỏi chơi thôi, x.úc p.hạ.m đến cô ?”

Mạnh Khắc lau môi, thở nhẹ: “Rõ ràng lắm ?"

“Cô cũng che giấu gì mà.”

Ngay lúc đón khách, hành động chạm tay, bên mật, khác hẳn với mối quan hệ bạn bè bình thường.

“Thôi ,” Mạnh Khắc vốn thẳng thắn, thành thật : “Ngày đó ở quán bar khuyên cô, khi về nghĩ , đúng là trong cuộc thì khó rõ chuyện.”

Diệp Thanh Lan: “Vậy nên…”

“Đừng về nữa.” Mạnh Khắc rót cho một ly sâm panh, đưa Diệp Thanh Lan phía cửa sổ, bước chậm rãi, do dự: “Đoạn Thường sắp nước ngoài, chuyến bay tối mai, cô định tiễn cuối ?”

“Không .” Diệp Thanh Lan ôm ly vỏ cam tỏa ấm, lắc đầu bình thản: “Giữa từ lâu còn lý do để gặp . nợ gì cả.”

Mạnh Khắc: “Anh đoán cô sẽ , nên nhờ chuyển lời , bạn bè với , cũng tiện từ chối.”

“Anh , xin . Vì từng cô tổn thương."

Mạnh Khắc hỏi: “Cô trả lời gì ?”

Diệp Thanh Lan nhấp một ngụm : “Không cần.”

Ngay từ đầu, cô dây dưa với Đoạn Thường. Khi lễ hội thả diều là do Chu Biệt Hạc sắp xếp, mối lưu luyến đẽ duy nhất trong ký ức cũng tan biến theo.

Hãy để quá khứ là quá khứ, để hồi ức chỉ là hồi ức.

Mạnh Khắc cô sẽ trả lời như , cụng ly với Diệp Thanh Lan. Cô thích sự thẳng thắn, quyết đoán của cô - đó cũng là lý do họ thể trở thành bạn.

Hai trò chuyện thêm một lúc ở cửa sổ, đường , Mạnh Khắc hỏi: “Còn bạn cô, cô Tưởng, thấy tới?”

“Cô đang trốn, gia đình thúc cưới dữ quá.” Diệp Thanh Lan , dãy sushi bàn đồ Nhật, tới để chọn miếng thể ăn.

Khi cô đang suy nghĩ, bóng dáng một đàn ông xuất hiện.

, thấy Chu Biệt Hạc, nãy vẫn đang chuyện ngoài . Anh khoác áo ngoài cánh tay, bên trong là áo len đen, vai rộng tôn lên dáng vẻ chững chạc và phong độ.

Chu Biệt Hạc liếc qua bàn đồ Nhật là cô đang nghĩ gì, nắm tay cô: “Anh dẫn em ăn món khác.”

Mắt Diệp Thanh Lan dán chặt , chẳng thể bước .

Cô vốn thích sashimi và sushi, nhưng dạo chỉ thấy thịt cá là nôn, giờ tự nhiên thèm ăn trở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/gio-xuan-quan-quyt/chuong-59-thu-ky.html.]

Lý trí bảo cô ăn, cảm xúc ngắm thêm chút nữa.

Chu Biệt Hạc chiều cô, suy nghĩ một lát: “Thế , em ăn món nào, sẽ nhờ bếp chiên chín ăn.”

“Không cần.” Diệp Thanh Lan vẫn nhịn , tay chạm đĩa, bỗng lóe lên ý tưởng, Chu Biệt Hạc: “Hay ăn hộ em hai miếng, coi như em ăn, ?”

Cái … coi như là “ em ăn giải thèm” ư?

Chu Biệt Hạc mỉm , khi dùng ngón tay trắng mịn đặt miếng sushi cá hồng lên môi , ánh mắt dừng khuôn mặt tràn đầy mong chờ của cô, chùng , cúi xuống, vòng tay quanh cổ tay cô mà ăn.

“Ngon ?” Diệp Thanh Lan mắt sáng lên .

Chu Biệt Hạc thong thả l.i.ế.m nhẹ khóe môi cô: “Đừng để nước miếng chảy nữa.”

Cô liên tục cho ăn vài miếng, xong xuôi, uống nửa ly rượu đỏ.

Khách lượt đến, chào hỏi Kỳ Chuẩn từng . Không lâu , Hàn Trạch cũng đưa Tiểu Phường tới, thấy cảnh , nhướn mày.

Kỳ Chuẩn hờ hững cúi xuống nghịch nghịch mặt Tiểu Phường, theo Hàn Trạch, khỏi thắc mắc: “Cái đó là gì, sashimi hả? nhớ Biệt Hạc ăn sashimi mà?”

Họ lớn lên cùng , Chu Biệt Hạc ít khi biểu hiện sở thích rõ rệt, điều duy nhất Kỳ Chuẩn nhớ rõ là ghét ăn đồ sống.

Cho nên khi mặt trong các buổi tiệc, quản lý đều chú ý món ăn hơn.

Hàn Trạch thấy cũng bình thường: “Đồ vợ cho ăn thì ăn thôi.”

Tiểu Phường Kỳ Chuẩn véo má, khó chịu vỗ tay , hừ một tiếng, chạy về phía Diệp Thanh Lan: “Dì ơi!”

Diệp Thanh Lan tiếng, mỉm : “Tiểu Phường.”

Cô bé ôm lấy chân cô, ngẩng đầu hớn hở: “Dì ơi, bụng dì một em bé ?”

.” Diệp Thanh Lan cúi xuống với cô bé: “Còn con ?”

“Mẹ kẹt xe, ba dẫn con tới .”

Diệp Thanh Lan gật đầu, Chu Biệt Hạc, hiệu sẽ dẫn Tiểu Phường chơi với Mạnh Khắc.

Tiểu Phường cô nắm tay, nhảy nhót theo cô.

Dù là tiệc riêng, nhưng vẫn ít khách từ giới tìm cách đến để chúc mừng sinh nhật Kỳ Chuẩn. Diệp Thanh Lan cùng Mạnh Khắc dẫn Tiểu Phường ăn các món tráng miệng, phía bên tháp sâm panh, khí ồn ào pha lẫn mùi rượu nồng.

Diệp Thanh Lan ngửi thấy, cơ thể sinh lý tự nhiên cảm thấy thoải mái.

Trong thời gian , Chu Biệt Hạc ít khi tham gia tiệc tùng, vài hiếm hoi cũng chỉ ở trong phòng khách đến khi mùi rượu tan hết mới về phòng ngủ.

Cô đưa Tiểu Phường cho Mạnh Khắc trông, bản ngoài hít thở khí.

Dưới mái hiên chắn mưa của biệt thự vài bộ bàn ghế, cắm hoa, dành cho khách nghỉ chân, cộng với mưa phùn lác đác và cảnh đông lạnh ở xa, tạo nên gian khá lãng mạn.

Diệp Thanh Lan ngoài một lúc thì gặp Lâm Thư đến muộn.

Lâm Thư bước xuống xe, thẳng tiến về phía cô, che ô, như thể đến tìm riêng cô.

Đến mặt Diệp Thanh Lan, Lâm Thư thu ô, mấp máy môi, như gì nhưng thôi.

Diệp Thanh Lan đoán gì, chủ động mở lời: “Cô chúng hiểu lầm gì , đừng lo lắng trong lòng.”

Lâm Thư thở phào nhẹ, xuống, nét mặt phức tạp: “Xin , hôm đó cãi với Hàn Trạch, thiếu lý trí, năng lung tung, cô đừng để trong lòng.”

hiểu .”

Diệp Thanh Lan bao giờ nghĩ đó là của Lâm Thư, cô chỉ những gì . Mọi hiểu lầm giữa cô và Chu Biệt Hạc là do chính lựa chọn của họ gây .

Lâm Thư lặng im một lúc: “Thực chuyện đó, lẽ chỉ là Hàn Trạch đoán mò. Anh vốn đáng tin, Chu Biệt Hạc chắc từng thích ai.”

Diệp Thanh Lan cầm tay áo, nghĩ một lúc khẽ ngẩng lên: “Anh … ngày đó là vì . Thật tự khó bản , chỉ cần mở lời hỏi , sẽ chuyện gì phức tạp đến thế.”

Nét mặt Lâm Thư chợt giật .

Cô vốn là phụ nữ mạnh mẽ, nghiêm nghị, dù bất ngờ cũng chỉ thoáng hiện chút cảm xúc.

Diệp Thanh Lan thấy cô , hướng về hội trường, nơi Hàn Trạch đang quỳ xuống lau miệng cho Tiểu Phường.

Diệp Thanh Lan xen , vốn bao giờ can thiệp chuyện tình cảm của khác.

Lâm Thư tìm con gái, Diệp Thanh Lan thong thả ngắm mưa một lúc, chuẩn thì nhận điện thoại của Chu Biệt Hạc.

“Em ?”

Cô đáp: “Bên trong ngột ngạt, em ngoài chút.”

Bên điện thoại tiếng trò chuyện, trong khí ồn ào giọng trầm thấp: “Lầu phòng riêng, rẽ trái căn thứ hai, nhờ Kỳ Chuẩn giữ cho em nghỉ ngơi.”

Diệp Thanh Lan giày bốt cao cổ, cửa kính nặng gác mở, : “Vâng, Chủ tịch Chu, em ngay đây.”

Giọng cố tình trang trọng khiến Chu Biệt Hạc mỉm .

Diệp Thanh Lan đặt điện thoại xuống, khóe môi còn cong, bước thì đối diện một mùi nước hoa nồng nàn, mặt là một phụ nữ lạ cùng cô, tay còn cầm thiệp mời.

Trong ngày đông lạnh, phụ nữ mặc váy nhung trễ vai, đôi môi đỏ rực, cô vài giây: “Cô là thư ký của Chủ tịch Chu ?”

Diệp Thanh Lan sững .

Nghĩ , thể vì giọng điệu lúc nãy, khác hiểu lầm.

Thêm đó cô mặc đơn giản, váy len đen, trang điểm nhẹ, giống đến dự tiệc.

Thấy cô phủ nhận, phụ nữ giơ tay, giọng khách sáo nhưng cao ngạo: “ hẹn Chủ tịch Chu, phiền cô dẫn đường.”

Diệp Thanh Lan cũng Chu Biệt Hạc ở , chỉ theo trực giác dẫn đường. Càng , ánh đèn vàng càng mê hoặc và xa hoa. Cô thấy đang sofa, khác chuyện, liền dẫn phụ nữ đến.

“Chủ tịch Chu.”

Chu Biệt Hạc giọng trong trẻo, lạnh lùng quen thuộc, nhưng giọng khác thường, ngẩng mắt, thấy Diệp Thanh Lan nghiêng : “Có tìm .”

Chưa kịp lên, Diệp Thanh Lan điềm tĩnh gật đầu: “Các chuyện, đây.”

Loading...