Hai chiều hướng về nhau - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:08:59
Lượt xem: 1,832

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vừa bước khỏi thang máy, lập tức thấy một bóng quen thuộc đang cửa nhà Vương Truyền Đức. Người đó là bố . Ông còn vali hành lý, rõ ràng là công tác về.

 

giật , một dự cảm hoang đường nảy sinh. Thế là ẩn bóng tối ở góc tường, nín thở. Sau đó, chỉ thấy bố nhập mật khẩu một cách thuần thục cửa mở một cách nhanh chóng.

 

Vương Truyền Đức thấy bố thì lập tức lộ rõ vẻ chột : “Minh… Minh Dương! cố ý! Gia Hào nó…”

 

“Có chuyện gì thì lát nữa hãy !” Bố thẳng thừng ngắt lời Vương Truyền Đức, ông véo nhẹ m.ô.n.g Vương Truyền Đức, giọng điệu như kiểu thể chờ đợi thêm: “Mẹ kiếp, công tác cả tháng trời, nhớ c.h.ế.t !”

 

Vương Truyền Đức cố gắng đẩy bố : “Minh Dương! Đừng! Bây giờ thật sự ! Xảy chuyện lớn ! Gia Hào nó…”

 

“Trời sập thì cũng đợi ông đây sướng !” Bố nửa khống chế, vốn lọt tai nửa chữ, ông ôm lấy eo Vương Truyền Đức bằng một tay một cách thô bạo, gần như là kéo lê lão trong: “Lề mề cái gì! Có đầu !”

 

Vương Truyền Đức giãy giụa vài cái, cuối cùng, lão đóng cửa trong trạng thái mặt thì ngần ngại, lòng thì .

 

c.ắ.n chặt môi, kìm nén tiếng thét kinh hoàng suýt nữa bật , trái tim đập loạn xạ trong lồng ngực. Quá sốc! Quá ghê tởm!

 

Hóa mối quan hệ giữa bố và Vương Truyền Đức… là kiểu em như ! Vậy em trai đóng vai trò gì trong câu chuyện ? Quả thực dám nghĩ nhiều hơn nữa!

 

Sao thể chỉ một một tin tức gây sốc thế chứ?

 

lập tức gọi điện cho .

 

Điện thoại kết nối, mở lời trong hoảng hốt: “Mẹ ơi! Chú Vương đang dọn đồ… hình như là chạy trốn!”

 

Mẹ hét lên: “Cái gì? Nó hại con trai tao nông nỗi đó mà còn chạy trốn ? Lý Phán Nhi, mày đây! Mày canh chừng cửa nhà nó ngay cho tao! Canh kỹ ! Tuyệt đối để nó chạy thoát! Tao sẽ lập tức đưa về!”

 

giả vờ cực kỳ sợ hãi, giọng run run: “Mẹ, chú Vương khỏe như , e là chúng cản …”

 

Âm lượng của càng lớn hơn: “Đồ vô dụng! Tao sẽ gọi điện cho mày, bác Cả của mày! Để tao xem cái thằng Vương Truyền Đức giỏi đến mức nào mà dám nghĩ rằng thể thoát khỏi tầm mắt của tao!”

 

“Vâng ạ, , con nhất định sẽ canh chừng…” rụt rè đáp lời cúp máy.

 

Nghe tiếng kêu vọng từ bên trong căn phòng, rằng trong nhất thời, bọn họ xong việc .

 

Mẹ hiền lành gì, bà gọi ồ ạt bảy tám bên nhà ngoại đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hai-chieu-huong-ve-nhau/chuong-6.html.]

 

đợi sẵn ở cửa .

 

“Nó vẫn còn ở trong đó ?” Mẹ hạ giọng hỏi .

 

gật đầu thật mạnh, rụt rè trả lời: “Mẹ, con thấy chú Vương nhập mật khẩu - là 12567.”

 

Mẹ còn do dự nữa.

 

Sau khi nhập mật khẩu xong, cửa mở ngay lập tức.

 

Mẹ là đầu tiên xông , theo sát phía .

 

Nhìn thấy cảnh tượng trong phòng khách, tất cả đều sửng sốt đến nghẹt thở, đờ ngay tại chỗ. Bố đang đè Vương Truyền Đức lên ghế sofa, cả hai đang trần truồng, quấn quýt , đang ở trong thời khắc mấu chốt.

 

“Các … Các đang cái gì ?!!” Tiếng thét chói tai của phá vỡ tình thế căng thẳng, cơ thể bà lung lay như sắp ngã, vịn khung cửa mới vững .

 

Bố cũng biến cố cho sợ hãi, ông lập tức bật khỏi Vương Truyền Đức, luống cuống nhặt chiếc quần vương vãi sàn: “Vợ… Vợ ? Sao… em ?”

 

Mẹ suy sụp. Bà vớ lấy chiếc ghế bên cạnh, thẳng tay vung nó lên bố : “Lý Minh Dương! Ông thấy hổ thẹn với ? Ông thấy hổ thẹn với gia đình ?! Vì ông, sinh con đẻ cái, quán xuyến nhà cửa, mà ông … ông gây cái chuyện như thế ư? Lại còn với cái thứ súc sinh hại con trai ông!”

 

Bố ôm đầu né tránh một cách chật vật, chân ghế sượt qua cánh tay ông, để một vết đỏ.

 

Bố biện minh trong hoảng loạn: “Không như em nghĩ ! Là… là nó dụ dỗ ! Anh… Anh chỉ là tò mò… Hôm nay là đầu tiên! Thật sự là đầu tiên đó, vợ!”

 

“Lần đầu tiên?” Mẹ tức đến run rẩy cả , bà càng mạnh tay hơn: “Ông con trai của chúng cái thằng súc sinh hại nông nỗi gì ? Bây giờ nó đang trong bệnh viện!

 

Bác sĩ hậu môn của nó rách nặng đến mức hoại tử nghiêm trọng, thể giữ nữa! Phải cắt bỏ! Sau , nó giữ cái túi phân bụng mà sống suốt đời! Nó mới bao nhiêu tuổi! Cả đời nó hủy hoại !!”

 

Tin tức như tiếng sét đ.á.n.h ngang tai khiến bố sững . Ông đầu, trợn mắt Vương Truyền Đức với vẻ khó tin: “Vương Truyền Đức… Mày dám hại con trai tao ? Tao sẽ g.i.ế.c mày!”

 

Bố cơn giận cho mờ mắt, lao về phía Vương Truyền Đức, đ.ấ.m mạnh lên mặt đối phương.

 

Tuy nhiên, Vương Truyền Đức ăn một cú đ.ấ.m mà hề chống trả, lão chỉ dùng mu bàn tay lau vết m.á.u ở khóe miệng, khóe môi nhếch lên thành một nụ kỳ dị: “Ha ha ha… Lý Minh Dương! Đáng đời !” Lão chỉ bố chỉ , gào bí mật chôn giấu suốt nhiều năm bằng chất giọng khàn đặc: “Anh phản bội tình cảm của chúng . Rõ ràng là rằng sẽ ở bên cả đời, tại kết hôn với cô còn sinh hai đứa con? , báo thù! tuyệt đường nối dõi! Ha ha ha! Anh bẻ cong , bẻ cong con trai , công bằng ha ha ha!”

 

 

Loading...