Hai chiều hướng về nhau - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:08:55
Lượt xem: 2,042

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ngã ?" Tông giọng của lập tức cao vút: "Ngã ở ? Mau! Để xem nghiêm trọng !" Vừa hỏi, hai tay bà sốt sắng vươn về phía cạp quần của nó, vẻ kiểm tra ngay tại chỗ.

 

Em trai sợ hãi mà co rúm phía . Rõ ràng là động tác đó tác động chỗ đau, nó lập tức hít sâu , mồ hôi lạnh trán càng nhiều hơn. Nó hổ tức giận, gần như là gào lên: "Mẹ! Con lớn từng ! Mẹ thể đừng cứ động một tí là tụt quần con !"

 

Mẹ nó gào lên thì giật và sững sờ. Bà trả lời với vẻ “đương nhiên là thế”: "Con lớn đến mấy thì vẫn là con trai ! Có chỗ nào con mà từng ? Ngoan nào, để xem con thương ở , thì yên tâm!"

 

Em trai còn cách nào khác, chỉ đành cố nén đau, giả vờ như chuyện gì: "Thật sự ! Mẹ, con đau nữa!"

 

"Thật ?" Mẹ bán tín bán nghi, mắt bà vẫn dán m.ô.n.g nó.

 

"Thật mà, xem, con khỏe lắm."

 

Để chứng minh rằng , em trai nghiến răng, cố gắng nhún nhảy hai cái tại chỗ. Mỗi khi chân chạm đất, khóe môi nó kìm mà giật giật. Sau đó, nó vội vàng chuyển chủ đề: "Con đói c.h.ế.t mất , , mau ăn cơm !"

 

Vừa thấy từ "đói" phát từ miệng đứa con trai cưng, quả nhiên là đ.á.n.h lạc hướng: " đúng đúng, ăn cơm, ăn cơm, thể để con trai đói !" Bà vội vàng kéo em trai về phía bàn ăn, ấn nó xuống chiếc ghế gỗ cứng.

 

quan sát một cách lạnh lùng, thấy em trai mặt ghế là cơ thể nó lập tức cứng đờ mà khác khó nhận . Nó dịch nửa bên m.ô.n.g ngoài một cách thận trọng, để hờ ở mép ghế. Như thế, phần lớn trọng lượng cơ thể em trai đều dồn đôi chân đang chống đỡ, lung lay như sắp ngã.

 

Mẹ hề gì về điều đó, đôi đũa trong tay bà múa nhanh như bay nên bát của em trai nhanh chóng trở thành một ngọn núi nhỏ.

 

"Con trai, đây là món mề gà xào chua cay mà con thích nhất, cố tình cho thêm nhiều ớt chỉ thiên, kích thích vị giác lắm! Còn món bò xào tái nữa, thơm nức mũi! Ăn nhiều , hôm nay mấy món đảm bảo đủ tê đủ cay!"

 

Em trai chằm chằm cái bát "núi lửa" đó, bàn tay cầm đũa của nó run nhẹ. Sau đó, nó gắp một miếng một cách khó khăn chậm rãi đưa miệng. Mỗi khi nuốt một miếng, yết hầu của nó cuộn lên mấy vì đau đớn, mồ hôi lạnh trán từng vơi. nó ăn càng chậm, càng gắp thức ăn nhiệt tình: "Sao thế con trai? Có hợp khẩu vị ? Hay là chỗ ngã đau ?"

 

Em trai chỉ đành lắc đầu mạnh, nghiến răng ken két mà rằng " " c.ắ.n răng ăn hết những món ăn cay xè đó.

 

yên lặng ở phía bên bàn ăn, cúi đầu ăn rau xanh, giấu nụ môi vành bát.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hai-chieu-huong-ve-nhau/chuong-2.html.]

Tối đó, rửa bát xong thì tiếng gõ cửa dồn dập vang lên. Người đến là của dịch vụ giao hàng nhanh.

 

tò mò mở xem, những thứ bên trong khiến mở rộng tầm mắt: một tuýp t.h.u.ố.c mỡ đặc trị vết thương do rách da, một chai dầu bôi trơn rõ thành phần và một món đồ chơi nhỏ hình dáng độc đáo, phiếu ghi chú rằng: "Làm nhiều cho lỏng, sẽ đau nữa."

 

Quả thật Vương Truyền Đức quá chu đáo.

 

sắp xếp chiếc túi về trạng thái cũ, em trai ôm m.ô.n.g mà lết từ phòng nó. Nó trừng mắt với vẻ dữ tợn: "Lý Phán Nhi! Ai cho mày tự tiện động đồ của tao? Cái tay mày thấp hèn thế!"

 

Nó ôm chặt chiếc túi trong lòng, cà nhắc lết về phòng , đó là tiếng đóng sập cửa.

 

Phải là tuýp t.h.u.ố.c mỡ đó đúng là hiệu quả, em trai nhanh chóng hết đau. Bây giờ, ngày nào nó cũng thẳng tiến đến nhà lão Vương hàng xóm, tập cơ trọng tâm (*) với chú Vương, trong nhà nghi ngờ gì.

 

(*) chỉ nhóm cơ vùng bụng, hông, lưng , giúp cơ thể giữ thăng bằng.

 

Nhìn những vết hồng lờ mờ cổ em trai, đau lòng, hầm đủ loại canh bổ cho nó.

 

Những ngày tháng hoang đường như thế kéo dài gần một tháng, cũng phát hiện chỗ bất thường. Bà tìm thấy chai dầu bôi trơn dùng một nửa và món đồ chơi nhỏ dính chất lỏng màu vàng nhạt ở nơi sâu nhất trong tủ đựng đồ ở phòng vệ sinh bùng nổ ngay.

 

"Lý Phán Nhi!" Mẹ hùng hổ xông phòng tát một cái.

 

đ.á.n.h đến mức ù cả tai, mắt tối sầm . Khó khăn lắm mới hồn, ngẩng đầu lên, bà bằng đôi mắt đỏ hoe: "Mẹ, con gì sai?"

 

"Còn giả vờ với tao?" Bà tức đến mức run rẩy, ném đồ mặt , sự chán ghét trong mắt lộ rõ: "Mày là cái thứ vô liêm sỉ! Mày dám mua cái thứ bẩn thỉu ư? Lại còn giấu trong nhà vệ sinh nữa chứ! Nói! Có mày còn trong trắng từ lâu ? Đã ngủ với bao nhiêu thằng đàn ông ? Lúc , tao nên mềm lòng, đáng lẽ nên bóp c.h.ế.t mày ngay từ khi mày mới chào đời!"

 

Hừ, bà còn dám mà nhắc đến lúc mới chào đời ư?

 

Hồi đó, khi bà m.a.n.g t.h.a.i , tất cả dấu hiệu đều cho thấy cái thai là con trai, bà vui mừng khôn xiết. Kết quả, khi cất tiếng chào đời thì là một đứa con gái. Theo bản năng, bà vứt ở bệnh viện. Bà nội ngăn , rằng thầy bói phán là con bé đây “gọi em trai”, sinh con gái cũng , thể giúp đỡ trong việc chăm sóc em trai. Do đó, mới thể ở trong cái nhà .

 

 

Loading...