Giữ lấy phút cuối của mùa hạ - Chương 14.1: Xoa đầu

Cập nhật lúc: 2025-06-09 16:56:46
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Chỉ Hạ cũng sững một chút.

 

Dù Kỳ Dực và Từ Mục Phi cùng là thành viên đội bóng rổ của trường, suốt ngày chạm mặt , còn thỉnh thoảng huấn luyện viên xếp cùng một đội trong các trận đấu tập, mối quan hệ giữa hai so với lúc mới nhập học dịu hơn một chút, nhưng vẫn đến mức mắt .

 

Phản xạ đầu tiên của Phương Chỉ Hạ là giải thích gì đó, nhưng lập tức nhớ là cả hai vẫn đang chiến tranh lạnh, cô cắn môi, một lời, dẫn Lâm Ngôn Tâm luôn.

 

Để một Kỳ Dực trong tiệm tạp hóa nhỏ, chắc là tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.

 

Trên đường đến nhà thi đấu, trời nắng , các bạn học ngang đều hào hứng bàn tán về tiết học thể dục cải cách sắp bắt đầu.

 

Phương Chỉ Hạ thì vẻ mấy tập trung, chẳng tâm trạng trò chuyện, còn suýt vấp viên gạch lồi lên đường.

 

Lâm Ngôn Tâm kéo tay áo cô, thấp giọng hỏi đầy lo lắng:

“Cậu với Kỳ Dực vẫn đang giận ?”

 

Phương Chỉ Hạ uể oải “ừ” một tiếng.

 

Lâm Ngôn Tâm nhẹ nhàng khuyên nhủ:

“Hay là bỏ qua , thật cũng chẳng gì to tát. Hơn nữa, hồi nãy Từ Mục Phi… Kỳ Dực liệu giận hơn ?”

 

Phương Chỉ Hạ nghiêng đầu cô:

“Cậu cũng cảm thấy sẽ giận hơn ?”

 

Lâm Ngôn Tâm thật thà đáp:

“Tớ chỉ thử đặt thôi… cũng thể là tớ nhạy cảm quá. Biết Kỳ Dực là rộng lượng, nghĩ nhiều , cũng chẳng để bụng.”

 

“Cậu … là đồ nhỏ mọn.”

 

Phương Chỉ Hạ thở dài:

“Thôi kệ. Coi như huề , tớ tìm cơ hội cho cái bậc thang, xem chịu bước xuống .”

 

“Tớ thấy đấy.” Lâm Ngôn Tâm :

hai thật sự thú vị ghê.”

 

Phương Chỉ Hạ chẳng thấy gì thú vị, cô còn đang rối lắm, nên cho “cái bậc thang” lúc nào thì hợp lý.

 

Tới nhà thi đấu trong nhà, bên trong đầy bạn học lớp cô, ríu rít cả lên, ai nấy đều cảm thấy mới mẻ với môn Taekwondo.

 

phòng đồ nữ, chậm rãi cởi áo khoác đồng phục, bộ võ phục, cuối cùng thắt chiếc đai đen thêu tên .

 

Trước khi Phương Chỉ Hạ bước khỏi phòng, ánh mắt của mấy bạn học bên cạnh thu hút, bộ đổ dồn chiếc đai khác biệt của cô.

Trà Đá Dịch Quán

 

từng học qua, nhưng ai cũng sơ sơ, đai đen là biểu tượng của trình độ cao nhất.

 

“Oa, Phương Chỉ Hạ, là đai đen đó hả!”

 

“Hóa từng học ?”

 

“Khác quá trời, luôn á!”

 

“Đai đen là cấp cao nhất, giỏi nhất trong Taekwondo ?”

 

“Hồi nhỏ bố gửi tớ học, là để phòng .” Phương Chỉ Hạ gãi đầu ngượng ngùng, cùng mấy bạn khỏi phòng đồ giải thích:

“Cũng hẳn là giỏi nhất , tớ là nhị phẩm, thi năm mười sáu tuổi, đủ tuổi mới chuyển thành nhị đẳng. Đai cao nhất là cửu đẳng, tớ còn kém xa…”

 

Bên ngoài, chỗ cửa phòng đồ nam cũng vang lên âm thanh tương tự.

 

“Ê, Kỳ Dực, đai của là đai xanh ?”

 

“Đã thi đai ? đáng lẽ thi thêm một cấp nữa chứ, đai xanh hợp phong thủy cho lắm nha.”

 

đai xanh chắc là cũng đánh nhỉ? Vậy hôm nay học chắc là dư thừa luôn á.”

 

“Đẹp trai thật đó, đến cả thắt đai xanh cũng thấy ngầu!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giu-lay-phut-cuoi-cua-mua-ha/chuong-14-1-xoa-dau.html.]

 

Đám con trai vây quanh Kỳ Dực bước , đầu thì thấy Phương Chỉ Hạ, ai nấy đều trố mắt to hơn:

“Trời má! Ở đây còn một cao thủ võ lâm lợi hại hơn nữa!”

 

……

 

Chuông báo tiết vang lên, chạy nhỏ giữa sân xếp hàng, cuối cùng cũng yên tĩnh .

 

Cả lớp xếp thành bốn hàng, ai cũng mặc võ phục mới phát, đều thắt đai trắng, duy chỉ đai đen của Phương Chỉ Hạ và đai xanh của Kỳ Dực là nổi bật nhất.

 

Thầy dạy Taekwondo là giáo viên mới trường tuyển về, ai cũng từng thấy qua, tóc dài ngang vai, dáng cao, trông hơn hai mươi tuổi.

 

Thầy Choi đảo mắt quanh một lượt, khi giới thiệu bản thì ánh dừng Phương Chỉ Hạ và Kỳ Dực.

 

Thầy gật gù hài lòng:

“Tốt lắm, trong lớp vẫn bạn nền tảng.”

 

Thầy Choi bắt đầu giảng sơ qua về lịch sử và lễ nghi cơ bản của Taekwondo, đó về nhiệm vụ học tập của học kỳ .

 

“Phần lớn chúng đều là mới học, học kỳ chủ yếu sẽ dạy bốn bài quyền cơ bản, ba loại bộ pháp và hai kỹ thuật đá chân.”

 

“Buổi đầu tiên, chúng học đá .”

 

Thầy cầm tấm đệm chân đất lên, về phía hai :

“Bạn nữ đai đen , và bạn nam đai xanh, hai em lên đây mẫu cho các bạn xem nhé.”

 

Phương Chỉ Hạ: “……”

 

Kỳ Dực: “……”

 

Phương Chỉ Hạ khi thi nhị phẩm thì cũng học nữa, còn Kỳ Dực thì sớm bỏ bê Taekwondo.

 

Lần gần nhất hai cùng tập luyện như thế hình như là từ hồi lớp bốn tiểu học.

 

Cũng may Phương Chỉ Hạ học lâu , Kỳ Dực cũng còn nhớ chút ít.

 

Cả hai lượt bước khỏi hàng.

 

Kỳ Dực nhớ tư thế cầm đệm chân, mặt cảm xúc nhận lấy từ tay thầy giáo, hất cằm về phía Phương Chỉ Hạ, ý bảo cô lên mẫu.

 

Tuy câu nào, nhưng vẫn còn chút ăn ý sót .

 

Phương Chỉ Hạ mím môi, dứt khoát đá chân lên, mẫu một cú đá tiêu chuẩn.

 

Cô vốn cao ráo, xinh , tóc buộc đuôi ngựa cao, mặc võ phục thắt đai đen, cú đá mẫu trông dứt khoát mắt.

 

Cả lớp đều thấp giọng trầm trồ “ quá”, ai khởi xướng, cả đám liền vỗ tay rào rào.

 

“Hồi nhỏ tớ cho tớ học Taekwondo nhỉ, con gái học ngầu quá trời!”

 

“Trời ơi, lớp phó học tập quả nhiên bình thường, phát triển diện luôn.”

 

“Hay là đợi lên cấp ba xong học taekwondo nhỉ… Thi đai xanh chắc cũng đủ !”

 

Thầy Choi cũng vô cùng hài lòng.

 

Cả tiết học, thầy gần như chẳng cần tự mẫu, chỉ cần để cặp “trai xinh gái nền tảng” mẫu phối hợp là đủ.

 

Tan tiết thể dục, mấy bạn khác gần như chẳng vận động gì, chỉ Phương Chỉ Hạ là mồ hôi nhễ nhại, còn tranh thủ giờ giải lao để tắm trong phòng tắm của nhà thi đấu.

 

Chưa về đến lớp, phận “cao thủ Taekwondo” của Phương Chỉ Hạ các bạn trong lớp lan truyền khắp cả khối, ngoài còn chuyện “Kỳ Dực cũng từng học qua” nữa.

 

Chuyện trớ trêu là, vì một tiết thể dục, hai vốn đang sắp thoát khỏi trung tâm bàn tán nay một nữa trở thành tiêu điểm chú ý trong cả khối.

 

Loading...