Hai chiều hướng về nhau - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:08:56
Lượt xem: 1,689

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, năm một tuổi, em trai Lý Gia Hào chào đời. Từ giây phút đó, cuộc đời chỉ còn một sứ mệnh duy nhất - chăm sóc em trai chu đáo. Thậm chí, cố ý cho học muộn một năm chỉ để thể học cùng lớp với em trai, thuận tiện để chăm sóc nó lúc nơi. Trong kỳ thi chuyển cấp từ cấp II lên cấp III, đỗ thủ khoa thành phố, nhưng chỉ thể trường cấp III tư thục chỉ vì hiệu trưởng trường trung học đó hứa rằng chỉ cần học ở đó thì thằng em trai thành tích học tập nát bét của cũng sẽ nhận . Thế nhưng dù cho chấp nhận như , ơn . Nếu vì còn một chút giá trị lợi dụng thì lẽ thuê từ sớm.

 

Trở thực tại, một cách bình tĩnh, từng chữ một: “Mẹ, cái của con.”

 

Mẹ giận đến tái mặt, giơ tay tát cái nữa: “Chỉ phụ nữ mới dùng cái thứ ! Không của mày thì chẳng lẽ là của tao ? Mày lắm, bằng chứng rành rành còn dám cứng miệng! Tao thề là sẽ đ.á.n.h c.h.ế.t con khốn mày!”

 

Lần , tránh . Tay cứng đờ giữa trung, bà ngỡ ngàng mặt.

 

Đây là đầu tiên chống đối bà . Trước đây, chỉ cần tỏ vẻ phục tùng, bà sẽ lấy lý do cho học để uy h.i.ế.p . Để thể đến trường, để cơ hội thoát khỏi ngôi nhà trong tương lai, luôn nhẫn nhịn, nhẫn nhịn suốt mười mấy năm. bây giờ, c.h.ế.t một , còn gì mà sợ nữa?

 

thẳng đôi mắt kinh ngạc của bà , giọng điệu kiên định: “Mẹ, con của con. Trong nhà nhiều như , tại nghi ngờ con đầu tiên? Hơn nữa…” dừng một chút, lướt qua những thứ trong tay bà , giọng điệu chế giễu: “Mẹ nghĩ con tiền để mua cái ?”

 

Trong ngôi nhà , tiền tiêu vặt hàng ngày của em trai là một trăm tệ, còn thì một tháng chỉ năm mươi tệ. Trong nhà phép để thừa thức ăn. Để tiết kiệm tiền, thậm chí còn dám ăn bữa sáng, khi đói đến mức hoa mắt chóng mặt thì chỉ thể cố gắng uống nước lạnh; b.ăn.g v.ệ si.nh cũng chỉ dùng loại rẻ tiền bán lẻ và còn tính toán kỹ lưỡng về lượng dùng. cũng từng nghĩ đến việc tan học nhặt ve chai bán lấy tiền, nhưng mỗi ngày đều việc nhà, còn kèm em trai học bài, ngay cả ngủ cũng thời gian. Thế mà, vẫn thường xuyên là “nuôi tốn cơm”.

 

Chai dầu bôi trơn và cái đồ chơi nhỏ thấy là hề rẻ, lẽ tiết kiệm cả năm trời cũng đủ tiền để mua chúng. Sắc mặt đổi, rõ ràng bà cũng nhận điều đó. Mắt bà lóe lên vài đốm sáng như thể nghĩ điều gì đó đột nhiên nghiến răng nghiến lợi mà gằn giọng: “Cái ông Lý Minh Dương lắm! Dám nhân lúc ở nhà mà đưa con yêu tinh liêm sỉ về đây loạn! Xem là sẽ xử lý cái đôi ch.ó má các thế nào!”

 

Mẹ giận dữ nhặt những thứ đất lên xông bếp.

 

lặng lẽ theo , chỉ thấy bà lục tung tủ bếp, tìm một tuýp keo dán công nghiệp thể dính cả thép dầu bôi trơn bằng keo dán công nghiệp. Tiếp đó, bà lấy ớt chỉ thiên từ tủ lạnh , bôi nó một cách kỹ càng khắp bên trong lẫn bên ngoài món đồ chơi nhỏ đó, khóe miệng còn cong lên nụ đắc ý lạnh lùng: “Đồ ti tiện, dám câu dẫn chồng tao? Lần , lột da mày thì bà đây theo họ mày!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hai-chieu-huong-ve-nhau/chuong-3.html.]

 

Sau khi xong tất cả những việc , đặt những thứ đó về chỗ cất giấu trong nhà vệ sinh.

 

Quay , bà thấy đang ở cửa thì cảnh cáo với vẻ hung dữ: "Nếu mày dám hé lộ nửa câu về chuyện cho bố mày thì tao lập tức xé rách miệng mày, đuổi mày khỏi nhà ! Nghe thấy ?”

 

ngoan ngoãn gật đầu: “Mẹ yên tâm, con chắc chắn .” Mẹ yêu , con thật sự mong chờ. Khi phát hiện chính hủy hoại đứa con trai cưng của thì vẻ mặt sẽ kinh hoàng đến mức nào.

 

Em trai về từ nhà bên cạnh, mùi hương khó tả, là mùi mồ hôi mùi của thứ gì khác. , theo nó là Vương Truyền Đức.

 

Vương Truyền Đức nhà là lập tức nở nụ chất phác với : “Chị, thật ngại quá, muộn thế còn phiền. Mạch điện nhà chập , thợ sửa điện bảo sáng mai mới đến .”

 

Mẹ vô cùng nhiệt tình: “Truyền Đức, chú khách sáo thế, dạo Gia Hào chú chăm sóc nhiều, thấy nó khỏe mạnh hơn hẳn, hình như còn cao lên nữa. Tối nay chú cứ ở nhà chị , Phán Nhi!” Bà liếc , lệnh: “Tối nay, mày ngủ ở sofa, dọn dẹp phòng của mày cho chú Vương ngủ!”

 

còn kịp gì, Vương Truyền Đức mở miệng: “Chị, đừng bận tâm gì, để con bé ngủ sofa thì ngại quá.” Đoạn, ông sang phía em trai, cánh tay vòng qua vai nó một cách vô cùng tự nhiên: “Gia Hào, tối nay chú ngủ với con nhé? Hai chú cháu còn thể chuyện với về kinh nghiệm tập luyện khi ngủ, con thấy ?”

 

Em trai đỏ bừng mặt, ngượng ngùng phụ họa: “Vâng, , để chú Vương ngủ với con , đừng phiền chị nữa.”

 

Mẹ hề cảm thấy gì bất thường: “Cũng ! Đàn ông ngủ chung một phòng thì tiện hơn! Nào nào, mau xuống ăn cơm.”

 

 

Loading...