Hành Trình Của Mẹ Kế Vượt Thời Gian - Chương 44
Cập nhật lúc: 2024-08-04 15:55:13
Lượt xem: 210
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
" ." Vẻ mặt của chị dâu Tiêu thể hiện sự ghét bỏ: "Lúc chị chỉ cảm thấy đàng hoàng, thích trêu hoa ghẹo nguyệt. Hiện tại chị thấy cậu đúng là loại cặn bã! Nếu thích con gái nhà thì rõ với cha , thì rõ ràng với gia đình nhà gái."
"Nếu còn giữ thể diện thì cũng để cho việc hôn nhân kéo dài như . mà gì cả, hai bên đều . Nếu do cậu dẫn theo cô gái đến xưởng tìm cậu thì còn gì !"
Chị dâu Tiêu đến chuyện thì dừng miệng , mắng Trương Đại Lực xứng , sang thương cô gái .
"Chị thấy cô gái là một thành thật, cũng cuộc sống sẽ như thế nào."
Phong Ngọc Lan đang ăn cơm thế thì nhíu mày, ngay buổi sáng hôm nay cô vẫn thấy Trương Đại Lực săn đón cô gái khác.
Hiển nhiên là chị dâu Tiêu cũng nghĩ đến điểm : "Người khác chọc phá mặt nạ của cậu thì thôi , cậu vẫn còn ráng mà tấn công . Chị thật với em chứ chủ nhiệm Lý ghét cậu . Chị thấy chắc tầm sang tháng là cậu sẽ cút khỏi phòng gia công của chúng ."
Kết quả là chẳng cần đợi đến tháng , ngay buổi chiều, chủ nhiệm Lý tổ chức một cuộc họp nhỏ về vấn đề phân loại sản phẩm, cuối cùng còn nhắc đến Trương Đại Lực.
"Cậu chuyển sang bên chỗ vật liệu trúc, giờ thu dọn đồ dạc qua bên ."
Trương Đại Lực thế thì luống cuống tay chân. Mọi đều công việc ở vật liệu trúc bẩn thối! Đây là chỗ mà ai trong nhà máy sản xuất giấy đến. Cậu vốn việc ở bên , vất vả lắm mới chuyển qua đây thì giờ chuyển về ?
"Chủ nhiệm Lý, là gì ?"
Trương Đại Lực vội vàng chạy theo hỏi.
"Chỉ là chuyển vị trí bình thường thôi. Cậu yên tâm , tiền công ở bên đây xác định thì sang bên cũng tính như thế."
Chủ nhiệm Lý lạnh nhạt trả lời.
" có ý ." Trương Đại Lực vẫn giải thích thêm nhưng mà chủ nhiệm Lý giơ tay gọi bên qua nhận . Sau đó, ông bước văn phòng đóng cửa ngay mặt Trương Đại Lực.
Trương Đại Lực chỉ cảm thấy vô cùng khuất nhục, hai tay của nắm chặt . Cuối cùng, vẫn thu dọn đồ đạc của theo mấy của bên vật liệu trúc.
Thấy thì chị dâu Tiêu và các công nhân chính thức khác bắt đầu ồn ào lên.
Phong Ngọc Lan cũng hiểu vấn đề qua các lời nhỏ của bọn họ. Trương Đại Lực , phòng gia công sẽ bớt một nhân viên chính thức. Nếu các phòng ban khác trong nhà máy chuyển mới đây thì chắc chắn sẽ tuyễn dụng một mới.
Đây là một cơ hội của , đương nhiên là cơ hội là cho những công nhân chính thức hiện tại mà là cho nhà của bọn họ.
Chị dâu Tiêu đột nhiên giữ c.h.ặ.t t.a.y của Phong Ngọc Lan nhỏ: "Nếu tuyển thêm một thì em cũng cơ hội! Em hỏi thăm chỗ đồng chí Tiểu Đường xem thử."
Phong Ngọc Lan , cô cũng gật đầu ngay mà tiếp tục công việc của . Chị dâu Tiêu cũng sẽ chằm chằm cô, cô còn đang suy nghĩ về em trai của nhà đẻ. Em trai cô nghiệp tiểu học, chỉ cần thể cũng là .
Lúc Phong Ngọc Lan tan thì thấy Đường Minh Sơn chờ cô ở bên cạnh cửa nhà máy sản xuất giấy. Cô chỉ qua một cái là thấy ngay. Không vì vóc dáng của cao mà vì mặt một chiếc xe đạp mới hiệu Phượng Hoàng!
"Đây là?"
Phong Ngọc Lan kinh ngạc tới .
Đường Minh Sơn trèo lên xe đầu bảo nàng lên: "Em cứ lên xe ."
"Ở nhà chuyện gì ?"
Sau khi xuống, hai tay của Phong Ngọc Lan vòng qua eo của một cách quen thuộc.
"Ừ. Lúc học ở thành phố quen một bạn ở đó. Anh nhờ kiếm cho một ít phiếu. Hôm qua gửi phiếu tới cho nên chiều nay về thăm nhà xong thì ghé khu nhà lầu để mua."
"Sao tự nhiên nghĩ đến chuyện mua xe đạp ?"
Phong Ngọc Lan cảm nhận gió thổi qua bên vành tai, cô hỏi tới cùng:
"Thì dùng nó sẽ tiện hơn nhiều. Mặc dù là về thăm ba dẫn em chơi thì đều thuận tiện hơn."
Giọng nói của Đường Minh Sơn truyền đến từ phía .
Hai tay của Phong Ngọc Lan đang ôm eo đột nhiên siết chặt hơn, Đường Minh Sơn cột nhiều vải lên ghế nên sẽ cấn mông.
Tới khu nhà ngang, Đường Minh Sơn đưa xe đạp đến chỗ giữ xe khóa . Anh đưa chìa khóa cho Phong Ngọc Lan.
Phong Ngọc Lan nhận lấy: "Đưa cho em giữ ?"
" ." Đường Minh Sơn gật đầu.
"Ai da, đồng chí Tiểu Đường mới mua xe đạp ? Chà chà, là hiệu Phượng Hoàng đó!"
Một ông bác tủm tỉm tới chằm chằm xe đạp của hai lớn tiếng .
Không qua bao lâu nhiều tới.
Lúc hai thể ngay nên đành trả lời vội vàng vài câu Đường Minh Sơn mới kéo Phong Ngọc Lan rời .
Chỗ giữ xe đạp nắm ở phía che bằng tấm ván gỗ, trời mưa tuyết rơi cũng sợ.
Vả cả khu nhà ngang bảo vệ trông coi nên cũng chuyện trộm xe.
Tới tầng năm, Phong Ngọc Lan thấy chị dâu Triệu và chị dâu Trương đang rửa đồ ăn ở bồn nước nên chào hỏi với mấy . Kết quả, hai nhấc mày nháy mắt với cô.
Phong Ngọc Lan ngơ ngác chả hiểu chuyện gì nhưng thấy Đường Minh Sơn đang đợi cô ở hành lang thì chạy nhanh tới, cùng về nhà.
Tới cửa nhà, cô phát hiện củi lửa chất đầy, cửa cũng khóa, trong bếp còn nhiệt độ, qua vẻ như mới sử dụng xong.
Đây là ?
Rõ ràng là Đường Minh Sơn đón mà.
"Em mở cửa ."
Đường Minh Sơn còn đang ở cô bước phía cô mở cửa.
Phong Ngọc Lan đầu nhưng chỉ thôi.
"Anh chuyện gì giấu em ?"
Phong Ngọc Lan nheo mắt hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-trinh-cua-me-ke-vuot-thoi-gian/chuong-44.html.]
"Em mở cửa thì ."
Đường Minh Sơn nhịn mà tiếng.
Phong Ngọc Lan đột nhiên cảm thấy hồi hộp. Cô mở cửa thì thấy một đứa bé xông tới ôm lấy chân cô ngẩng đầu hô to: "Mẹ!"
"Nguyên Khang?"
Phong Ngọc Lan giật sờ sờ đầu của đứa bé sang thì thấy cả nhà họ Đường đều ở đây!
Trên bàn bày đầy thức ăn, mùi thơm tràn ngập trong căn phòng.
Mẹ Đường và chị dâu hai Đường tủm tỉm bảo cô nhà, cha Đường và hai Đường cùng Đường Văn Tuệ cũng đang .
Phong Ngọc Lan dắt Nguyên Khang bước tới, cô nhớ hôm nay là ngày gì. Hôm nay chính là sinh nhật của cô, cả kiếp và kiếp đều chung một ngày.
"Cha, , chị dâu hai, hai, em út..."
Ánh mắt của Phong Ngọc Lan ướt, cô chào hỏi từng ôm lấy Nguyên Khang, hôn lên trán của nó. Cô ngẩng đầu lên thì đối diện với ánh mắt của Đường Minh Sơn, thật sự cô nên cái gì.
"Rửa tay ăn cơm thôi em."
Đường Minh Sơn .
"Dạ." Phong Ngọc Lan nắm tay Nguyên Khang đến thùng nước hành lang để rửa tay và lau mặt. Nguyên Khang ngoan ngoãn ngửa đầu cho cô lau mặt.
"Đã lâu về nhà, Nguyên Khang tức giận với ?"
"Không giận , cha và bà nội đang việc nên bận."
Nguyên Khang dùng giọng điệu trẻ con chuyện nghiêm túc.
Phong Ngọc Lan thế thì thích nên ôm nó lên cọ cọ mặt.
Niếp Niếp trốn ở cánh cửa của nhà trộm Nguyên Khang.
Nguyên Khang phát hiện cũng thẹn thùng nên trốn lưng Phong Ngọc Lan.
"Niếp Niếp, đây là Nguyên Khang." Phong Ngọc Lan giới thiệu với Niếp Niếp.
Niếp Niếp trừng mắt chứ gần, thấy chị dâu Triệu đút cơm thì bỏ chạy trong nhà.
Phong Ngọc Lan cũng dắt theo Nguyên Khang phòng ăn cơm.
Tám đầy xung quanh bàn ăn. Bữa ăn hôm nay thịt cá, mặt là cơm gạo trộn còn mặt Phong Ngọc Lan là một chén mì cuộn tay, bên còn hai quả trứng chiên màu vàng bóng dầu.
Đây là của Đường riêng cho cô.
"Chúc con mỗi năm mỗi tháng khỏe mạnh lo âu."
Mẹ Đường tủm tỉm với cô.
"Cảm ơn ." Phong Ngọc Lan ăn xong chén mì thì Đường Minh Sơn xới thêm cho cô một chén cơm gạo trộn nhỏ.
"Vậy đủ ăn, xới đầy một chút nữa."
Chị dâu hai Đường bên cạnh Phong Ngọc Lan thấy thì vội vàng .
"Đủ ạ, đủ ạ." Đường Minh Sơn định dậy thì Phong Ngọc Lan vội vàng kéo : "Em mới ăn một chén mì đầy mà."
Một chén mì như thế cô cảm thấy no lắm nhưng mà cả nhà đều đang dùng bữa nên cô cũng rời một , thành mới ăn thêm một chén cơm nhỏ.
"Mẹ thấy con gầy hơn đó." Mẹ Đường cẩn thận cô mới .
"Vậy ạ?"
Phong Ngọc Lan sờ sờ mặt : "Con thấy gì đổi hết."
"Chị cũng thấy em gầy ." Đường Văn Tuệ gật đầu.
"Mẹ ăn thêm chút nữa ."
Nguyên Khang gắp một miếng thịt bò cho cô.
Phong Ngọc Lan vội vàng đưa bát đỡ: "Được , ăn, để ăn."
Sau khi ăn cơm xong, Đường Minh Sơn cũng khiến cho phụ mà tự rửa chén bát. Mẹ Đường, chị dâu hai Đường và Đường Văn Tuệ chuyện với Phong Ngọc Lan ở buồng trong.
Nguyên Khang bên ngoài phòng khách với cha Đường và hai Đường.
"Mẹ Minh Sơn ban ngày con nhân viên thời vụ còn buổi tối dạy kèm cho mấy đứa nhỏ trong nhà ngang ?"
Mẹ Đường kéo tay cô hỏi chuyện.
"Cũng là dạy học ạ, chỉ hướng dẫn một vài vấn đề mà bọn nhỏ hiểu thôi ."
Phong Ngọc Lan đáp lời.
Chị dâu hai Đường và Đường Văn Tuệ đều cảm thấy kính nể.
"Em dâu giỏi thật đó, giống như chị, đến một chữ cũng ."
Chị dâu hai Đường xong thì Đường Văn Tuệ che miệng .
"Em giống với chị dâu hai, bảo tụi em học bài thì tụi em thà đốn củi còn hơn."
" đó." Chị dâu hai Đường gật đầu liên tục.
Sau khi Đường Văn Tuệ ngoài thì chị dâu hai Đường và Đường nhỏ giọng hỏi Phong Ngọc Lan, mắt còn cô chằm chằm:
"Sức khỏe của Minh Sơn... khôi phục ?"