Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhung dù đau ở chân, nhưng thái độ nó lúc thật đáng ghét nên cô vẫn cố tỏ Nhungg thật đáp trả nó
- Nực quá , ở tự nhiên xuất hiện một con ch.ó lạc thế nhỉ, mà lạ một điều nha loài chó lên mặt dạy đời loài …
-Chị?
-Sao ? Tao đúng quá đúng ? Nói cho mày Tao gì thì tự tao hiểu,miễn ko thẹn với lòng là ,còn cái thứ nghiệp xúc như mày, ngày trời cũng đánh mày thôi..
-Để coi trời đánh ai thì .. chị đừng mà lên giọng với .
Con Linh định gân cổ lên gây tiếp tiếp nhưng đúng lúc thấy Mạnh từ xa tới nó liền nhào tới chỗ ,nét mặt xe ôm Mạnh cũng trở nên thật khó đoán.
-Anh,em mới thấy chị quyết rủ cái thằng xe ôm nè,may là em bắt gặp chứ ko chắc giờ họ tấp vô bụi mần tù tì luôn đấy .
Nhung thở dài ,cạn lời luôn với nó và thật sự là giờ cô cũng lười luôn giải thích
-Cô....???
Tên Khôi nó tỏ tức giận vô cùng và định gì đó nhưng con Linh liếc xéo một cái xong là im bặt luôn..
Bé Trinh thấy ba đột nhiên liền òa lên nức nở Mạnh bế con bé định dỗ dành thì nó liền với
-Mẹ té,còn cô Linh chửi con sợ quá ba ơi...
Mạnh vỗ vỗ lưng nó vỗ về
-Trinh ngoan đừng sợ, ba hiểu chuyện rỒi. nín con
Nói xong Mạnh để con bé xuống bên cạnh ngay tầm mắt của cũng đỡ Nhung dậy..Ánh mắt lo lắng quan sát một lượt cô. Cho đến khi dừng nơi cổ chân Nhung, tầm mắt sững xuất hiện tia đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-phuc-tim-lai/chuong-50.html.]
Còn Nhung cứ nghĩ Mạnh vẫn lời con Linh bịa nên cô mong mỏi gì cho nên khi thấy đỡ cô dậy sự chứng kiến của con Linh thì bất chợt trong lòng cô khẽ ấm áp lắm. Cô vòng tay vịn vai cố dậy, tuy đau nhưng vẫn giọng nhẹ nhàng
-Đau. Chân em trật
Mạnh cúi xuống xem xét chân cô xong rút chiếc điện thoại mau chóng gọi ngay một chiếc taxi…
Không quên sang con Linh, thái độ chán ghét gằn giọng cảnh cáo
-Cô lo chợ ,mới sáng kiếm chuyện với khác bộ ko mệt ... nhất nên sống cho bản . Đừng nghĩ chuyện gì cũng qua mặt
Con Linh Mạnh cho, nó phục khi Mạnh bênh Nhung nên Mạnh hậm hực lắm
-Anh... ko tin em chứ...chị ...
-Đủ …
Mạnh lớn tiếng quát nó cũng lúc chiếc taxi chạy tới.... đỡ Nhung cẩn thận lên xe xong sang bế luôn bé Trinh lên theo
Chiếc xe nổ máy chạy thẳng một mạch đến bệnh viện theo yêu cầu của Mạnh đưa ...Bỏ con Linh với sự hụt hẫng và tức giận, còn Khôi một nụ đểu Nhungg hiện diện môi , hai bàn tay bên nắm chặt thành quyền khi trong đầu xuất hiện nhiều mưu mô và toan tính. Hắn lẩm bẩm trong miệng mấy câu chẳng để ai kể cả con Linh Nhungg ở bên
-Gặp mày nữa . Dù cho mày quan tâm và sẽ nhận tao thì câu chuyện mấy năm về hôm nay sẽ từ từ tao nhắc cho mày nhớ. Để tao coi mày còn gì tao nữa ?
Do chân đau nên suốt đoạn đường đến bệnh viện Nhung chẳng mở lời chuyện tiếng nào với Mạnh cả. Nhung cố gắng cắn răng chịu đựng dù cho bên bàn chân Nhungg nhức nhói lâu lâu giật lên căng cứng đau đến phát .
Bé Trinh cạnh con bé thấy nhăn nhó vì đau nó sợ lo lắng nên cứ thế nắm c.h.ặ.t t.a.y Nhung mà thút thít mãi ngừng, vài phút dò hỏi đau nữa? Cũng bởi vì hành động đó của con bé khiến Nhung vô cùng cảm động, mặc kệ cơn đau chân Nhungg hoành hoành . Nhung đưa tay ôm lấy con bé lòng, lau những giọt nước mắt mong manh như pha lê khẽ mỉm với con rằng để trấn an bé Trinh.
...Đến viện Nhung y tá đem xe lăn đẩy cô . Sau khi chụp hình nắn xương các kiểu đến khi về tay cô là một túi thuốc to đùng...Cũng may chân cô chỉ trật bong giân lên, nên chắc vài hôm nữa là sẽ khỏi..
..