Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chiếc ghế ngã khiến cho Nhung ngã theo. Đau đớn  ập đến nhưng may mắn  là Nhung ngã  đủ để cô dễ dàng cầm chặt miếng gói.
Phía bên ngoài lúc  tiếng bước chân dẫm lên đám lá khô sột soạt tiến . Nhung lo lắng và vì rối quá  nhanh chóng thoát  nên cứ thế cầm miếng gói cưa đại cưa đùa  sợi dây . 
Vì ko thể  thấy phía  nên cô cưa trúng cả da tay,máu cũng từ những vết đứt tuôn ,cô đau đớn nhưng vẫn cố cắn răng chịu đựng..
Phực sợi dây đứt lìa
Nhung thở phào cuối cùng cũng  kết quả, nhưng sợi dây  đứt thì   bên ngoài    kịp bước  kèm theo đó là giọng  đầy mỉa mai quen thuộc vang lên:
-Cuối cùng thì cũng  ngày con ch.ó đáng thương là mày cũng rơi  trong tay tao ? Để xem hôm nay trong  cảnh  mày  thể mạnh miệng mà chống đối  với tao nữa  ?
Nhung ngước lên ,quả đúng như cô dự đoán  sai, chính xác là con Linh nó bày trò, miệng thì cô lo trả lời nó để cho nó  đề phòng, còn tay bên  cô để ý lúc nó ko ,vội đưa tay  túi rút ngay chiếc điện thoại xong là bỏ tay nhanh về phía , cũng may thường ngày cô  thói quen cài chế độ điện thoại im lặng nên con Linh  thể ko phát hiện  .
Nhung vội lấy tay mở điện thoại lên bấm  phía bên nút gọi bấm gọi qua cho Mạnh luôn, cũng hên cho Nhung là vì  của Mạnh cô lưu  đầu danh bạ trong điện thoại nên cô dù  chỉ bấm bừa thôi nhưng chắc chắn sẽ qua, hoặc là cha  cô, hoặc một ai khác cũng  vì điện thoại của cô cũng chỉ lưu vài  điện thoại  thuộc nhất thôi,  kết nối điện thoại cô   với nó:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-phuc-tim-lai/chuong-53.html.]
-Linh mày điên  mau thả tao , gì thì về nhà  giải quyết?
Con Linh nhếch mép, hướng đôi mắt sắc lạnh đầy nguy hiểm về phía Nhung. Nó 
-Mày nghĩ  tốn công tốn sức bắt mày  đây  tha cho mày về dễ dàng  ,ha ha mày ngây thơ thật  là mày ngu hả Nhung?
-Mày  gì,tại   bắt tao? Cái nhà hoang  là ở ,mau thả tao ?
-Ở đây ko ai đến cứu mày   vì xung quanh chỉ  đồi và nước nếu   phát hiện   lẽ lúc đó mày chỉ còn  bộ xương khô mà thôi..còn tại vì  tao bắt mày hả? Tại vì tao ghét mày? nếu mày ko xuất hiện  lẽ  Mạnh  lấy tao ,  dọn đường con Loan ai ngờ đến phút cuối  lòi  cái loại như mày  cản đường tao...
-Mày nghĩ nếu ko  tao thì  Mạnh sẽ cưới mày ,tao  cho mày  mày đừng  mơ,còn nữa,  chị Loan do mày hại  ko?
-Haha( tiếng vỗ tay bôm bốp của con Linh) mày thông Mạnh quá đó,mà mày sắp c.h.ế.t  tao cũng ko giấu mày  gì? Nói cho mày  để mày  khỏi suy nghĩ  con đường xuống địa ngục... ...Loan là do tao hại đó,ai bảo nó cái gì cũng hơn tao  gì,nó xinh ,tao cũng xinh  tại  cha  nó  giàu sang,còn cha  tao  bỏ rơi , cái gì nó cũng may mắn, một  chồng  trai, gia đình chồng giàu ...còn tao thì    gì chỉ là một con ở đợ yêu thầm  chủ ..  mà mày   nó  thua tao một điều là nó ngu đó? Người đàn ông ngủ với nó là do tao gài đó,nhưng tao chỉ   Mạnh đuổi nó  thôi, nhưng ko ngờ nó  cố chấp   rời . Cho nên tao  tìm cách xử nó thôi,nhưng mà  ngờ là  nó   c.h.ế.t ...nhưng với mày thì tao nghĩ  mày sống  thọ .
-Mạnh mày   cả gia đình chị Loan  lo lắng và tìm kiếm chị  lâu    hả, cha  chị    cạn nước mắt vì mất con . Mày cũng là con  tại  mày  đối xử với họ thế chứ… mày   trái tim hả Linh
-Mày im ,mày  cái gì mà  chứ,giử sức  tao sẽ để cho mày c.h.ế.t nhẹ nhàng hơn?