Ngẫu nhiên thể thấy Tiểu Dụ cúi đầu thì thầm hai câu với giáo chủ, giáo chủ nhỏ giọng hừ hừ hai tiếng đầy kiên nhẫn.
Thể lực của nam sủng cũng khá là , giáo chủ ép khô cả đêm mà bây giờ vẫn còn sức bế giáo chủ.
Đám thuộc hạ chìm trong những suy nghĩ khác cho đến khi chim Phi Vân cất cánh bắt đầu bay về phía Thanh Phong Lĩnh
Hai canh giờ , Tô Yên chậm rãi tỉnh , ló đầu khỏi áo choàng.
Phượng Dụ vững vàng ôm nàng, nhẹ giọng hỏi,"Giáo chủ, ngài thích cưỡi chim Phi Vân?"
Tô Yên lung tung gật gật đầu.
Nói cũng kỳ quái, Tô Yên là ma tu, hơn nữa tu vi cao nên thể lực hẳn là mới đúng.
tại mà chỉ lăn lộn cả buổi tối trở nên như , ngủ nửa ngày mới gần khôi phục .
Hắn duỗi tay kéo áo choàng cho nàng lên tiếng,"Giáo chủ đêm qua vất vả ."
Nhắc tới chuyện đêm qua, Tô Yên ngẩn , đó nghiêm túc chằm chằm Tiểu Dụ chớp mắt.
Phượng Dụ khó hiểu đôi mắt ngập nước chút sát thương nào của nàng,"Giáo chủ? Đêm qua Tiểu Dụ hầu hạ thoải mái ?"
Tô Yên héo héo, chậm rì rì trả lời,"Khá ."
"Giáo chủ thích chứ?"
"Cũng ."
"Tiểu Dụ sẽ cố gắng hầu hạ giáo chủ, hầu hạ ngài là may mắn của Tiểu Dụ."
Tô Yên nghĩ đến chuyện tối qua, nàng do dự nửa mới lên tiếng,"Ta cho ngươi bảy quyển sách, ngươi mấy quyển ?"
"Hai quyển."
Phượng Dụ dừng một chút mới tiếp tục ,"Giáo chủ yên tâm, Tiểu Dụ sẽ nhanh chóng nghiên cứu những quyển sách còn ."
Tô Yên lắc đầu,"Không cần, hôm nào về thì đốt hết ."
Phượng Dụ lặng lẽ cong cong môi, giọng mang theo chút khó hiểu,"Vì ? Giáo chủ ghét bỏ Tiểu Dụ học quá chậm ?"
Tô Yên mím môi ngẩng đầu nam sủng của .
Hắn là của nàng, yêu thương chiều chuộng là điều nàng nên .
, nhưng mà cũng quá mệt mỏi .
ngữ khí sợ hãi của ...
Cuối cùng, nàng nghiêmmặt chậm rãi :,"Chẳng những học tập mà còn ôn tập thật . Cònnhững nội dung mới thì cứ từ từ."
Cuối cùng Phượng Dụ cũng nhịn nhếch môi, cúi đầu lên tiếng, giọng mang theo ý và ôn nhu,"Vâng, giáo chủ của ."
Tô Yên l.i.ế.m liếm khóe môi, nàng cảm thấy... giáo chủ cũng dễ dàng.
Còn một vị giáo chủ yêu chiều nam sủng của nữa chứ.
May mà tu vi của thể cao cường, nếu ngay cả một nam sủng nàng cũng thể sủng .
Chim Phi Vân bay một ngày một đêm, cuối cùng tới gần sáng hôm cũng tới biên cảnh Thanh Phong Lĩnh.
Tô Yên cầm bản đồ , vị trí của ngôi mộ là một đỉnh núi của Thanh Phong Lĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hac-hoa-nam-chu-tong-tuong-kich-ban-ta/183.html.]
Nàng cẩn thận , nửa ngày mới lên tiếng,"Núi Phù Hoa."
Chillllllll girl !
Nàng về phía thành trì Thanh Phong Lĩnh ở phía .
Phượng Dụ ở bên cạnh nhẹ nhàng lên tiếng,"Giáo chủ, một ngày một đêm , tìm một nơi để nghỉ ngơi nhé?"
Tô Yên gật đầu,"Được."
Thanh Phong Lĩnh là một tòa thành trì, tòa thành trì cực kỳ phồn hoa, cũng bởi vì ngư long hỗn tạp thể tới chỗ nên khá hỗn loạn.
Hai một một bên trong.
Tô Yên cởi áo choàng, nàng mặc một váy mỏng màu đỏ, xinh , hấp dẫn phần lớn ánh mắt của những ở đây
Vốn dĩ cái áo choàng đang tay Phượng Dụ.
thành một trăm mét thì nó trở Tô Yên.
Tiểu Dụ lên tiếng,"Giáo chủ, thời tiết thất thường, nên khoác thêm áo choàng để đỡ cảm lạnh."
Tô Yên yên lặng ngẩng đầu mặt trời cao Tiểu Dụ đang cúi đầu im lặng
Nàng phản đối, cũng cởi cái áo choàng mà tiếp tục bước về phía .
Hai bước tới gần một khách điếm thì thấy tiếng cãi .
Một giọng thô cuồng vang lên,"Nhãi con ở mới tới cũng dám kiêu ngạo mặt !"
Nói tên đại hán móc một cái rìu lớn, đầu rìu còn mang theo dòng khí màu xanh nhạt bổ về phía cô nương mặt.
Cô nương mặc một bộ quần áo màu hồng nhạt, qua giống như trang phục của t.ử trong môn phái nào đó.
Nàng cầm kiếm định đỡ lấy chiêu của đại hán nhưng tu vi thấp nên chỉ chịu đựng một lát đ.á.n.h bay ngoài.
Thân thể bay thẳng về phía Tô Yên.
Ban đầu Tô Yên cũng quan tâm tới chuyện , nhưng mà nam sủng của đang phía , nếu nàng né thì chắc chắn nữ t.ử sẽ va .
Vì thế nàng nâng tay lên, một dòng khí màu đỏ xuất hiện đỡ lấy cô nương , ngón tay giật giật ngăn cản lực lượng của đại hán.
"A!"
Nàng ngã xuống chân Tô Yên.
Tô Yên định bước ...
Chỉ là cô nương ... hình như ăn vạ nàng, , đúng, là ăn vạ nam sủng của nàng.
"Đại hiệp cứu mạng!"
Phượng Dụ sửng sốt nữ t.ử đang túm lấy ống quần của .
Bộ dáng chút chật vật, trong mắt tràn đầy kỳ vọng,"Đại hiệp, nếu ngươi thể cứu , ngày nào đó chắc chắn sẽ trả ơn ngươi gấp mười !"
Tô Yên yên lặng , nàng nâng chân lên đá bay cái tay đang túm lấy ống quần nam sủng của .
Phượng Dụ cũng cảm thấy buồn , chẳng lẽ nữ t.ử tu vi của ?
Cho dù là cầu xin thì cũng nên cầu xin Tô Yên chứ, cầu xin tác dụng gì?