Hai chiều hướng về nhau - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-10-28 11:09:00
Lượt xem: 67

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự thật khiến tất cả đều kinh ngạc. Tiếng của cũng im bặt. Bà Vương Truyền Đức bố , cuối cùng, bà cũng hiểu rằng hóa mới là kẻ thứ ba trong mối quan hệ của hai đàn ông .

 

“Á! Hai thằng súc sinh các ! Cả hai c.h.ế.t !” Bà phân biệt mục tiêu, tấn công cả hai đàn ông mặt.

 

Trong nhất thời, ba vật lộn với , tiếng c.h.ử.i rủa, tiếng than, tiếng xương gãy răng rắc vang lên ngớt, cảnh tượng hỗn loạn thể tả.

 

Đám họ hàng theo . Trong nhất thời, họ nên kéo ai , chỉ thể lặng lẽ rút điện thoại .

 

cũng chiếm ưu thế về mặt thể chất nên bà nhanh chóng rơi thế hạ phong. Vương Truyền Đức chớp lấy cơ hội, dùng một tay tóm chặt cánh tay đang vung loạn của bà giật mạnh về phía !

 

Sau đó, một tiếng “rầm!” nặng nề vang lên, đập đầu cạnh bàn bằng kính, chảy m.á.u tươi xuống thái dương ngất .

 

"Vợ ơi…!"

 

Bố đỏ ngầu mắt, tia lý trí cuối cùng tan biến. Ông hề suy nghĩ mà vớ ngay lấy con d.a.o gọt trái cây bàn đ.â.m thẳng lên n.g.ự.c Vương Truyền Đức: "Đồ súc sinh! Tao cho mày loạn với con trai tao ! Tao cho mày động vợ tao !"

 

Bố hóa điên, ông hề ý định dừng tay mà chỉ rút d.a.o đ.â.m lên như một cái máy một nhát, hai nhát, n.g.ự.c Vương Truyền Đức nở những đóa hoa m.á.u kinh hoàng. Sau đó, lão ngã xuống vũng máu, còn chút thở nào.

 

Phòng khách chìm sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc, đều sợ ngây cảnh tượng . Cho đến khi tiếng còi cảnh sát chói tai vang lên, bố mới tỉnh táo trở . Tuy nhiên, tất cả quá muộn.

 

Trong bệnh viện.

 

Em trai dần dần tỉnh khi hết t.h.u.ố.c mê. Nó vô thức đưa tay sờ soạng, khi chạm thiết nhựa đột ngột nhô ở bụng thì đột nhiên cứng đờ , - đang cạnh giường - với vẻ ngơ ngác, lên tiếng bằng chất giọng khàn khàn: "Chị, cái thứ quái quỷ gì thế ?! Sao tao gắn cái thứ c.h.ế.t tiệt ?"

 

trả lời bằng giọng điệu bình tĩnh.

 

"Bác sĩ rằng vết thương ở hậu môn của em quá nặng, các mô hoại tử diện rộng, thể giữ nữa, buộc cắt bỏ bộ. Sau , em sẽ dùng cái túi hậu môn nhân tạo để bài tiết. Nói một cách dễ hiểu hơn, em sẽ đeo túi phân."

 

"Cắt... Cắt bỏ?" Em trai trợn tròn đôi mắt thấm đẫm sự kinh hoàng khiến nó trông như chuông đồng: "Không! Không thể nào! Mày lừa tao!!"

 

Em trai đột nhiên như phát điên, x.é to.ạc cái túi , nhưng động chạm đến vết thương.

 

"Á!" Nó kêu lên t.h.ả.m thiết, co quắp trong đau đớn.

 

thong thả lấy điện thoại , mở một đoạn video mà chuẩn từ . Chiếc điện thoại là cái mà em trai dùng nữa, dù hình ảnh đó mờ, nhưng cũng ghi bộ quá trình đổi dầu bôi trơn thành keo dán công nghiệp, bôi ớt chỉ thiên lên đồ chơi t.ì.n.h d.ụ.c hôm đó.

 

tiếp tục trình bày sự thật: "Mẹ tưởng bố ngoài bồ bịch, đồ là do đàn bà của bố mang về nên “đặc biệt thêm gia vị” cho em. mà bây giờ, cũng đang ở trong bệnh viện, ngay phòng bệnh bên cạnh."

 

Mắt em trai đỏ ngầu đến mức như chảy máu. Nó tức điên lên, giật phăng kim truyền dịch mu bàn tay, để chân trần mà xông thẳng sang phòng bệnh bên cạnh.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hai-chieu-huong-ve-nhau/chuong-7.html.]

Mẹ cũng tỉnh cơn hôn mê, đầu vẫn quấn băng gạc dày cộm, tựa đầu giường một cách yếu ớt. Thấy em trai, mắt bà lóe lên một tia sáng: "Gia Hào, con… con tỉnh ... Tốt quá..."

 

"Mẹ! Có đổi dầu bôi trơn ? Mẹ !" Nó túm lấy cổ áo bệnh nhân của , mạnh tay lay bà một cách điên cuồng.

 

Mẹ lay cho choáng váng, giải thích: "Gia Hào, cố ý! Mẹ là con dùng, tưởng là bố con..."

 

"Không cố ý?" Em trai t.h.ả.m thiết, trừng mắt một cách hung tợn: "Nếu vì mày quản tất cả thứ! Muốn kiểm soát tất cả thì tao giấu đồ trong nhà vệ sinh ? Tất cả là mày! Là tại bà già mày! Mày biến tao thành một con quái vật hậu môn! Một kẻ tàn phế đeo túi phân!"

 

bổ sung thêm nhát d.a.o cuối cùng đúng lúc: "Mẹ, con quên với : chú Vương c.h.ế.t ."

 

"C.h.ế.t... C.h.ế.t ?" Em trai đột nhiên buông tay, đôi mắt thất thần, lặp trong sự thể tin nổi.

 

Mẹ chú ý đến sự bất thường của em trai mà lớn trong sung sướng: “C.h.ế.t là đáng đời! C.h.ế.t là ! Cái đồ súc sinh đáng chịu ngàn đao vạn kiếm đó hại con trai tao nông nỗi ! Nó ngàn đao vạn kiếm thì cũng chẳng gì là quá đáng!"

 

Nhìn thấy vẫn còn , chút lý trí cuối cùng của em trai tan biến. Chính đàn bà hủy hoại tất cả của nó! Hủy hoại cơ thể của nó, hủy hoại nó yêu!

 

"Vậy mày cũng c.h.ế.t !"

 

Em trai gầm lên trong giận dữ siết chặt lấy cổ .

 

Nụ khuôn mặt tắt lịm, đôi mắt bà thấm đẫm sự sợ hãi. Bà dùng hai tay cào cấu cánh tay em trai một cách yếu ớt, hai chân đạp lên giường bệnh trong vô vọng.

 

vội vàng lùi ngoài. Cho đến khi đến nơi an , mới gọi điện báo cảnh sát, đáng tiếc là vẫn chậm.

 

Mẹ em trai bóp cổ c.h.ế.t, còn em trai cảnh sát khống chế và đưa .

 

gặp em trai cuối. Nó mặc áo tù, gương mặt từng ngang ngược giờ chỉ còn sự tuyệt vọng, đường viền của túi hậu môn nhân tạo nhô lên, thể thấy lờ mờ ở bụng.

thấy , đôi mắt thấm đượm sự chắc chắn: "Chị… Chị trở về , ?"

 

nghiêng đầu, giọng điệu hoang mang: "Em trai, em đang ? Chị hiểu."

 

"Không! Mày ! Mày tất cả!" Em trai đột nhiên phát điên, hai tay nó đập mạnh lên tấm kính khiến tiếng động lớn trầm đục phát , viên cảnh ngục đang bên cạnh lập tức tiến lên ngăn cản. Nó mặc kệ tất cả, gầm lên với : "Kết cục của tao nên như thế ! Chắc chắn là khi c.h.ế.t , tao sẽ còn sống ! Lần , tao nhất định sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t mày ! Mày cứ đợi đấy."

 

lặng lẽ nó, viên cảnh ngục kéo một cách thô bạo, hai chân đạp một cách yếu ớt, miệng vẫn phát những lời nguyền rủa rõ ràng.

 

Một tháng .

 

ôm ba chiếc hộp tro cốt trở về nhà cũ ở quê, ở đó một bể phốt lộ thiên bốc mùi hôi thối nồng nặc. Khi bên cạnh bể, thấy mùi của nó gần như nghẹt thở. lượt mở từng chiếc hộp, bột tro màu xám trắng lập tức dòng nước phân ô uế nuốt chửng.

 

, hề ngoảnh , nắng vàng ấm áp và rạng rỡ rải . Từ nay về , còn nữa, nhưng một sẽ sống hơn.

Loading...