Trái với viển Hòaởng Nhung từng suy nghĩ Mạnh lấy cớ  đây  việc chỉ là cố tình bỏ cô  ở nhà  tụ tập  ,   chơi bời ăn nhậu mà thôi, vì mấy  Nhung thấy khuya Mạnh về lúc nào cũng say sỉn. Ấy  mà giờ đây thì ngược  lúc ngày Trang Nhungg  nghiêm túc  chiếc máy tính, gương mặt  trầm tỉnh đôi lúc khẽ nhíu mày.
Hôm nay Mạnh mặc áo sơ mi trắng càng tăng thêm vẻ  trai nam tính trong mắt cô. Vô thức cô lắc đầu xua  cái suy nghĩ viễn vong   của   đàn ông  vì từ giờ    còn thuộc về riêng cô nữa ...
Bên trong  bất ngờ Mạnh cũng    mặt   ngoài, trông thấy Nhung   mặt ,   giấu  sự ngạc nhiên nhưng   thoáng vui vẻ lập tức  lên  về phía vợ.
Nhung   phát hiện  , cô  chờ   đến  lập tức trưng bộ mặt lạnh nhạt  bước thẳng  trong phòng…
-Sao em   ở đây?
Nhung khẽ  xuống cái ghế bên cạnh, cô bắt chéo chân  đưa mắt  quanh, dửng dưng trả lời 
-Tự dưng hôm nay   hứng thú   chỗ  của chồng  như thế nào thôi.
-Nhung em đừng lạnh nhạt với  như thế  ko?
-Không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-phuc-tim-lai/chuong-34.html.]
Cô lạnh lùng trả lời thẳng thừng dứt khoác. Mạnh thấy cô vẫn lạnh nhạt thì vẻ mặt  thoáng ẩn lên mấy tia buồn bả…
Anh thở mạnh   cô nhưng giọng  trầm khàn vang lên khiến cho cô  xong lập tức  ngước   trân trân, vài phút  còn hận . Giờ phút  nước mắt  nhạt nhoà
-Từ nhỏ đến lớn   thương nhất là , vì   bỏ cã cuộc đời bà lo cho  khôn lớn, hai   thứ hai  thương là Loan và con Trinh. Loan là mối tình đầu của ,nhưng vì chút chuyện  vui mà  với Loan rời xa. Bé Trinh từ nhỏ xa ,    với con,nhưng  chẳng  đối mặt với con bé thế nào nên  luôn trốn tránh để hết trách nhjệm chăm sóc con cho  và chị Lài , đúng là một  cha tồi lắm đúng ko em. Còn với em .từ những  đầu gặp em,những  em ,những khi em buồn,tủi  vì  nặng lời với em,  bảo vệ em nhưng   sợ...sợ   hại em  nữa. Sợ  ngày em  rời xa  như cái cách Loan  ...Là đàn ông, bất lực chỉ  trốn tránh, cho rằng đó là cách  nhất để  bảo vệ em,nhưng Nhung ? Anh sai  em tha thứ cho     hả? Anh  những ngày qua những gì  đối xử với em  em buồn em giận   nhiều, nhưng  hứa,  hứa  sẽ  đổi,  sẽ  còn như  nữa …Còn chuyện , giữa  và con Linh chẳng sảy  chuyện gì cả,nhưng em đợi  một thời gian, đến lúc  chuyện sáng tỏ, hứa  sẽ mãi ở bên em...
Mạnh  xong Nhung cảm nhận giọng   khàn  thấy rõ. Anh ko  cô mà cứ  im như thế, cô thì chẳng   tin  ko nhưng lúc  cô   ? Khóc   vì thương Mạnh, mà cô  vì những uất ức  chịu đựng, những lời cha  khuyên cô  , và nhất là giờ đây, cô    giữa ngã ba đường để đối mặt với chuyện chồng   tiếp tục  thêm một đứa con với một  khác trong khi  chỉ  mới cưới cô về trong thời gian  ngắn.
Nước mắt Nhung liền tục rơi xuống, cũng như Nhungg xua  bao nỗi muộn phiền uất ức thời gian qua, tuy còn nhiều uẩn khúc nhưng  Mạnh lúc  Nhung cảm nhận Mihh  lẽ ko  xạo cô, chỉ  điều những lời    cho Nhung   hiểu rõ  lòng Mạnh thôi. Và cả chuyện con Linh,    yêu nó,   cô  từng  thấy sự lo lắng  mắt  dành cho nó, và cả đứa con của nó,   của  thì là của ai?
-Em  nên tin  ? Khi mà  chuyện  quá rõ ràng  còn gì? Cả chuyện chị Loan nữa, gia đình   chị   theo trai bỏ , nhưng em nghĩ chị    loại  như thế?
Nhung  xong, Mạnh cũng bước  cạnh cô,   cô, đưa tay cẩn thận lau nước mắt  mi cô. Anh  
-Vậy  em cũng tò mò về chuyện của Loan lâu  hả,   em  hỏi ?
-Nhung  , tránh né bàn tay  của Mạnh vì cô vẫn còn  cách với  lắm. Nhung 
-Em chỉ   nhắc  chuyện cũ của chồng , nhưng những việc gần đây em trải qua thì em nghi   hại chị Loan thôi chứ chị  chắc chắc   loại  bỏ chồng theo trai như lời đồn.