Tên Khôi gắng gượng mở mắt, gương mặt phút chốc xanh xao. Anh  thều thào  với Nhung
-Cô... xin , hại cô ... chỉ xin cô một điều thôi    cô...
-Anh đừng  nữa,ráng lên  gọi cấp cứu đưa   viện...
-Không...ko kịp nữa ...cô hứa với ...đừng truy cứu Linh...lo cho cô  tới lúc sanh giúp ...còn con ....con...
Anh    hết câu thì  tắt thở,đôi tay buông thõng xuống,mắt nhắm nghiền,cũng   bên ngoài, tiếng bước chân dồn dập dẫm lên lá khô sột soạt Mạnh và mấy  công an chạy đến..
Họ thấy con Linh , con d.a.o ở gần nó, tên Khôi thì  chết, m.á.u chảy thấm đỏ cả chiếc áo với nghiệp vụ chuyên môn thì công an họ  liền hiểu  ai là thủ phạm nên nhanh chóng đem còng  còng tay con Linh giải ..
Vài  còn  thì cũng phụ đỡ xá.c Khôi lên xe đem về điều tra...Mạnh từ khi bước  thấy cô  lập tức chạy đến  ôm cô  lòng,ánh mắt  vô vàng tia lo lắng ôm chặt lấy cô… cả   run lên..khuôn miệng liên tục xin ..
-Anh xin .. đến trễ... khiến em  sợ .
Nhung ngước  ,dù trong lòng  hết hoảng sợ nhưng cô vẫn cố  cho  yên lòng
-Em ko ? Anh đừng lo...
- Anh sợ lắm,nếu như ko nhận cuộc gọi của em, ko   sẽ tìm  em ở  nữa... hận bản  ..tại ...tất cả là  của 
-Mọi chuyện qua  em ko trách gì  hết,thôi  về  ?
-Em ko tránh nhưng  trách mà tay em chảy m.á.u ,để  chở lên viện băng  sẵn kiểm tra xem em   thương ở  nữa ko?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-phuc-tim-lai/chuong-55.html.]
Nhung  xuống tay , bàn tay đầy m.á.u đỏ, chắc là m.á.u của Khôi lúc nãy, cổ tay cô cũng  một vết cắt  sâu. Nhắc đến mới nhớ bây giờ cô cảm thấy  đau và tê nữa
-Thôi về mua thuốc rửa   ...!! Em ko  đến bệnh viện nữa ...
-Vậy để  bế em  xe....
....
Mấy hôm  bên phía công an  mời Nhung lên hỗ trợ việc điều tra,cô thuận   bộ  chuyện,nhưng ko   việc con Linh bày trò hại Loan,vì cô nghĩ với tội án giet  nó  thể  tù suốt đời ,còn một phần nữa chuyện của chị Loan, Nhung vẫn  chính  chồng   là  nhận .
Con Linh chắc chắn sẽ nhận án tù chung  hoặc tử hình vì tội danh giet  nhưng do nó Nhungg  thai nên chỉ  tạm giữ chờ nó sinh xong sẽ xét xử . Nhung và Mạnh  công an hỏi cung xong thì  thả  về,trong lòng cả hai đầy tâm trạng,đúng là  điều ác sẽ luôn ko  kết cục …
Chị Lài khi  chuyện qua lời Nhung kể  chị  cũng chỉ  lắc đầu thở dài,vì chẳng ai tin cái gan con Linh nó lớn đến như thế...chỉ   chồng Nhung,  khi  chuyện con Linh thì bà trở nên lấm la lấm lét, bà chẳng  gì, chẳng bình luận gì về chuyện của con Linh, chỉ là từ hôm đó gương mặt bà lúc nào cũng trở nên lo sợ tột độ. 
…...
...Mấy hôm  ko  tin tức truyền nhanh cỡ nào mà chuyện Nhung  bắt cóc  truyền đến tai cha  của Nhung,sáng sớm cô Nhungg  chơi với Trinh ngoài sân, chị Lài thì dọn dẹp trong nhà. Bất ngờ cô  tiếng chó sủa inh ỏi... đưa mắt   ngoài thì Nhung thấy cha và  cô Nhungg   cổng..
Nhung gặp cha  thì vui lắm vì  nghĩ hôm nay cha   đến thăm  ,vội vàng để Trinh  đó cô chạy nhanh  mở cửa . 
-Cha  mới qua ạ, con nhớ cha  quá.
Trái với những   khi gặp Nhung ông bà luôn Hòaơi  vui vẻ hỏi thăm con gái đủ chuyện thì   cha cô gương mặt cứ hầm hầm, cô thì  cô lắc đầu ánh mắt và biểu hiện  buồn bã chỉ im lặng  theo cha cô dẫn xe vô sân..
Nhung  biểu cảm của cha  thì trong lòng lo lắm vô cùng nhưng  kịp hỏi cha   xảy  chuyện gì thì  thấy cha   trân trân giọng ông đầy giận dữ vang lên hỏi Nhung
-Mẹ chồng con với thằng chồng khố.n n.ạ.n đó  , mau gọi họ  đây cho cha...!!!