Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đứng mặt Hà Trang Kiều Nương hất mặt lên
-Chu cha nhỉ, thảo nào ông chủ hứng với cô.
Hà Trang đang mệt kiều nương đang kiếm chuyện với cô gây sự nên chỉ lạnh nhạt trả lời
-Cô tránh cho .
Kiều Nương chẳng những tránh mà còn đưa tay lên bóp chặt lấy cằm của Hà Trang
-Tao tránh thì mày gì tao hả con c.h..ó? Tao cho mày cái quán là của tao mày nên điều mà biến ?
Hà Trang chợt thấy mắc cho sự ảo tưởng của cô nên liền vung tay Kiều Nương khỏi cô đáp lời .
-Tao biến đó mày gì tao. Mày nên nhớ chúng cùng Minh một cái nghề thì cũng nên quý mến lẫn , mày cháo tao cũng cơm để ăn. Đừng giọng m..ẹ kiểu đó.
-M..ẹ… mày tao mà mày đúng ? Mày tin tao đập ch.e..t m..ẹ mày hả?
Hà Trang cô đe dọa chẳng những sợ mà cô còn kênh mặt lên Kiều Nương thách thức.
-Mày ngon thì đ..ập thử tao xem? Tao mà ch..ế..t thì mày cũng sống nổi .
-Mày
Lời đanh thép của Hà Trang chút cho Kiều Nương kinh sợ, đây là đầu tiên trong quán một đứa dám thách thức nên cô ả rén . Cứ thế chỉ đành hậm hực im lặng Hà Trang tự tin qua khỏi cô mà chẳng dám hé môi lời gì nữa, nhưng trong lòng ghim nổi hận thù với Hà Trang . Bất giác cô suy nghĩ một tâm kế nhếch mép lạnh.
…
Ngày hôm Hà Trang đến quán như thường lệ, hôm nay tâm trạng cô đỡ nên sắc mặt cũng hồng hào và xinh gấp bội phần. Bởi mà chủ quán rượu cũng ưu ái cho cô hơn khi mà hôm nay ông Minh đặt một tiền lớn để yêu cầu Hà Trang đánh đàn.
Biết đến lúc tận dụng cơ hội nên Hà Trang càng chú tâm đến sắc của hơn. Cô đánh đàn, bàn tay lả lướt, ánh mắt lâu lâu khẽ liếc qua ông Minh như mời gọi cứ thế ông Minh cưỡng mà dần rơi hố tình Hà Trang đào sẵn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hai-chi-em/chuong-26.html.]
Đánh đàn xong Hà Trang về, ông Minh cũng tự chủ bước theo cô. Đến khi khỏi quán, Hà Trang giả vờ đau chân nên dừng hẳn bên đường. Cô xuống, đưa tay xoa nhẹ bắp chân suýt xoa
-Ui đau quá… tự nhiên trật chân …
Cô vẻ mặt nhăn nhó vì đau, liếc mắt xung quanh như tìm kiếm sự giúp đỡ. Vừa thấy ông Minh tới, cô liền dịu giọng
-Ông ơi ông giúp với ạ?
Trước nhan sắc kiều diễm của Hà Trang ông Minh càng mê mẩn, dịp lên tiếng gọi ông càng phấn khởi trong lòng nhanh chóng bước tới đưa bàn tay thô ráp của ông chạm chân cô quan tâm hỏi
-Em gái em hả?
Cô chớp chớp đôi mắt ông vẻ như đau lắm
- vấp chắc trật chân . Đau quá ông giúp đưa về ạ?
Ông Minh tiếp tục vui như mở cờ khi Hà Trang cho phép ông đưa cô về nhà, nhưng tiếng cô gọi ông ông nọ Ông Minh xa cách quá nên liền mặt giận .
-Nhờ đưa về mà cứ ông ông chẳng thành ý chút nào?
Hà Trang ngẩng ông, cảm giác buồn nôn thật sự khi ông vẻ hờn dỗi thế nhưng vì chuyện lớn cô đành gượng gạo đưa tay lên vuốt ve n.g.ự.c ông dịu giọng
-Vậy…… gọi là gì mới đúng?
Bàn tay Hà Trang chạm ông Minh như luồn điện xẹt ngang qua nên cứ thế cô điên dại ấp a ấp úng
-Thì gọi là ?
-Vâng đưa giúp em về nhà ?
-Được… chứ. Em đợi một lát kêu bọn nhỏ đem xe qua đưa em về ngay
Được lời mời gọi của Hà Trang ông Minh vui vẻ như thanh niên đầu hẹn hò cứ thế ông tít cả mắt nhanh chóng kêu tài xế đánh xe đưa ông và Hà Trang về nhà cô.