Giang Phong đưa  về chỗ : "Đại tiểu thư, xem kịch vui thôi."
Ta kéo tay : "Ly rượu  của ngươi là..."
Bình luận còn phản ứng nhanh hơn : 【Thái tử cố ý đấy ?】
【 đoán Thái tử đang nghĩ cách giải toả  đấy.】
【Nhất định  thể tha cho nữ phụ ác độc  đó!】
【Nhanh lên, nhanh lên, mở khóa cảnh  lớn trong xe ngựa nào.】
Giang Phong vỗ nhẹ vai ,  nhỏ: "Ta  ."
 ba chữ  của   trầm,  nặng nề.
Sau đó    rời .
Ta  định đuổi theo thì  Chu Cảnh Chỉ giữ chặt, khẽ  bên tai: "Lâm Ngư, nếu hôm nay ngươi rời   khi xem xong vở kịch ,  sẽ báo lên Đại Lý Tự,  ngươi mưu hại mệnh quan triều đình.
"Ta thật sự  ngờ tên tiểu nô lệ đó  trung thành với ngươi như , thà tự  uống ly rượu đó chứ  để  bắt  thóp của ngươi."
Cuối cùng vở kịch cũng kết thúc, trăng  lên cao.
Ta tìm Giang Phong khắp nơi.
Bỗng nhiên phát hiện một chiếc xe ngựa đang khẽ rung lắc.
Khi  đến gần,  thấy tiếng thở dốc, gọi tên .
Chuyện ... khiến  thật bối rối. Rời  thì  , mà ở  cũng  xong. Thật ngại quá!
Ngẩng đầu lên,  thấy Chu Cảnh Chỉ đang từ đằng xa  tới.
Xong , xong ,  thể để Chu Cảnh Chỉ phát hiện Giang Phong  trúng thuốc .
Ta nháy mắt  hiệu với Lâm Khinh Vãn bên cạnh  .
Hai  mà dám bước thêm một bước nữa thì  sẽ đánh chết!
Lâm Khinh Vãn  thấy , mừng rỡ, chỉ  : "Tỷ tỷ ở đó!"
Được lắm, Lâm Khinh Vãn.
Ta nhón chân, leo lên xe ngựa.
Trong xe tỏa  mùi hương nồng nặc  khi  giải toả.
Giang Phong ngẩng đầu  sang, khóe mắt đỏ hoe.
Có chút mê loạn...
"Đại tiểu thư..."
Ta giật , bước tới, vỗ nhẹ  mặt .
"Tỉnh táo  ! Chúng   thể để Chu Cảnh Chỉ bắt  thóp."
Hắn thuận thế ngã  cổ ,  thở nóng bỏng phả  cổ.
Mặt  nóng bừng cả lên.
Rèm xe  vén lên,   cởi áo choàng . Che cho Giang Phong.
Chu Cảnh Chỉ  chúng , đồng tử đột nhiên co , khóe miệng  nhếch lên.
Vừa kinh ngạc  tức giận: "Lâm Ngư, ngươi đang  gì ?"
Ta thản nhiên : "Giang Phong say rượu,  chăm sóc !"
"Cút xuống đây cho ." Chu Cảnh Chỉ lạnh lùng quát, mặt mày sa sầm như đ.í.t nồi.
"Chu tiểu hầu gia, ngươi là ai chứ? Ta đến gần ngươi  , đến gần  khác cũng   ? Ngươi  là dỗ dành    , trông nàng  như sắp  đến nơi  đấy!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/giu-vung-kich-ban-nu-phu-ac-doc/chuong-3-ngoan-ngoan-nghe-loi.html.]
Ta   đùa. Khi Lâm Khinh Vãn bước đến,  mặt nàng  thoáng hiện vẻ khó tin.
Hai tay nàng  nắm chặt một cách vô thức,  chằm chằm  , sắc mặt đáng sợ.
Khách khứa dần dần  về, đám đông ồn ào  qua.
Lâm Khinh Vãn kéo tay áo Chu Cảnh Chỉ: "Tiểu hầu gia, chúng    ! Để  khác  thấy thì   ."
Tiễn hai vị ôn thần   ,  buông Giang Phong , lấy khăn tay lau cổ.
Nơi đó đều   thở nóng bỏng của   ướt hết .
"Nhanh! Đến y quán."
Giang Phong tỉnh táo hơn một chút,  cách xa .
Cả  như  chui  khỏi xe ngựa.
Xe xóc nảy một cái, thấy  sắp ngã  ngoài,   đưa tay kéo  .
"Sợ gì chứ? Ta  ăn thịt ngươi ."
Bình luận: 【Đại tiểu thư,  khả năng là   ăn thịt cô đấy.】
【Kiên nhẫn quá! Thái tử.】
【Thái tử, với sức chịu đựng  của ngài,  gì cũng sẽ thành công thôi.】
Ta  bình luận  cho kinh ngạc, lặng lẽ  Giang Phong thật kỹ.
Đều tại , tạo nghiệt mà!
Giang Phong cụp mắt, co rúm   trong góc.
Hắn : "Đại tiểu thư,  sẽ   hại  ."
Thôi  , bình luận  chắc là hiểu lầm  .
Giang Phong  đưa đến y quán để châm m.á.u giải độc.
Lấy cả một bát máu,  mà   hề kêu một tiếng.
Trên khuôn mặt tuấn tú, những giọt mồ hôi túa  dày đặc.
Ta  nỡ  nữa, đưa khăn tay cho . Ra hiệu cho  lau mồ hôi.
Hắn ngẩn , cất khăn tay .
Ta nghiêm giọng: "Không  cất, lau cho !"
Hắn  lấy , lau mồ hôi.
Bình luận: 【Đại tiểu thư thật  huấn luyện chó.】
【Thật  đưa chó nhà  đến cho đại tiểu thư huấn luyện ghê.】
Chó? Họ đang  Giang Phong ?
Vậy rốt cuộc Giang Phong là Thái tử  là… chó?
Ta và Giang Phong một  một  bước  cửa phủ, phụ   ném một ấm  tới.
Ấm  bay đến  trán ,  Giang Phong vững vàng đỡ lấy.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Lâm Ngư, con mau cút  đây cho . Tên mã nô quỳ ở ngoài!"
Ta còn  kịp  phòng   thấy tiếng  nức nở của Lâm Khinh Vãn.
"Tiểu hầu gia,  đừng trách tỷ tỷ mà. Tỷ  là vì quá quan tâm  nên mới chọn cách tự hành hạ  để chọc tức  đấy."
?
Ta mà  về, hai    khi diễn thành một vở thoại bản  đấy.