Bốn vạn năm nay quan hệ của Cửu Trọng Thiên và Thâm Uyên Ma Vực cũng .
Chỉ là giống như thiên tính, bóng tối luôn đối địch với ánh sáng.
Hai thế lực lớn xảy chiến tranh lớn nhưng thỉnh thoảng vẫn vài cuộc chiến nho nhỏ.
Bây giờ của Thâm Uyên Ma Vực tới đây tạm dừng thế giới
Vì ai?
Cô c.ắ.n cắn kẹo nhịn đau mở miệng,"Quân Vực."
Vừa nhắc tới cái tên cô vuốt ve viên đá quý màu đỏ lắc tay.
Hình như cảm ức mà viên đá lấp lánh tỏa sáng.
Tiểu Hoa Tô Yên hai chữ .
Im lặng một lúc lâu,"Người ký chủ ... là vị của Thâm Uyên Ma Vực?"
Tiểu Hoa run rẩy,"Không... vị phong ấn ?"
Đánh sập sông Vong Xuyên, xốc luân hồi đạo, thả chúng yêu trăm quỷ, mở cánh cổng địa ngục... là vị đúng ?
Sao tự nhiên ký chủ nhắc tới ?
Cô nhỏ giọng lẩm bẩm một câu,"Mảnh vỡ Chủ Thần của ở ."
Vừa nhẹ nhàng nắm chặt viên đá quý trong tay,"À, hóa là mảnh vỡ Chủ Thần ở ??? Gì?!!"
Tiểu Hoa lập tức phản ứng .
Mảnh vỡ Chủ Thần?
Chillllllll girl !
Mảnh vỡ Chủ Thần của ký chủ đều ở nam chính mà.
Tất cả những lời của ký chủ đều xâu chuỗi .
Ký chủ , tất cả thế giới đều là cùng một ,
Ký chủ , ngài , đầu tiên bọn họ gặp năm nghìn tuổi.
Ký chủ , mảnh vỡ Chủ Thần ở Quân Vực...
Cho nên... tất cả nam chính đều là Quân Vực?
Quân Vực, cho thế giới lớn hỗn loạn và phong ấn??!
Tiểu Hoa run hết cả tim gan phèo phổi.
Phản ứng tiếp theo là cảm thấy vô dụng.
Dung lượng não của ký chủ của nó là 6 mà nhiều tin tức như ?
Chờ tới khi bình tĩnh , Tiểu Hoa nhịn hỏi,"Ký chủ và Quân Vực quen ?"
Tô Yên mím môi,"Ừm."
Người , .
mà lực lượng, ký ức của phong ấn, hơn nhiều.
Lúc điện thoại đột nhiên vang lên.
Tô Yên lấy tinh thần.
Nhìn thoáng qua dãy phía máy,"Alo?"
"Kết thúc công việc ?"
Đầu bên truyền đến giọng nhẹ nhàng
"Rồi."
Cô ngoan ngoãn trả lời.
" ở ngoài cửa, bao lâu nữa mới thể thấy em? Một phút?"
Tô Yên lập tức nhớ tới ngày đó muộn nên như như , như như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hac-hoa-nam-chu-tong-tuong-kich-ban-ta/130.html.]
Dường như dứt lời thì cô bước qua La Nguyên Kiệt chạy ngoài đoàn phim.
Chờ đến khi cô thấy chiếc xe quen thuộc ở đối diện mới thở phào nhẹ nhõm qua.
Mở cửa xe, trong xe.
Chờ đến khi về nhà thì thấy An Nguyên Phi ha hả ngoài cửa,"Cuối cùng hai về!"
Quyền Từ liếc nắm tay Tô Yên bên trong.
An Nguyên Phi theo Quyền Từ bên trong, trong tay còn xách theo một cái túi.
Ý tứ sâu xa Tô Yên.
Sau đó vội vàng tới mặt Tô Yên, nhỏ giọng một câu,"Tô Yên bé nhỏ, cô hãy nhớ thẳng thắn sẽ tha thứ."
Đây là cách giữ mạng duy nhất mặt Quyền Từ.
Tô Yên ngẩng đầu, ngẩn ,"Hả? Cái gì?"
Hoàn An Nguyên Phi đang tới chuyện gì.
An Nguyên Phi và Quyền Từ phòng sách.
Cô trong phòng khách kịch bản.
Tiếng chuông điện thoại vang lên.
Nhìn thoáng qua, là đại diện Kevin của cô,"Alo?"
Đầu điện thoại bên , Kevin tươi như một bông hoa cúc,"Tô Yên, nhận cho cô một show thực tế. Hôm tới nhé."
Ngữ khí xoay một trăm tám mươi độ, tràn đầy nịnh nọt
Tô Yên nghĩ nghĩ, gật đầu,"Được."
Sau đó Kevin lải nhải nhấn mạnh lấy cơ hội show thực tế thế nào, vất vả cực khổ thế nào. Cuối cùng cũng thấy Tô Yên một câu,"Vất vả ."
Kevin càng vui mừng,"Không vất vả, vất vả."
Nói xong thì cúp máy.
Trên cầu thang, cửa phòng sách mở nhưng chỉ một An Nguyên Phi .
An Nguyên Phi giống như ăn mướp đắng, sắc mặt đau đớn ôm trán hối hận về hành động lúc nãy của .
mà nếu mấy tấm ảnh đó gửi tới hòm thư của thì chắc chắn Quyền Từ vẫn sẽ .
Tô Yên khó hiểu, từ lúc cửa bắt đầu kỳ lạ,"Anh ?"
An Nguyên Phi Tô Yên ngoan ngoãn như , nghĩ Quyền Từ thương Tô Yên như .
Hẳn là... chuyện gì lớn nhỉ.
Từ khi Tô Yên tới, thấy Quyền Từ biến thái nữa
Hắn nhịn mà dặn dò
"Tô Yên bé nhỏ, mạng của khác là mạng, nhưng cô cũng bảo vệ ? Biết cô bụng ngoan ngoãn nhưng đừng..."
Hắn một nửa thì cửa phòng sách mở .
An Nguyên Phi nuốt nuốt nước bọt hì hì," nhé, dạo bận ơi là bận."
Không nhịn mà liếc liếc về phía cầu thang nào đó.
Vội vàng biến mất thấy bóng dáng.
Chỉ thấy bùm một tiếng, cửa biệt thự đóng chặt.
Tô Yên chớp chớp mắt.
Lúc Quyền Từ tới mặt cô.
Trong tay cầm cái túi màu lúc An Nguyên Phi mang tới.
Một đôi mắt đào hoa híp , khóe môi mang theo ý , vẫn trai như .
Chỉ là... con ngươi đen nhánh tràn đầy gió bão.
Tô Yên cảm thấy lệ khí mà bình thường thu tràn , thậm chí còn nặng nề hơn đầu tiên gặp .