Thật lâu , nụ hôn mới kết thúc.
Tô Yên ngã trong n.g.ự.c Phượng Dụ.
Hô hấp của chỉ thô nặng hơn một chút, một lúc trở bình thường giống như chuyện gì xảy .
Trái Tô Yên, áo ngoài kéo xuống, áo trong cũng kéo xuống hơn một nửa để lộ đầu vai tinh tế trắng nõn.
Sợi tóc rối loạn, đôi mắt ngập nước mềm mại trong lòng .
Phượng Dụ ôm nàng sửa sang quần áo hỏi,"Giáo chủ, tiếp tục dùng bữa?"
Nói xong, đầu về phía bát cháo vốn đang đặt bàn, nhưng lúc nó rơi xuống mặt đất.
Mà bát cháo ... một tấm da dê.
Phượng Dụ ngẩn .
À, khi tẩm điện để tấm da dê ở cạnh bàn ăn.
Chắc là do động tác lúc quá kịch liệt nên cả bát cháo và tấm da dê rơi xuống đất.
Hắn khom lưng nhặt tấm da dê lên, ngữ khí mang theo xin ,"Giáo chủ."
Tô Yên chui đầu từ trong lòng , nàng đang định lên tiếng thì thấy tấm da dê hiện lên vài đường cong màu đen.
Nàng sửng sốt.
Sau đó duỗi tay cầm lấy kỹ cầm lấy bầu rượu bàn đổ hết lên tấm da dê.
Tiểu Hoa lên tiếng,"Oa! Ký chủ, đây là tấm bản đồ đó đó!"
Tiểu Hoa nhịn mà khen ngợi.
Chillllllll girl !
Ký chủ của nó giỏi quá mất!
Tình ý với nam sủng mà cũng thể tìm thấy bản đồ nữa chứ!
Phải rằng trong quyển sách , nguyên mất vài tháng để tìm cách giải tấm da dê mà vẫn đó.
Tô Yên cầm bản đồ kỹ, đó nàng ngẩng đầu về phía Tiểu Dụ,"Thanh Phong Lĩnh là chỗ nào?"
Tiểu Dụ cẩn thận suy nghĩ một lát
Thanh Phong Lĩnh là nơi giao giữa ma tu và thanh tu, ngư long hỗn tạp.
Tô Yên gật gật đầu,"Được, ngày mai chúng sẽ tới đó."
Tiểu Dụ , dừng một chút gật đầu,"Vâng thưa giáo chủ, đây là..."
Hắn thuận miệng hỏi một câu.
Tô Yên một cái ném tấm da dê cho ,"Một ngôi mộ của ma tu, bên trong thứ ."
Trong mắt Phượng Dụ hiện lên một vệt sáng.
Vậy mà nàng thứ cho ?
Hắn duỗi tay ôm nàng.
Với nàng mà , chỉ là một nam sủng, đến mức hỏi cái gì sẽ trả lời cái đó.
Cho dù nàng là đoạt xá thì cũng nên hiểu đạo lý .
Không, hẳn là hiểu mới đúng.
Hắn ôm nàng, bỏ qua sự rung động nhè nhẹ trong lòng.
Cuối cùng, vẫn lên tiếng,"Giáo chủ, chuyện quan trọng như ngài thể với Tiểu Dụ mà."
Tô Yên nghiêm mặt ,"Nói thì , nhiều lời như gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hac-hoa-nam-chu-tong-tuong-kich-ban-ta/182.html.]
Chỉ là trong mắt Phượng Dụ thì khuôn mặt đủ lực chấn nhiếp
Đặc biệt là khuôn mặt vẫn còn nét đỏ ửng khi hôn môi, chỉ cảm thấy mê mà thôi.
Hắn Tô Yên, cánh tay lướt qua vòng eo nàng, yết hầu lăn lộn,"Giáo chủ, Tiểu Dụ nghiên cứu vài thứ trong bảy quyển sách mà ngài tặng."
"Hả?"
Tô Yên còn kịp phản ứng thì tiếp tục : "Giáo chủ tu luyện mệt nhọc, bây giờ để Tiểu Dụ hầu hạ ngài nhé?"
Tô Yên cảm thấy ... hợp lý.
Sau đó nàng xụ mặt đồng ý,"Ừm."
Giây tiếp theo lập tức bế lên về phía giường.
Phượng Dụ khàn khàn lên tiếng,"Giáo chủ yên tâm, Phượng Dụ chắc chắn sẽ dùng tất cả kỹ thuật của hầu hạ ngài thoải mái."
Sau đó, nàng ném lên giường.
Quần áo rút , hồng la trướng noãn.
Chờ đến khi hai còn gì, Tô Yên mới bừng tỉnh, hóa là hầu hạ như .
Nàng cũng nhớ tới, , đúng , bảy quyển sách mà nàng đưa cho là bảy quyển sách xuân cung đồ.
Chỉ là còn cơ hội hối hận nữa .
Nàng lôi kéo thử các loại tư thế hổ, như , như , thậm chí giải khóa ít tư thế Tô Yên từng đến.
Mặt trời dần dần thức dậy, tiếng động trong phòng cũng dừng .
Mà tỳ nữ và thị vệ bên ngoài cực kỳ vui vẻ.
Chậc, căn cứ kinh nghiệm mấy , khi nam sủng Tiểu Dụ hầu hạ giáo chủ thì mấy ngày hôm ngài sẽ ỷ nam sủng.
Vậy là các nàng sẽ giảm bớt xác suất gặp nguy hiểm nha.
Mà cùng lúc đó, tuy Tiểu Dụ là một thanh tu, vốn nên thể hòa bình ở chung với ma tu.
Vậy mà địa vị của trong Ma giáo dần dần tăng lên.
Hiền thê trong truyền thuyết là đây chứ .
Có thể vị giáo chủ vốn tàn ngược trở nên mềm mại như .
Thật sự là quá lợi hại.
Ngày hôm , khi bọn họ đang chuẩn tới Thanh Phong Lĩnh thì...
Giáo chủ phủ áo choàng, nam sủng ôm lên chim Phi Vân .
Chim Phi Vân là một loại ma thú bay nhanh, một ngày thể bay mấy nghìn dặm.
Từ Ma giáo đến Thanh Phong Lĩnh, nếu cưỡi hãn huyết bảo mã thì mất gần ba ngày, mà đó còn là cả ngày cả đêm, nhưng chim Phi Vân chỉ cần một ngày một đêm cũng tới nơi .
Lần , ngoại trừ Tiểu Dụ thì nàng mang theo ai cả.
Hơn nữa sự yêu thương của giáo chủ dành cho vị nam sủng , lúc nào cũng dính lấy . .
Chậc, quả nhiên, ai cũng thể nam sủng của giáo chủ.
Tô Yên trong lòng n.g.ự.c Phượng Dụ an phận giật giật, lộ một nửa cánh tay bên ngoài.
Tiểu Dụ rũ mắt thoáng qua, về phía đám thị vệ và tỳ nữ bên cạnh, duỗi tay kéo cánh tay trong áo choàng che .
Một chúng thuộc hạ giáo chủ của thầm nghĩ...
Đêm qua mệt lắm đúng ?
Dù cũng là mới trong chuyện nên khống chế bản cũng là chuyện bình thường.