Hai chiều hướng về nhau - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:08:54
Lượt xem: 309
"Ưm... đau thật ? Anh nhẹ một chút…Em… Em thử bao giờ..."
Nghe thấy tiếng em trai vọng từ khe cửa. mới nhận rằng sống . Kiếp , cũng buổi chiều oi bức , khi đổ rác, thấy tiếng động lạ vọng đến từ nhà bên cạnh. Thế chẳng hiểu , ghé gần. Cửa đóng chặt nên thấy em trai Vương Truyền Đức đè ghế sofa, hai họ đang thử thách những tư thế khó. Cảnh tượng đó khiến kích động mạnh đến mức khiến mất khả năng suy nghĩ một cách lí trí, cứ tưởng là em cưỡng ép, dù thì Vương Truyền Đức cũng là suốt hơn hai mươi năm của bố .
Thế là la hét, đẩy cửa và xông . Mẹ thấy động tĩnh thì lập tức xông chứng kiến cảnh , bà suy sụp ngay tại chỗ. Sau đó, bà vớ lấy cái ghế đẩu và thẳng tay ném nó lên Vương Truyền Đức. Trong tiếng kêu t.h.ả.m thiết: "gốc rễ” của Vương Truyền Đức hủy hoại , từ đó, lão thể đàn ông nữa.
Ác mộng của cũng bắt đầu từ đó.
Mẹ đổ hết tội lên đầu : "Mày mà trông chừng em kỹ hơn thì nó cái đồ súc sinh đó để mắt tới ?"
Họ tự tiện cho nghỉ học, bắt tiếp nhận trị liệu tâm lý cùng em trai.
Dưới sự can thiệp của tổ chức, cuối cùng thì em trai cũng phản ứng với phụ nữ.
Mọi thứ dường như trở quỹ đạo, nhưng em trai hận thấu xương. Nó bỏ t.h.u.ố.c nước của , nhét bao tải vứt ở công trường bỏ hoang.
Ngày hôm đó, móng tay của đều bong hết, tiếng xương cốt gãy vỡ giòn tan ngừng vang lên, nắm đấm, chân đá, tàn thuốc, chai rượu… như một con búp bê rách nát liên tục xé toạc. Cuối cùng, đau đớn đến c.h.ế.t.
Vào lúc dần mất sự tỉnh táo, rơi trạng thái lơ mơ, hôn mê lịm hẳn, thấy em trai cách đó xa, giơ điện thoại lên mà video: "Con khốn, ai cho mày hủy hoại hạnh phúc của tao, mày đáng c.h.ế.t!"
Sau khi c.h.ế.t, chỉ rơi vài giọt nước mắt thở dài: "Con bé , đúng là hèn. Mẹ mất con , thể mất em trai con nữa."
Bởi vì "c.h.ế.t một cách sạch sẽ", ô uế danh tiếng của gia đình nên ngay cả phần mộ của tổ tiên cũng .
Mẹ gả - với giá chỉ bằng ba phần mười giá thị trường - cho một lão độc c.h.ế.t yểu để “đám cưới ma” mua cho em trai một suất một trường đại học dân lập chất lượng kém.
"Á... chú Vương..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hai-chieu-huong-ve-nhau/chuong-1.html.]
"Thư giãn , cục cưng, đảm bảo lát nữa em sẽ mê..."
Những âm thanh đắn bên trong kéo trở về thực tại. nhẹ nhàng bước tới, đóng chặt cánh cửa khép hờ. Kiếp , cứ để hậu môn của em trai “mở ” .
Vừa về đến nhà, véo mạnh tai mà c.h.ử.i mắng: "Cái con ranh c.h.ế.t tiệt nhà mày đổ rác mà lâu như c.h.ế.t để đầu thai! Lề mề, chỉ trốn việc!" Trong mắt bà chất chứa sự bất mãn: "Còn ngây đó gì?" Bà mạnh tay đẩy một cái: "Mau nấu cơm ! Em trai mày đang tuổi ăn tuổi lớn, nó đói thì tao lột da mày!"
Trên ghế sofa, bố vắt chân mà hút thuốc.
Khi ngang qua, ông còn nhả một làn khói t.h.u.ố.c về phía , giọng điệu khinh thường: "Đã từ lâu : con gái thì học hành cái nỗi gì? Tâm trí nổi loạn hết cả . Con gái nhà lão Lý - đồng nghiệp của bố - nghiệp cấp Hai là nhà máy việc, mỗi tháng đúng hẹn gửi cho bố nó ba nghìn tệ! Gần đây, lão Lý còn mai mối cho nó một đối tượng, chậc chậc, thẳng tay cho hai trăm nghìn tệ tiền sính lễ!"
thèm nữa mà chui tọt bếp.
Trên thớt, những quả ớt chỉ thiên đỏ rực chất thành núi. Em trai ăn cay là vui, còn thì dị ứng nghiêm trọng với ớt, dù chỉ dính một chút nước cốt của nó thôi là da cũng sẽ đỏ, sưng, lở loét. trong cái nhà - từ khi ký ức - bàn ăn bao giờ một món nào mà thể nuốt trôi. từng dũng cảm phản kháng, nhưng đáp là lời chế giễu của : "Ôi, còn dị ứng cơ , đúng là quá. Vừa , mày cũng đừng ăn nữa, béo như heo ."
cúi đầu cánh tay của , xương cổ tay nhô trông đáng sợ. cao 1m55, nhưng cân nặng chỉ 35 kg.
Nhớ cảnh thấy, Vương Truyền Đức là giáo viên thể dục, cơ bắp cuồn cuộn, trông khỏe, với hình nhỏ bé của em trai … đầu nếm mùi đời, e là chống đỡ nổi nhỉ, rách toạc cũng là thể. Nghĩ đến đây, một ý nghĩ điên rồ nhen nhóm từ sâu trong tim . kìm nén mà cong khóe môi. Em trai của chị, em thích ăn cay ? Vậy thì hôm nay chị sẽ khao em một bữa thật thịnh soạn, cho em ăn cho , ăn cho sướng, ăn đến mức suốt đời quên!
vặn vòi, để nước chảy ào ào. Sau đó, đeo găng tay, lấy ớt chỉ thiên nhiều gấp ba so với bình thường, mùi cay nồng nặc tỏa khắp bếp.
Kiếp , vì ai quấy rầy nên đến bảy giờ tối, em trai mới về.
Lúc , cả nhà đều quây quần bên bàn ăn, chỉ chờ nó động đũa.
Dáng của em trai kỳ quái: hai đùi dạng trong trạng thái cứng đờ, mỗi bước chân đều khó khăn, trán lấm tấm mồ hôi. Mẹ thấy bộ dạng đó của nó thì bật dậy khỏi ghế, đau lòng thôi: "Con trai cưng! Con thế ? Hả? Khó chịu ở ?"
"Không, ..." Em trai xua tay một cách yếu ớt: "Chỉ là... bất cẩn nên ngã thôi."