(Thật  thì truyện  ban đầu e định là để nữ 9  nhà ck hành  bã, thg ck lừa dối   ly hôn nữ 9 sẽ gặp đc nam 9  trai nhà giàu và thật nhiều tiền, yêu thương chỉ  nữ 9. Thế nhưng  khi   nữa con đường thì e  quyết định khác. E  cho các nhân vật sống 1 cuộc sống bình thường dân dã nhất,  yêu,  hận và  tha thứ. Nam 9 cũng là 1 ng  bình thường ,  sai lầm và  trả giá cũng như  những sai lầm sẽ  thiện bản  hơn. Em ko  là e  theo nhân vật như thế    ko nhưng tự dưng e thấy nếu  đổi 1 nam 9 khác ở khúc  thì motip truyện nó sẽ ko  gì mới hết cho nên những ai Nhungg mong chờ 1 nam 9 khác thì chắc là e cho mấy c thất vọng   )
Nhung bối rối  kịp trả lời cha  thì  lúc  chồng cô Nhungg từ   lên, thấy  chị thông gia sang nhà bà liền niềm nở lên tiếng chào hỏi 
-Anh chị qua lúc nào mà   , thôi mời  chị  nhà nghỉ chân, con Lài  pha Trinh dùm bà nha, lấy túi Trinh ngon nhất, đắt tiền nhất mà hôm  bà mua về để trong tủ .
Cha  Nhung theo phép lịch sự cũng   nhà ,Nhung thì dẫn bé Trinh theo  nhưng trong lòng cô bây giờ  khỏi dấy lên một nỗi lo sợ bất an..
Cha cô   xuống bộ ghế đắt tiền ko đợi ai chủ nhà kịp mời Trinh thì ông  mở lời lên tiếng  ...
-Thưa chị sui,gia đình  thì cũng ko giàu  gì mấy nhưng tính  trong xã hội cũng  chỗ  chị ,  gã con Nhung cho nhà chị  cứ nghĩ chị yêu thương con nhỏ ai ngờ  con nhỏ về đây   chị đày đọa và coi nó   gì, nếu mấy hôm nay   ngoài chợ ko đồn ầm lên chuyện của gia đình chị thì  lẽ vợ chồng  cũng ko ngờ con  ở đây  chị đối xử thậm tệ  còn    của chị định giet c.h.ế.t nữa, chị giải thích   chuyện đó cho    chị sui...
Bà Sáu  kịp pha ấm Trinh,  thông gia hỏi tội thì  phần lúng túng bà  sang Nhung  phần áy náy,  đó mới chầm chậm trả lời cho phía thông gia 
-Thật tình thì    sai ,  sui chị sui bớt giận, chuyện đều là do ... cúi đầu xin   chị,mong  chị rộng lòng bỏ qua!!
Choảng
Bất ngờ cái ly  tay  cha Nhung đập xuống bàn bể tung tóe,  ai cũng giật   ông, tim Nhung như nhảy vọt  khỏi lồng n.g.ự.c khi thấy cha  hành xử thế . ông ko còn khách sáo gương mặt lộ  vẻ giận dữ thẳng thắn đáp  .
-Chị ko cần xin ,vợ chồng  hôm nay đến đây chỉ để  rước con Nhung về, ko an lòng giao nó cho gia đình chị nữa...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-phuc-tim-lai/chuong-56.html.]
Nhung  cha  xong,cô hốt hoảng, nếu cha cô  thế thì hỏng hết kế hoạch của . Nên Nhung liền  tới vịn vai cha  mà lựa lời  
- Cha ơi..con  con sai   cha  lo lắng,nhưng con ở đây   chẳng ai bạc đãi gì con cả, chồng cũng thương con chứ  ghét bỏ gì con ,cha cho con ở  đây  cha,con gái  chồng  dù gì  nữa con cũng sẽ ko bỏ chồng con   cha ?
Cô    cố gắng thuyết phục cha . Nghe thấy con gái  ,  Nhung  khỏi xót xa, chính tai bà   gần đây  con  từ ngày gả về luôn  đối xử tệ bạc, thế mà khi vợ chồng bà đến để lấy  công bằng cho con gái thì chính con gái bà      cho gia đình chồng nó.
Ngày thường bà Hòa hiền lành nhưng thấy tình hình bây giờ bà cũng cứng rắn,bà  lên   thẳng  chồng Nhung bà 
-Mọi chuyện chị   đều   hết, vốn dĩ hôm nay vợ chồng  đến là  quá trễ để giải thoát cho con  .  chị  , con gái  Nhungg   cho chị đấy, chị   chị  tự thấy hối hận   chứ riêng   đau lòng quá chị . Vợ chồng  chỉ   nó,chúng  ko  thấy con  khổ và... đồng ý với ông nhà ..chị cho phép chúng  đưa con bé về...
-Mẹ....(Nhung rơi nước mắt lên tiếng)
Mẹ Nhung  cô  lên tiếng ngăn cản thì liền quát 
-Còn con nữa ko  cãi lời ,vô lo thu dọn đồ   xe về với …Mẹ gọi xe tới  xe Nhungg phía ngoài cửa đợi con đó...
Mạnh bên ngoài       hết  việc...Anh liền vội vàng   phía Nhung  cả hai quỳ xuống  mặt cha ,  thành thật nhận hết tội về .
-Thưa cha ,  chuyện  qua là do  của con, con  quan tâm,  hiểu vợ con nên để vợ con  chịu ấm ức,  con  liên quan gì hết cả,cha   đánh đập,chửi bới cỡ nào con cũng xin nhận lấy,chỉ mong cha  thương tình đừng chia rẽ chúng con. Sau tất cả con  hiểu  con thương Nhung nhiều lắm,con ko thể nào rời xa cô  ...
Mạnh   tay  ôm lấy Nhung siết chặt  lòng, nghĩ đến viễn cảnh  rời xa Nhung   chấp nhận . Tim  đập mạnh,nơi khoé mắt  đỏ ngầu, một giọt nước mắt cũng  rơi xuống,cô , ,bà Sáu  hai đứa con chỉ  cúi đầu lặng lẽ chắc là bà Nhungg tự trách bản  bà, vì bà ác độc, bà cay nghiệt, bà ích kỷ nên mới dẫn đến sự việc ngày hôm nay. Giá như …