Goddess Bless You From Death - Hồ sơ 31: Cái giá phải trả
Cập nhật lúc: 2025-11-24 06:15:38
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái gì cơ?” Ngay khi lên xe, August hỏi liền câu còn đang bỏ ngỏ, mắt mở to tấm ảnh Thup chụp bằng điện thoại. “Chêt tiệt, Thup, , con ma mà thấy trông giống phụ nữ ?”
“À, khi thấy, mắt bà trắng dã, môi thì rách tả tơi, trông lúc nào cũng như chỉ tìm báo thù, nhưng…”
“ ?”
“Trong tấm ảnh , bà giống như khi là ma.” Thup tấm hình, nơi nữ y tá hiện lên với gương mặt rạng rỡ, tươi , tự hỏi bằng cách nào mà con biến thành một con ma thế .
Singha lái xe, Thup bên cạnh, cho đến khi họ dừng một ngôi nhà tách biệt với những ngôi khác. Ngôi nhà bằng gỗ, một tầng, nhô lên khỏi mặt đất, phủ đầy dây leo và cỏ.
Ngôi nhà ngăn cách với xung quanh bởi hàng rào gỗ sơn trắng cũ kỹ, khiến nơi trông càng rợn . Biển hiệu cửa những ký tự tiếng Thái phai mờ đến mức thể . Còn những chữ thể rõ thì hề cảm giác may mắn chút nào.
Bầu trời lúc 4 giờ chiều, trời nắng nhưng gió, cũng khiến bầu khí bớt nặng nề. Thup liếc trong nhà khi đưa tay mở cửa xe.
Hai hàng rào gỗ. Chiếc khóa han gỉ rơi xuống đất. August định mở cửa bước , nhưng một đôi tay ngăn .
“Gì thế, Thup? Mau lên, nhanh để chúng còn về.”
“Anh còn nhớ nhờ gì ? bảo . Nhớ chứ?” Đôi mắt Thup run rẩy hướng về phía hiên nhà. Cậu nắm chặt lấy tay đàn ông lớn tuổi hơn bên cạnh, siết dần, đến mức đối phương thể cảm nhận rõ ràng.
Trước mắt Thup, một ông lão hiện — để trần, chỉ quấn quanh hông một mảnh khố đỏ. Những hình xăm bùa phép trải dài khắp n.g.ự.c và cánh tay lão. Ông hai với vẻ mặt căng thẳng. Hàng ria mép bạc trắng cùng mái tóc hoa râm cho thấy, lúc còn sống, ông hẳn còn trẻ. Chiếc gậy tay lão gõ đều lên cột nhà, tạo những tiếng cộc cộc vang vọng.
August, nôn nóng xông trong, bước một bước, đôi giày trắng chạm hàng rào thì nhịp gõ gậy bỗng dồn dập, vang lên chát chúa khiến khựng , lùi về .
“Nghe . một .”
“Hả? Cậu điên Thup? Cậu hoang tưởng đến phát điên ?”
“Ông sẽ cho . Chỉ mới . một .”
“Cái quái gì thế? Cậu nghĩ để đó một chắc? Nếu chuyện gì xảy thì ?”
“Anh, .”
“Nếu , thì cũng đừng hòng !!”
Đây là đầu tiên Thup thấy August nổi giận đến . Cậu vội nắm lấy vai , buộc thẳng . Không hiểu , trong lòng Thup dấy lên nỗi sợ hãi tận cùng.
“Anh Sing, thế chỉ vì giúp phá án. ... chuyện rốt cuộc là thế nào. cảm giác tất cả đều liên quan đến . Vậy nên, xin ... hãy để .”
“Làm chắc là sẽ tự ?” Singha hỏi, giọng trầm và nghiêm khắc. Dù thấy những gì Thup thấy, nhưng qua tất cả những chuyện đây, rõ — những hồn ma đó xuất hiện để hù dọa Thup... mà là để cướp lấy mạng .
“Sao mà chứ? Nếu , sẽ giận mất.”
“ đùa , Thup.”
“Ở đây đợi .” Cậu mỉm , đôi mắt cong lên híp , bước qua hàng rào tiến về phía ngôi nhà.
Mỗi bước chân của Thup đều nặng nề, bởi ánh mắt lạnh lẽo đang dõi theo . Tiếng gậy gõ đều đặn vang lên hòa bước chân. Mồ hôi rịn trán, bàn tay ướt đẫm. Cậu siết chặt nắm đấm, bước đến bậc thềm. Ngoái đầu , Thup thấy Singha vẫn ngoài hàng rào, ánh mắt rời khỏi một giây. Chỉ một cái thôi, con tim đang run rẩy của Thup cũng dần bình tĩnh .
“Mười phút thôi!!” Singh hét lớn từ bên ngoài. “Nếu , sẽ xông !”
Thup khẽ gật đầu, môi nở nụ nhẹ. Tim đập thình thịch, đến mức thể thấy rõ trong lồng ngực. Cậu hít một thật sâu, chậm rãi thở , cố giữ bình tĩnh.
Theo linh hồn ông lão mặc khố đỏ, Thup bước qua ngưỡng cửa. Một luồng khí lạnh buốt lập tức tràn qua da thịt khiến rùng , tê cứng. Cậu xoa cánh tay, ánh mắt đảo quanh căn nhà. Bên trong, bộ đồ đạc cũ kỹ đều phủ lên một lớp bụi dày.
Ngôi nhà tối om, chỉ chút ánh sáng hắt từ cửa. Thup thấy giữa nhà một bục gỗ thấp, khẽ mím môi.
“Xin chào...”
Đột nhiên, cánh cửa đang khép hờ bỗng rầm một tiếng, đóng sập . Thup giật , lùi về , cố xoay nắm cửa nhưng vô ích — dù đẩy kéo, cánh cửa vẫn nhúc nhích.
Một bóng đen lướt qua lưng khiến từ từ đầu . , ngoài ông lão pháp sư, còn nhiều bóng quỳ quanh bục gỗ. Có những hồn ma vẫn còn hình dạng , nhưng cũng kẻ thối rữa, thịt da rã từng mảng. Thậm chí, cả linh hồn động vật c.h.ế.t cũng chen chúc trong gian .
Bỗng nhiên, tất cả — và thú — cùng hét lên một tiếng rùng rợn đến mức Thup lấy tay bịt tai, ngã nhào xuống đất.
Khi tiếng hét dứt, gian chìm trong im lặng. Thup từ từ ngẩng đầu, mắt mở to kinh ngạc. Bục gỗ khi nãy giờ biến thành bàn thờ nghi lễ. Sau lưng pháp sư là một chiếc kệ cao quá đầu ông. Trên đó tượng Phật, cũng chẳng vật linh thiêng thường thấy trong chùa.
Một con búp bê “ban phép” đặt cùng — chính xác hơn là... một cái sọ .
Cái đầu lâu khiến Thup tự hỏi, liệu nó thật giả. Hương trầm cháy dở, mùi khói nồng nặc khiến ép hai tay lên đùi để giữ bình tĩnh.
“Ngươi đến đây vì lý do gì?” Giọng pháp sư vang lên, khàn khàn, lạnh lẽo.
“Chào ông, ... cần nhờ giúp một việc.” Thup đáp, giọng run nhưng chân thành.
“Nhờ giúp?” Ông khẽ, tiếng khô khốc. “Hừ... hàng chục năm nay, một ai dám đặt chân đến nơi . Kẻ nào từng thử... đều phát điên cả . Còn ngươi... khá can đảm đấy.”
Một giọng khàn đục vang vọng khắp căn nhà.
“Ta cứ tưởng ngươi mang theo trai trẻ cùng gã khổng lồ bên cạnh hộ vệ.”
“ ý x.úc p.hạ.m điều gì thất lễ. chỉ tìm câu trả lời cho một chuyện.”
“Câu trả lời ư... Không câu hỏi trong đời đều đáng để đáp án.”
Thup c.ắ.n môi thật chặt, trong đầu vang lên tiếng của chính : “Ông chủ động đưa đến đây... Mình thể lùi bước chỉ vì sợ hãi .”
“Búp bê Siakhakban.”
“Sao cơ?”
“Có thực hiện một nghi lễ hiến tế — dùng búp bê Siakhakban đầu thú, cho là Mea Thua, mỗi con tượng trưng cho một ngày khác . lý do... vì và vì mục đích gì họ thế.”
Vừa dứt lời, những linh hồn xung quanh bắt đầu tụ phía lưng trai.
“Hãy hỏi kẻ lễ hiến tế , hỏi xem vì lý do gì.” Đôi mắt dữ tợn thẳng Thup.
“Búp bê Siakhakban tin là vật thế cho tai ương của con — bệnh tật, cái c.h.ế.t, xui xẻo, tất cả đều thể chuyển sang nó thông qua nghi lễ.”
Bất chợt, một con búp bê đất sét chầm chậm lăn tới, dừng ngay chân Thup. Cậu theo hướng nó lăn — gầm bàn thờ, một bé ma, da tái nhợt và ướt sũng, đang khúc khích thích thú với trò đùa của .
“Còn cái tên Mea Thua, tin rằng đó là hồn linh thiên thần triệu đến để bảo vệ trẻ nhỏ, tránh các hồn ma khác cướp mất linh hồn khi chào đời.”
Rồi ông lão , giọng trầm xuống: “ kẻ sát nhân — kẻ cướp mạng sống của bảy — nghĩ điều đó để tìm kiếm sự bảo vệ nào . Hắn chỉ hủy hoại cuộc đời khác.”
“ . Lễ hiến tế thực hiện chỉ vì lòng tham — để mang lợi ích cho chính .”
Vẻ mặt pháp sư già thoáng hiện sự bực bội. Có vẻ như ông kẻ chuyện đó là ai, bởi nếu còn sống, chắc chắn sẽ tái phạm.
Ông nhẹ nhàng vuốt đầu một linh hồn nhỏ chỉ còn nửa và cất giọng khàn khàn: “Ừ, ngày xưa từng những tín ngưỡng truyền từ Campuchia. Người tin rằng cách đổi vận hiệu quả. kẻ nào dám thử... đều bỏ mạng. Ngươi vì ?”
“Vì ? Vì phép ?”
“Bởi vì lòng ... bao giờ đủ. Khi ngươi triệu một linh hồn, càng giữ nó lâu, nó càng mạnh. Mỗi như thế, cơn khát lễ vật của nó càng tăng. Lần đầu, ngươi thể lừa nó. Ngươi cầu điều , tưởng như toại nguyện. , nó sẽ đòi hỏi nhiều hơn. Và nếu ngươi ngừng cúng tế... thì chỉ còn cách chờ c.h.ế.t mà thôi. Ta nghi lễ đó, nhưng từng cần đến nó. Người tin rằng nếu cúng tế linh hồn theo hầu Mae Thua, bệnh tật sẽ xua tan, cái c.h.ế.t sẽ tránh xa, thể sẽ lành . ngươi nghĩ xem — điều đó thật ?”
“Sống c.h.ế.t... đều thể trốn tránh .”
“ thế. kẻ đó vẫn sống, bởi nghi lễ ... hề đơn giản.”
“Cảm ơn ông giúp.” Thup quỳ gối, lê đến gần cánh cửa. Cậu gần mười phút, như lời hẹn với Singha — nếu còn chậm trễ, nhất định sẽ xông , và điều đó chỉ khiến chuyện tệ hơn. Hồn ma nơi chắc chắn sẽ vui.
“Ta từng giúp ai mà đòi một thứ gì đó cả.” Giọng lạnh buốt khiến Thup khựng . Cánh cửa vẫn đóng chặt, hề nhúc nhích. Rồi cảm nhận bàn tay lạnh lẽo níu lấy cổ chân . Môi Thup run lên, mím chặt .
“Mọi thứ đều cái giá của nó.”
Một con d.a.o nhỏ rơi “choang” xuống đất mặt Thup. Cậu — khi bước chân đây, rời sẽ chẳng dễ dàng. Dù chỉ đến để hỏi một câu hỏi, để tìm một câu trả lời, thì vẫn trả giá.
Đó thể là một lời cúi chào, là một dấu ấn thể xóa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/goddess-bless-you-from-death/ho-so-31-cai-gia-phai-tra.html.]
Và hôm nay... là thứ bảy.
“Cho hỏi thêm một điều ?”
“Hừm... Ngươi tất cả ? Cả câu chuyện, và cả những gì sắp xảy ?”
“Nếu cái giá quá đắt.” Thup khẽ khều mũi d.a.o bằng đầu chân, nhặt lên và nắm chặt trong tay, về phía ông lão. “ sẵn sàng trả.”
Bên ngoài, Singha như con thú nhốt trong lồng. Anh buông gần như tất cả những lời nguyền rủa thể nghĩ đến, mà Thup vẫn . Anh hồn ma trong nhà gì .
“Sao vẫn chứ?” Singha rút điện thoại xem giờ — đến hai phút nữa là hết mười phút hẹn. Anh định chần chừ thêm nữa, sẵn sàng xông .
Tiếng chuông điện thoại vang lên, kéo khỏi dòng suy nghĩ.
[Đã tin gì ?] Giọng Say mệt mỏi vang lên ở đầu dây bên .
“ vài thông tin cơ bản về nghi phạm. Lão Khuean cũng trong danh sách. Con ma mà Thup gặp tên là Chaba, vợ của một trong những nghi phạm — Aisoon.”
[Aisoon? Cái tên quen quen nhỉ?]
“ sẽ cho điều tra. Còn bên , tình hình ?”
[Loạn hết cả lên .]
“Dân làng nổi giận vì việc bắt sư trụ trì ?”
[Ừ, King tay, tạm giữ cả vị trụ trì, mặc cho dân làng vẫn còn ở đó.]
“Giờ ?”
[Về chùa . Thẩm vấn xong mới lão Khuean từng án, tù. Ra tù thì còn nhà cửa, vợ con chối bỏ, nên mới đến chùa nương náu. Với thông tin đưa đó, giờ chúng hiểu vì lão giao quản lý ngôi chùa.]
“Vậy trụ trì từ chức ư?”
[Không, tạm giam thôi. King báo cho đơn vị đặc nhiệm.]
“Vậy các sẵn sàng hành động ?”
[Còn đợi nữa. À, Trung úy Khem mất tích , ai thấy từ trưa hôm qua. đến nhà hỏi, bảo về, tưởng đang việc ở đồn.]
“Gửi tìm . Có thể mai chúng sẽ về. Mọi chuyện ở đây bắt đầu rối tung cả .”
[Được. gặp Dear đây.]
“Chờ , còn nhớ Trung úy Khem sinh ngày nào ?”
[Hả? nhớ. Đợi chút, để hỏi báo .]
Singha vẫn đang chuyện điện thoại thì vô thức đầu về phía căn nhà — cánh cửa mở , Thup bước ngoài khiến thở phào nhẹ nhõm. ... gì đó .
Thup vốn điềm tĩnh, giờ đây đôi mày nhíu chặt, khuôn mặt tái nhợt, hai bàn tay đẫm m.á.u đỏ tươi, từng giọt nhỏ xuống nền đất lạnh, khác hẳn lúc bước .
[Cậu ?! Trung úy Khem sinh ngày thứ năm. Hôm nay là ngày thứ bảy !!]
“Trông chừng nhắm đến. sẽ về ngay.” Singha dứt lời, cúp máy ném chiếc điện thoại về phía xe.
Anh dõi theo bước loạng choạng của trai trẻ, làn da trắng bệch, và ... một nụ gượng gạo hiện lên gương mặt .
“Xin ... trễ...”
Chưa kịp dứt câu, Thup ngất lịm, ngã vòng tay August — chờ sẵn để đỡ lấy . Gương mặt góc cạnh của Thup nghiêng vai , trông mong manh kiệt sức.
“Thup! Thup!”
Singha lập tức giúp đưa xe lao thẳng đến bệnh viện. Trong lúc đó, nắm lấy tay Thup, kỹ và nhận cả hai lòng bàn tay đều một vết cắt dài, m.á.u chảy liên tục, cho thấy vết thương chắc chắn khá sâu. Có chuyện gì đó kinh khủng xảy trong căn nhà .
--
Khu vực đồn cảnh sát đang trong tình trạng hỗn loạn vì chuyện của trụ trì. Có tụ tập biểu tình cổng, đòi thả trụ trì ngay lập tức. Trong khi đó, còn chuyện Trung úy Khem biến mất.
Say chạy vội phòng bệnh viện, thở phào nhẹ nhõm khi thấy Darin bên giường của Dear.
“Có chuyện gì ?” Darin hỏi khi thấy bạn chạy đến, thở hổn hển.
“Trung úy Khem biến mất .”
“Ha?! Cậu chắc chắn là ở nhà với gia đình chứ?”
“Không một ai thấy từ trưa hôm qua . À, quan trọng là Trung úy Khem sinh thứ năm.”
“C.h.ế.t . Hôm nay là thứ bảy đúng ?” Darin run rẩy . “Giờ chỉ còn chờ đến lúc biến mất nữa thôi đúng ?”
“Cậu ở đây, chọn một phòng ở và đừng để ai , hiểu ?” Say khi mở cửa phòng bên cạnh, thấy Jump vẫn đang ngủ say giường, hai tay vẫn khóa như . Nếu trụ trì thực sự là kẻ phạm tội — mà nếu — thì nguyên nhân vụ án cũng xác định, vì chính ông cũng giam, trừ khi cảnh sát bắt nhầm .
“ sẽ gặp Bomb. Cậu chắc đang ở trong phòng. sẽ ngay.” Say chạy khỏi phòng bệnh viện, quên dặn Darin khóa cửa từ bên trong.
“Xin đừng để kẻ g.i.ế.c chuyện nữa. Nếu bắt đầu , để ngăn …” nghĩ thầm.
Đến phòng của Bomb, Say vội mở cửa và phát hiện đồ đạc của trai trẻ vứt ngổn ngang sàn, còn chủ nhân căn phòng thì biến mất. Trên sàn một mảnh giấy bằng chất lỏng đỏ tươi, khiến kìm c.h.ử.i thề. Anh lập tức lấy điện thoại gọi cho đang xử lý vụ án cùng Singha. Trong lúc chờ máy, Say tờ giấy tay.
THỨ SÁU, THỨ SÁU.
[Có chuyện gì ?]
“Trung úy Khem biến mất. Giờ Bomb cũng .”
[Không đứa nhóc đó là mục tiêu ?]
“Ừ. sẽ xem camera an ninh. Mau .”
[Yom Dam cũng biến mất .]
“Hả?!”
[Chúng tìm thấy tiền trong tủ. Có vẻ lão biển thủ quỹ chùa, vì Khuean là giữ sổ sách. Người đoán chính lão chuyển tiền cho con trai chủ bãi xe, vẻ là thuê lái xe của cô Min từ chùa và mang tiêu hủy. Cậu dùng tiền đó để mua ma túy.]
“Còn gì nữa ?”
“Chúng tìm thấy hai cái xác trong phòng tắm, tình trạng giống với bảy cái xác đầu tiên. Còn bảy con búp bê trong kho. Cậu nên đến đây .”
“Đ**!” Say chửi, dùng lưỡi đẩy má để trấn tĩnh cơn giận. Mái tóc đỏ rối tung. Anh chuẩn dụng cụ trở trạm y tế. “Darin, mở cửa . Là đây.”
Cánh cửa khép kín nhanh chóng mở . Darin bạn với khuôn mặt đẫm lệ. Say dám kể hết chuyện mà King , nhưng khi Darin thấy mang dụng cụ đùm đề, hỏi: “Cậu ?”
“King gọi kiểm tra chùa, ở đó xuất hiện hai xác c.h.ế.t. Cậu ở đây , đừng mở cửa cho ai cả. sẽ cử bảo vệ và chăm sóc .”
“Còn nhóc tên Bomb thì ?”
“Cậu trong phòng, nhưng chắc vẫn quanh đây. sẽ ngay.” Say nhẹ nhàng vuốt đầu bạn an ủi.
Xong việc với Darin, Say lập tức đến phòng CCTV của đồn để xem hình ảnh. Trước hết, xem cảnh ngày hôm qua, thấy Trung úy Khem đang việc tại bàn, đến trưa thì rời cùng các sĩ quan khác, nhưng thấy . Còn hôm nay, chỉ hình ảnh Bomb gặp Dear, trở phòng với vẻ lo lắng. Khi bước phòng, camera đột nhiên tắt ngúm. Mọi chuyện khiến Say vô cùng bực bội.
Anh rời phòng CCTV và với một sĩ quan: “Prom, cửa phòng của Dear và Darin đang ở. Đừng để ai đó.”
“Rõ,” sĩ quan đáp.
Say lo xong việc một lái xe đến chùa. Điều duy nhất lo là bắt kịp kẻ sát nhân. Khi lái xe, Say cầm một lọ t.h.u.ố.c tay, lọ t.h.u.ố.c ghi rõ tên nhãn, nhưng hình dạng viên t.h.u.ố.c trong lọ, ai cũng đoán đó là loại t.h.u.ố.c gì. Một tay cầm vô-lăng, tay mở nắp lọ. Bất chợt, tiếng và giọng từ ghế vang lên. Say hình, gương chiếu hậu. Anh quên rằng khi rời phòng bệnh viện, còn sự bảo hộ của tượng Phật Thao Vessuvana… hồn ma sẽ .
ĐIÊN THẬT!!!!