Goddess Bless You From Death - Hồ sơ 49: Tuổi 26

Cập nhật lúc: 2025-11-28 06:24:38
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thup mở mắt, đầu đau nhức. Ánh sáng ban ngày nhạt dần biến mất trong bóng tối. Cậu dậy, quan sát cơ thể khi lên, thở hổn hển. Chiếc nhẫn mà dành bao nhiêu thời gian để mua giờ còn nữa. Món quà định tặng giờ biến mất. Nếu mua , sẽ tiết kiệm từ đầu. Cậu mất vài tháng để chuẩn thứ, nhưng nếu cứ nghĩ đến chuyện , dường như thứ trở nên bất khả thi.

“Trời đất ơi.” Thup khụy, đầu úp xuống mép giường, hít thật sâu mỉm , đẩy nỗi buồn trong lòng.

Cậu cố dậy, định tìm , nhưng chỉ thấy trống phía . Trong lòng càng thêm chán nản, vì nghĩ rằng thể lớn tuổi tức giận.

Tiếng cửa mở khiến Thup chú ý, Singha bước , tay xách đầy túi đồ. Trái tim , vốn buồn, bỗng ấm như .

“Sao em xuống đây ?”

“Anh ?”

“Anh mua đồ ăn cho em. Hôm nay sẽ đầu bếp riêng cho em, em ăn gì?” Singha bày đủ món cho một bữa tối đầy đủ, đặt lên bàn. Anh tiến gần Thup, âu yếm vuốt má , dẫn xuống bàn.

“Anh thể nấu gì đơn giản thôi mà.”

“Ăn thôi nào.” August hôn nhẹ lên mái tóc mềm mại của , xuống đối diện. Chàng trai trẻ Thup mặt và bưng từng món ăn, đều là những thứ mua từ nhiều cửa hàng khác . Anh hiểu rằng chắc hẳn chán việc suốt ngày ở nhà, vẽ cả ngày lẫn đêm để tiết kiệm tiền, việc gì khác. “Ăn cùng , nhé? Em ngủ nhiều giờ , em đói lắm . Nào, sẽ phục vụ em.”

Sau khi xong bữa tối giản dị, Thup phòng khách mở note, chuẩn việc tiếp. Cậu quyết tâm sẽ chăm chỉ hơn để tiết kiệm nhanh hơn. khi mở trang sổ, rửa xong bát đĩa đặt tay xuống màn hình, ngăn .

“Nói chuyện một chút .”

“Dạ.” Biểu cảm nghiêm túc của lớn tuổi khiến Thup sợ. Chẳng lẽ chuyện lúc thật sự khiến giận?

Singha xuống sofa phòng khách, nắm tay Thup. Anh chắc chắn sẽ về chiếc nhẫn, công việc tiền bạc. Và cũng hề mong .

“Vết thương của em đau ?”

“Không đau nhiều, chỉ chút thôi.”

“Tốt.”

“Anh Sing, giận em ? Vì em quá cẩu thả?”

“Anh giận.”

“Em hứa sẽ cẩn thận hơn, sẽ lo nữa.”

“Thup, .”

August đưa tay nâng khuôn mặt đẫm lệ với đôi mắt đẽ lên, chậm rãi vuốt ve từng chút một. Anh thấy rõ nỗi sợ trong ánh mắt Thup, hiểu rằng chuyện về chiếc nhẫn, về lý do khiến xe tông. August sẽ day dứt nhiều lắm, và cần vỗ về thật nhẹ nhàng.

“Anh Sing… em thật sự xin .”

“Anh giận.” Anh khẽ đáp, bàn tay đặt lên đầu , xoa nhẹ như trấn an. “Anh chỉ lo thôi. Nghỉ ngơi , hồi phục cho . Không cần vội, nếu em sẵn sàng. Mọi chuyện… đều thể chờ.”

“Em… xin nữa.”

“Thôi mà, đừng tự ép như thế. Đừng nóng nảy nghĩ quá nhiều. Em vẫn là bé ngoan của . Dù em vẫn yêu em như , em hiểu chứ?”

Tim Thup khựng một nhịp, đập rộn ràng như tiếng trống khải . Cậu đưa bàn tay yếu ớt của lên, nắm lấy bàn tay đàn ông đang đặt .

“Anh yêu em ?”

“Ừ… từng , chỉ vì quá ngốc thôi.”

Cứ hễ tâm trạng chệch khỏi mong là đại từ trang trọng của về. Thup bật khe khẽ, cúi xuống hôn lên bàn tay thô ráp nhưng ấm áp .

“Anh bao giờ với em.”

August khẽ cúi đầu, đặt môi lên môi yêu. Và khi nụ hôn chạm xuống, chợt nhớ — từ đến giờ, luôn là Thup lời yêu … còn thì từng đáp . Chưa bao giờ.

Anh hiểu rõ cảm giác của , nhưng vẫn khỏi mềm lòng khi thấy trai mặt bộc lộ như .

“Này, nhóc. Dù em mít ướt, cứng đầu gặp chuyện quái lạ như thấy ma nữa, vẫn yêu em. Nghe rõ ? Anh sẽ rời bỏ em chỉ vì em buồn vài phút . Anh ba mươi lăm tuổi , tìm yêu trẻ tuổi dễ.”

Vừa dứt lời, Thup nhào ôm chầm lấy . Bờ vai rộng của đàn ông như xua tan bộ những giọt nước mắt còn sót . Mọi thứ nhẹ bẫng , những nỗi lo khác cũng dần tan biến.

“Đừng nữa. Mai mắt em sưng lên thì lễ phước .” August nhẹ nhàng vuốt lưng , đặt vài nụ hôn lên cánh tay nhỏ của Thup. “Ngủ nhé? em ôm suốt cả đêm đấy.”

Sau khi tắm rửa và pijama, chiếc giường vốn trống trải , giờ hai cơ thể sát bên , cuộn trong chiếc chăn lớn.

“Này Thup, đừng nghịch ,” Singha khẽ khi trẻ chui lòng , hôn đầy lưu luyến.

“Ngày mai ?” Thup ngẩng đầu, đôi mắt long lanh như níu giữ.

“Không cần .”

“Thật chứ? Đừng chọc em.”

“Anh lên văn phòng, trừ khi việc gấp. Nếu thì một chút… về ngay, vì còn chăm bé cưng của .”

Singha xoa lưng nhắm mắt . Thup cảm nhận thở bên cạnh đều dần, cũng từ từ nhắm mắt theo. Những lời khiến khóe môi khẽ cong lên.

“Cậu bé cưng của … xứng đáng với tất cả.”

Sáng sớm, Thup tỉnh giấc vì cảm giác nóng hầm hập. Mí mắt màu ngọc trai khẽ mở, để lộ đôi mắt nâu long lanh đón lấy những tia sáng lách qua khe rèm. Cậu cố dậy thì những vết thương bắt đầu nhói lên, buộc bật một tiếng rên nhẹ nơi cổ họng. Chậm rãi lê bước khỏi phòng, xuống đến bếp, thấy ba đang tranh cãi ồn ào.

“Trời đất ơi, mua sắm mệt xỉu,” Darin than vãn, nhét đồ ăn túi.

“Đủ đó,” một nhắc.

“Rõ ràng là hiếm khi chùa lễ,” Say , tay bóc xoài nhét luôn miệng.

“Đồ ch.ó Say!!” Darin đập một cái rõ mạnh tay Say, và tiếng ồn vang lên như chợ vỡ.

“Anh Sing.” Một giọng từ cầu thang khiến cả nhóm im bớt. “Anh Say, Rin, chào .”

“Em ? Nhìn vẻ khỏe đấy.” Ai đó hỏi.

“Ôi trời ơi, Thup, nhóc đau lắm ? Nhìn nhóc thương nhiều thế …” Darin hốt hoảng tiến tới, vỗ về .

“Em mà. À… đến sớm ?”

“Đến ngó xem chút thôi,” Singha đáp, bước tới chỉnh mái tóc rối bù của Thup.

“Anh đến thăm nhóc. Rồi thấy chùa bắt đầu lễ buổi sáng, nên phụ một tay. Trông tình hình giống như đang… tranh giành đồ ở chùa hơn là lễ nữa.”

“Em cảm ơn nhiều lắm.”

“Chúc mừng sinh nhật, nhóc Thup. Chúc em tuổi hai mươi sáu thật hạnh phúc,” Darin đưa cho một chiếc hộp quà màu trắng tinh.

“Cảm ơn Darin.”

“Mở nào, ông cụ non,” Singha , đỡ Thup xuống sofa cùng Darin, trong khi bê lễ vật xe.

Khi mở hộp, Thup tròn mắt. Bên trong là hàng loạt bùa hộ mệnh từ nhiều nước khác , những loại từng thấy bao giờ.

“Cái của .” Say đẩy một chiếc túi lớn về phía Thup xuống ghế.

“Cảm ơn Say.” Thup từ tốn mở túi, bên trong là gì — và khi thấy, gương mặt lập tức tái nhợt.

Nhiều loại ba.0ca.osu xếp đầy ấp trong túi. Say nhướn mày, sang bước cửa.

“Nhìn gì ?” Singha hỏi trai trẻ.

“Dạ, .” Thup lập tức giấu túi lưng.

“Đi tắm và quần áo , chúng đến chùa.”

“Vâng, em sẽ xuống ngay.” Thup thu xếp quà và lập tức lên lầu.

“Cậu tặng gì mà mặt và tai nhóc đỏ bừng thế?”

“Những thứ cần thiết thôi.”

“Là gì cơ?”

“Chẳng mấy chốc sẽ mà. Nhân tiện, nhờ tìm kiếm, tìm ?”

“Chưa.”

“Không tìm thì ?”

sẽ mua cái mới.”

“Bạn August thật dễ thương. Bạn trai trẻ rơi nhẫn xuống cống, thể mua nhẫn mới, nhưng thuê một tên ngốc vì sợ nhóc . Cậu nghĩ quá nhiều đó.”

Darin bước tới, khoác tay qua cổ bạn và trêu chọc chuyện tối qua. Cả hai nhận cuộc gọi nhờ giúp đỡ — ban đầu tưởng chuyện nghiêm trọng, ai ngờ chỉ là nhờ họ tìm giúp chiếc nhẫn thất lạc.

“Làm lễ xong định ?”

đặt sẵn một nhà hàng . Thup đang yếu, chắc nên đưa xa. Dù thuận tiện đến thì cuối cùng chắc cũng chỉ về nhà thôi.”

dự tiệc cơ.” Darin thở dài, chống tay trán như đang tuyệt vọng. Ôi trời, trông đồn nữa .

“Đợi đến đó tính tiếp.”

Họ chờ một lúc lâu để Thup chuẩn , vì cẩn thận với những vết thương ở tay chân. Mãi đến gần 11 giờ, bốn mới cùng đến chùa.

Singha dìu Thup lễ — dâng hương, phóng sinh cá xuống hồ, tròn các nghi thức trong ngày sinh nhật. Xong xuôi, họ đến tại một nhà hàng gần đó.

“Em uống t.h.u.ố.c ?”

“Rồi ạ.”

Singha khuôn mặt rạng rỡ, tươi của Thup. Dù chuyến thuyền và bữa ăn ở nhà hàng sang chảnh thất bại, cũng , vì tất cả những gì thấy là nụ sáng gương mặt , và bây giờ đang thấy nó.

Buổi chiều, họ trở về nhà. Thup ghế sofa, kiệt sức vì chấn thương, dùng nhiều sức lực hơn bình thường để tham gia các hoạt động. Cảm giác lạnh má khiến Thup mở mắt xung quanh.

“Em lên phòng ngủ ?”

“Em , em ngủ ở đây. em cũng ở bên .”

“Anh ngoài một chút.” Thup ngay lập tức thấy buồn khi lớn tuổi hơn .

“Anh tìm đồ.”

“Thôi nào.” August hôn lên trán khi cầm chìa khóa xe, rời khỏi nhà.

“Khi nào về?”

“Không lâu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/goddess-bless-you-from-death/ho-so-49-tuoi-26.html.]

Thup theo lưng cho đến khi khuất tầm mắt. Cậu thở dài nhẹ, nghĩ rằng hôm nay sẽ dành cả ngày bên . Cậu lên, bước lên phòng, bám tay vịn cầu thang, chuẩn tắm để rửa sạch cơ thể và cảm giác nóng bức. tiên, căn phòng đối diện phòng chính, đây là kho, nay trở thành phòng việc, chiếc sofa mua cho , ánh mắt hướng về bức tranh treo tường. Trên đó là những bức vẽ về thứ thấy, Thup mất hơn một tháng mới thiện bức tranh trong tủ. Cậu quyết định sẽ đóng khung, đó là ký ức duy nhất của .

“Mẹ ơi, hôm nay là sinh nhật con. Con 26 tuổi . Con một công việc mà con yêu thích. Dù vẫn mang nhiều thu nhập, nhưng cũng đủ sống mà gặp khó khăn. À, và Sing chăm sóc con . Con cuộc sống của sẽ nếu . Mẹ rằng con bao giờ đến sinh nhật ? Vì nó chỉ nhắc nhở con rằng cơ hội, nhưng nhờ , cuối cùng con mới tin rằng . Giờ con nghĩ như thế nữa.” Thup mỉm bức tranh của chính . Vẻ hoang mang và cô đơn biến mất. Chỉ còn ánh mắt hoài niệm và ơn.

“Cảm ơn . Cảm ơn cho con cơ hội để mở mắt thế giới . Con yêu , ơi.”

Thup kể chuyện suốt gần một giờ, cho đến khi cảm thấy mệt mỏi và . Mỗi năm ngày sinh nhật, với , đó chỉ là một ngày bình thường hơn kém — chẳng gì đặc biệt, chẳng gì đáng mong chờ. Cậu nên dành thời gian với ai, vì quanh chẳng còn ai ngoài chính bản . Cậu dậy sớm, phước, dâng đồ cúng cho các nhà sư, về căn phòng nhỏ, tiếp tục vẽ tranh. Buổi tối, mua một chiếc bánh kem đơn giản ở tiệm, ăn vài miếng, ngủ sớm — chỉ mong ngày đó trôi qua thật nhanh.

Và cứ như thế suốt hai mươi lăm năm.

Ngoại trừ năm nay.

Singha trở về bảy giờ tối. Ban đầu nghĩ chỉ một lát, nào ngờ chuyện trục trặc, khiến rong ruổi khắp Bangkok để tìm thứ . Khi mở cửa bước , căn nhà tối om khiến khẽ cau mày. Bình thường, dù rộng lớn đến , đèn phòng việc của Thup vẫn luôn sáng.

“Thup, em ?” Singha đặt túi đồ xuống bàn, bật đèn lên. Căn nhà im ắng đến lạ. “Hay là em ngủ mất ?”

Anh bước lên phòng tìm yêu, nhưng căn phòng trống trơn. Nhịp tim bắt đầu tăng nhanh. Mãi đến khi mở cửa căn phòng bên cạnh – căn phòng là kho chứa đồ, nay là phòng vẽ – mới thấy Thup đang cuộn ngủ ghế sofa. Có lẽ trò chuyện với bức chân dung như khi. Singha nhẹ bước đến, xuống mặt , khẽ lay vai.

“Xin …” giọng Thup nhỏ xíu khi mở mắt.

“Nếu ngủ thì lên giường cho thoải mái, kẻo vết thương đau.”

“Anh mới về ? Em thấy.”

“Anh về tới thôi. Em đói , ngủ thêm chút nữa?”

“Trước khi sinh nhật kết thúc, ăn gì đó cùng nhé? Hoặc xem phim cũng … Em chỉ ở bên thôi.”

Người đàn ông lớn tuổi hơn khuôn mặt còn ngái ngủ của trai, lòng chợt dâng lên thứ cảm xúc dịu dàng đến mức khẽ hôn lên hai má .

“Vậy thì ăn chút gì nhé. Mau dậy nào.”

“Đi thế ?”

“Đi chơi cùng .” Singha nắm tay Thup, dẫn chiếc xe thể thao sang trọng mà hiếm khi dùng. “Ngồi chờ trong xe nhé, lấy đồ.”

Thup ngơ ngác nhưng vẫn lời, yên vị ghế. Một lát , Singha , tay là bó hoa t.ử đinh hương trắng to và một chiếc túi lớn.

“Cầm lấy.” Anh đưa bó hoa cho Thup, còn túi đồ đặt ở ghế .

“Cái gì ?” Thup ôm bó hoa, nụ rạng rỡ môi.

“Em phá hỏng kế hoạch của chúng nhiều . Lần , quyết định tự . Đã đến lúc .”

Thup nghiêng đầu, hiểu gì, trong khi Singha khởi động xe, rời khỏi biệt thự, lái theo con đường mà từng qua.

“Anh Sing, ?”

“Năm nay, sinh nhật em ở nhà nữa. Và cũng tủ để chuyện với như khi .”

Họ lái xe suốt gần hai tiếng, đến một khách sạn lớn sườn núi. Trời đầy , gió đêm lạnh khẽ luồn qua tóc, gian tĩnh lặng chỉ còn tiếng côn trùng và vài âm thanh mơ hồ từ khu rừng. Singha thủ tục nhận phòng xe. Thup bên, hồi hộp, hạnh phúc, ngỡ ngàng.

Chiếc xe tiếp tục thêm một đoạn đường nhỏ, quanh co giữa núi rừng. Thup khuôn mặt bên cạnh, ánh mắt long lanh khó tả. Cho đến khi xe dừng trong màn đêm tĩnh lặng.

“Anh Sing, gì ở đây thế?”

“Anh nghĩ… sẽ mừng sinh nhật ở đây.”

Singha xuống xe, lấy túi đồ mở cửa cho Thup, nhẹ đỡ bước xuống bãi cỏ mềm.

Trước mặt Thup là một chiếc lều lớn, bên trong đặt hai chiếc ghế và một chiếc bàn nhỏ. điều khiến nghẹn lời là khung cảnh trải dài mắt – núi non trùng điệp ẩn hiện bầu trời rộng, nơi hàng ngàn vì đang lấp lánh.

“Tối nay ngủ ở đây. Anh thuê chỗ của khách sạn.”

“Anh…” Thup khẽ gọi, giọng run run.

“Ban đầu định đưa em ăn tối. thấy em đau và buồn vì sinh nhật, nghĩ… hơn là đưa em đến đây. Để em mở lòng, hít thở, và cảm nhận thế giới một chút.”

Singha xuống tấm chăn trải. May mà hôm nay quá bận, mới thể chuẩn thứ kịp lúc.

“Lại đây với .”

Thup mỉm , khẽ khập khiễng bước đến xuống cạnh đàn ông. Dù vẫn còn chút đau, nhưng chẳng thấy mệt mỏi chút nào — tim đang đập nhanh đến mức lấn át cảm giác khác. Cậu đặt bó t.ử đinh hương thơm ngát bên cạnh, thứ mà từ khi yêu trao tặng, vẫn ôm chặt rời.

“Cảm ơn … Em thật sự thích. Đây là sinh nhật tuyệt vời nhất trong đời em.”

“Chúc mừng sinh nhật, Thup.” Singha , giọng nhẹ nhưng dứt khoát. “Mong rằng khi thêm một tuổi, niềm hạnh phúc của em cũng lớn thêm một phần. Anh chẳng thể gì cho quá khứ — thể ở bên em khi còn nhỏ, thể cùng em đón những sinh nhật , cũng chẳng thể chia sẻ những ngày tồi tệ nhất. từ hôm nay, và cả sẽ luôn ở bên em.”

“Em chẳng cần gì khác, chỉ mong đừng rời xa em.”

“Muốn thổi nến cầu nguyện chứ?”

“Anh còn chuẩn cả bánh nữa ?”

“Em nghĩ là ai?” Singha , dậy một lát với chiếc bánh kem lớn. Anh cắm cây nến nhỏ lên , đặt ngay mặt Thup. Cậu tròn mắt, ngạc nhiên xúc động.

“Cầu nguyện nào.”

“Em yêu , Sing… Em thật sự yêu nhiều.”

“Đó là điều em ước ?”

“Em — điều duy nhất em cần, chính là .”

Thup khẽ vuốt má đàn ông, thổi tắt ngọn nến nhỏ đang cháy.

“Ít thế thôi ?” Singha trêu, ánh mắt dịu dàng.

“Vậy… bây giờ em thể xin hôn em ?”

“Chưa vội.” Singha mỉm , lấy trong túi áo một chiếc hộp nhung đen nhỏ, đưa cho . “Anh tìm cái cũ, nên đành dùng cái thế.”

Thup chiếc hộp, tim bỗng thắt . Khi mở , nín thở — bên trong là một cặp nhẫn bạc, giống hệt với cặp nhẫn cũ mà từng đ.á.n.h mất.

“Anh… Anh, tìm cửa hàng đó khó lắm?” Giọng Thup run lên, hết câu lao vòng tay Singha, quên cả cơn đau nơi cổ chân.

Anh ôm chặt lấy , rõ nhịp tim hòa trong đêm núi lặng.

Hai ngã xuống tấm chăn, môi họ quấn lấy , còn một kẽ hở nào giữa hai cơ thể. Thup khẽ hôn lên môi đàn ông lớn tuổi, còn Singha hé môi đón lấy, để lư.ỡi chạm , vị ngọt tan khiến cả hai như say đắm trong thở của .

Một làn gió nhẹ thổi qua, như cái vuốt ve của đêm. Hương hoa dìu dịu lan trong khí, khiến khung cảnh thêm phần lãng mạn và tĩnh lặng. Singha ngước khuôn mặt con trai đang là ánh ánh mắt Thup mới thực sự rực rỡ hơn.

“Hãy sống thật hạnh phúc nhé. Anh chỉ mong thế thôi.” Singha khẽ, tay vuốt nhẹ lên má .

“Tất cả hạnh phúc của em… đều là .”

“Anh cũng .”

Thup tựa mặt lòng bàn tay , lấy từ chiếc hộp nhỏ một chiếc nhẫn, nhẹ nhàng đeo lên ngón tay Singha.

“Cảm ơn … vì tất cả những gì cho em. Thật lòng cảm ơn .”

“Anh thể đeo thường xuyên , vì còn việc với hồ sơ vụ án. sẽ đeo nó với dây chuyền.”

Singha đưa cho một sợi dây bạc. Thup gật đầu, cẩn thận luồn chiếc nhẫn , đeo lên cổ cho .

Singha lặng lẽ từng cử động , khẽ c.ắ.n môi. Cả đời từng trải qua giây phút nào như thế từng nghĩ rằng sẽ thể. Có lẽ vì mà trái tim vốn trầm lặng đang đập rộn ràng đến lạ. Anh lấy chiếc nhẫn còn trong hộp, nhẹ nhàng đeo lên ngón tay của Thup, cúi xuống đặt một nụ hôn dịu ngọt lên khớp ngón tay khi ngẩng đầu sâu đôi mắt yêu.

“Anh lời chúc, bánh, quà . vẫn còn một thứ em nữa.”

“Là gì ?”

Thup khẽ cúi xuống, môi chạm cổ , những nụ hôn liên tiếp rơi như cơn mưa dịu. Càng thấy sợi dây chuyền bạc với chiếc nhẫn nơi cổ Singha, nụ của càng thể kìm .

“Một món quà khác…” thì thầm, giọng khẽ run như gió đêm.

Bên trong căn lều lớn đủ chỗ cho hai ngủ, August đặt Thup xuống, lên Thup và cở.i hết quần áo của Thup, chỉ còn hình rám nắng trần trụi. Chàng trai trẻ cũng cở.i hết quần áo đó.

Tim Thup đập thình thịch, như thể đang ở mép vách đá, bởi vì , chạm nhỏ của bằng bàn tay ấm áp của .

“Chỉ cần tập trung thôi.”

Thup ngẩng đầu lên đón nhận nụ hôn nồng cháy mà đang trao cho . Khi đàn ông lớn tuổi hơn chắc chắn rằng sẵn sàng, dậy và cho . Vì họ rời khá vội vã, kịp dự trữ bao gel, nên cũng chẳng cách nào để bôi trơn. Singha nghiến răng vì đau đớn và că.πg¢ứ.πg cùng một lúc, còn Thup dường như nổ tung khi đón nhận những gì trao cho .

"Anh Sing, sẽ đau đấy." Thup lo lắng , bàn tay gầy guộc ôm chặt eo bạn trai.

"Ừ," Singha ấn xuống, ôm chặt lấy cổ trai đang ôm . Cô tiếp tục xuống cho đến khi nuốt trọn nó, từng chút một. Tiếng huýt sáo bên tai khiến nhận Thup cũng khó mà kiềm chế . “Ngoan lắm, , nếu em giữ chặt thì sẽ dễ hơn.”

lúc đó, cơ thể Thup quằn quại, nóng bên trong khiến Singha mỉm

“Anh... Anh Sing.”

“Em thích món quà của ?”

Thup thẳng mắt mặt, nắm chặt eo , ấn xuống, để tiến . Anh chỉ thể mở to mắt, bởi vì kích thích, đến mức tê liệt.

"Em thích món quà lắm." Và thế là, chú ch.ó con với vẻ ngoài hai mươi tuổi biến thành một chú ch.ó sói hai mươi sáu tuổi.

Âm thanh da thịt va chạm hòa lẫn với tiếng hôn hít.

“Anh thích ? Anh thích cảm giác , đúng ?”

“Ừm, ừm,…” Singha ngã phịch xuống tấm ga trải giường đen, mỉm yêu, vẫn tiếp tục hôn hít. Toàn đầy vết bầm tím. Mọi thứ lúc khiến phát điên.

“Chúng hãy cùng nhé.”

Singha gật đầu phấn khích khi trai trẻ tăng tốc độ, mạnh mẽ đến nỗi gần như thở . Sing vò nát ga trải giường, chúng thật bừa bộn, nhưng họ quan tâm. Sự co thắt của ống dẫn ti.πh là dấu hiệu cho thấy họ sắp đạt cao trào.

“Anh Sing, em .”

“A!”

Tiếng thở hổn hển của cả hai là âm thanh duy nhất thể thấy lúc đó. Chưa kịp hồi phục hiệp đầu tiên, Singha đặt sấp nệm, một chú ch.ó con phấn khích đang cư.ỡi .

"Em để nghỉ ngơi một lát ?" August hỏi bằng giọng khàn khàn.

“Sau nửa đêm, em vẫn thể sử dụng món quà của chứ?”

Singha tặc lưỡi, mặt và hôn chú ch.ó nhỏ hư hỏng suýt nữa thì biến thành một con sói. dù nó biến thành gì nữa, nó vẫn đeo chiếc vòng cổ của chú ch.ó con cổ.

"Món quà chỉ dành cho đêm nay thôi," August đưa môi về phía tai , một cách quyến rũ. “Còn , lúc nào cũng là của em.”

Chàng trai tựa đầu vai để che khuôn mặt đỏ bừng. Là một chú ch.ó con, thể cãi chủ ?

Loading...