Mẹ cô quan tâm hỏi, còn cha cô cô thưa chỉ cô ừ nhẹ một tiếng tiếp tục cầm tách Trinh đưa lên miệng uống.
Nhung đó, cha , hai tay cô bối rối Nhung bấu chặt. Trong đầu muôn vàng suy nghĩ chẳng nên mở lời thế nào. Đứng ngập ngừng một lúc cô mới nhỏ nhẹ lên tiếng
-Thưa cha , con chuyện …!
Mẹ cô ngước ? Còn cha lên tiếng hỏi. Giọng ông khàn đặc
-Chuyện gì hả con?
-Dạ chuyện là bên nhà Mạnh cuối tuần qua thưa chuyện với cha , cho con và lấy ạ.
-Con gì về gia đình mà đòi lấy?
-Con , nhưng Mạnh ảnh lắm ạ.
Nhung xong, liền cúi thấp đầu chẳng dám ngước mặt lên, vì cô sợ, sợ cha cô đồng ý chuyện …Bởi vì giữa cô và Mạnh chỉ mới quen mấy tháng, mà cô thì cũng bên nhà thế nào, lúc mới quen Mạnh, một đời vợ và một đứa con gái, Nhung khó khăn để chấp nhận, nhưng vì yêu nên cô cuối cùng thể rời xa . Ngày cô thưa chuyện Nhungg yêu một trai từng gia đình. Cha cô lặng hằng tiếng đồng hồ lời đồng ý cũng chẳng ngăn cấm.
Sau khi Nhung thưa chuyện cô thật lâu, bà trầm mặt, khóe mắt rưng rưng ánh lên niềm chua xót, vì bà thương con gái , tự hỏi con dạy dột chọn lựa chỗ đó trong khi ngoài bao nhiêu sự lựa chọn .
Cha cô Nhungg uống Trinh cô thưa chuyện. Ông thất thần buông vội ly Trinh xuống bàn. Ông im lặng thở dài, cuối cùng hôm nay đối diện với chuyện , vốn dĩ ông còn Nhungg nghĩ sẽ từ từ lựa lời khuyên nhủ con gái buông cái thằng đó , vì theo ông tìm hiểu, nhà bên khó ăn khó ở, nhất là cái thằng con ông thương, bà tử tế gì?
-Không . Cha đồng ý cho con lấy thằng đó?
Nghe cha , Nhung ứa nước mắt hỏi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-phuc-tim-lai/chuong-2.html.]
-Tại ạ? Anh Mạnh mà cha?
-Nó là bỏ vợ nó
-Có thể do vợ chồng hết duyên nên thế? Còn giữa con và Mạnh, con thấy Mạnh thương con. Với con .. con.. và Mạnh ?
-Đã thế nào?
-Dạ .. con…con lỡ thai với Mạnh cha.
Xoảng. Chiếc tách Trinh tay cha Nhung rơi xuống đất vỡ tan tành, sự tức giận hiện rõ gương mặt ông khiến cho Nhung cùng cô nơm nớp run sợ.
…
Bên nhà Mạnh lúc Mạnh tiếp tục sức thiết phục cho lấy vợ,bà Sáu thì mấy tháng qua cũng thương con gái của ông Hòa xóm , bà cũng đồn con gái ông Hòa hiền lành, gia đình khá giả hơn cái nhà thông gia của bà nên sự năn nỉ ỉ ôi của con trai suốt mấy ngày trời nên cuối cùng bà cũng tặc lưỡi đồng ý, nhờ sang nhà ông Hòa thưa chuyện cưới cái Nhung về dâu vợ cho con trai của bà. Còn cái chuyện , từ từ bà sẽ tính
Ngày cưới,dòng họ bên nhà gái vô nhộn nhịp, Nhung khoác chiếc áo dài đỏ, tóc búi cao cài hoa. Ngồi trong phòng đợi nhà trai qua đón dâu mà lòng cô khỏi hồi hộp. Cô yêu Mạnh,nhưng giờ thương cha,thương , cha nuôi cô bao năm trời đền đáp gì thì cô vội theo chồng, nhưng mà nếu lấy Mạnh, thì con cô tính ? Khẽ đưa tay xuống chạm bụng, lòng Nhung vui buồn, bao nhiêu cảm xúc vây lấy, khiến cho lòng Nhung thêm ngổn ngang tơ rối.
Bà Hòa cô cạnh, tuy buồn vì con gái dại dột nhưng cũng quên căn dặn Nhung đủ điều
-Nghe dặn, Con lấy , thì về bên đó, lúc , năng nhẹ nhàng, lễ phép . Nhất là với chồng,dù cũng ko cãi , sống với chồng thì tôn trọng, yêu thương chồng con... nếu mà chồng và chồng con ức h.i.ế.p gì con thì về nhà ngay, cha lúc nào cũng yêu thương con cả.
Nghe xong lời dạy dạy của mà Nhung kìm cứ tu tu ôm lấy bịn rịn. Cô vì thương , vì ngày hôm nay cô xa nhà , chứ sợ khi qua đó chồng ăn h.i.ế.p vì dù nhà chồng và nhà cô cũng gần trong cùng một xã, nếu ức h.i.ế.p thì cô chạy vù về nhà với cha liền, sẽ chẳng ai dám ức h.i.ế.p cô cả…"Thế nhưng cũng chính cái suy nghĩ non nớt mà khi bước chân về nhà chồng cô nhiều gượng đến mức rơi nước mắt. Tủi cũng chẳng dám chạy về nhà"
…
Ngày rước dâu nhà trai thuê hẳn một chiếc xe hoa và mấy chiếc xe lớn rước dâu, dù nhà gần, nhưng bà Sáu vì phô trương cho xã hội thấy bà giàu cỡ nào nên bà chịu chi lắm, chẳng tiếc tiền bỏ chỉ để chứng tỏ và oai với thôi.