[Thật chỉ cần Sở Ngữ Ninh một cái, Tạ Thần cũng nguyện xông pha lên núi đao xuống biển lửa vì cô , huống chi là chuyện nhỏ nhặt giữa mấy đứa trẻ con.]
chớp chớp mắt, quả thật tin Tạ Thần yêu .
Tuy luôn lời nhưng phần lớn là do chịu nổi những trò quậy phá của . Đặc biệt là khi sinh Dục Chiêu, chúng luôn ngủ phòng riêng.
Tuy nhiên, khi thấy bình luận , định tối nay sẽ thử xem .
Muốn sống , việc hàn gắn mối quan hệ gia đình vẫn cần thiết.
Lần đầu tiên, cả buổi chiều hề theo dõi động thái mạng xã hội của Sở Minh Uyển, mà đó, chơi trò thủ công với Dục Chiêu.
Thằng bé hỏi , nên xin Tạ Trạch Minh .
nghĩ một lát : “Ngày mai sẽ đích đưa con xin .”
Coi như và Sở Minh Uyển chấm dứt chuyện.
Từ nay về chỉ sống cuộc đời của , vết xe đổ mà bình luận .
Dục Chiêu xong, cái đầu nhỏ cứ gật gật dựa vai .
“Hôm nay, thật , đ.á.n.h con mà cũng ép con luyện đàn.” Thằng bé khẽ thở dài: “Cảm giác như đang mơ .”
nhớ đây, vì để Dục Chiêu thể vượt qua Tạ Trạch Minh, chỉ cần thằng bé đàn sai một nốt nhạc là sẽ đ.á.n.h lòng bàn tay thằng bé.
Sau đó Dục Chiêu sẽ sưng tay đàn piano lặng lẽ rơi nước mắt.
dù thằng bé cố gắng thế nào thì vẫn khác là bằng Tạ Trạch Minh, giống như .
“Nếu con thích, sẽ ép con nữa.”
Dục Chiêu lắc đầu: “Cảm ơn sẵn lòng dối con, ngày mai con sẽ luyện đàn thật , con sẽ nở mày nở mặt.”
[Cảnh khá ấm cúng đấy chứ.]
[He he, cũng tin nữ phụ đổi, giống PUA, đ.á.n.h một cái cho một viên kẹo ngọt.]
[Haizz, nữ phụ bao giờ mới hiểu thiên phú của con trai cô ở piano, mà ở hội họa!]
đến đây, trong lòng khẽ xao động.
“Dục Chiêu, thật con thật sự thích mỹ thuật đúng ?”
Mắt Dục Chiêu nhỏ sáng lên một thoáng nhanh chóng tối .
“Tạ Trạch Minh học mỹ thuật.”
Lòng chua xót, gần như biến con trai thành một bản của .
“Không Tạ Trạch Minh . Dục Chiêu , cuộc đời con cần so bì với bé đó nữa, con thể bất cứ điều gì con thích. Đương nhiên, trừ những việc vi phạm pháp luật.”
Buổi tối, bữa tối của Tạ Thần đưa đến phòng ăn riêng.
Sau khi dỗ Dục Chiêu ngủ, bộ đồ ngủ ren đen lâu mặc lén lút phòng Tạ Thần.
đợi Tạ Thần tắm xong bước , bên giường lau tóc thì chui khỏi chăn ôm lấy eo , ghé sát tai nhẹ nhàng gọi: “Chồng ơi~”
Anh chợt , giữ chặt cổ tay ấn xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-trinh-hanh-phuc-yeqb/chuong-2.html.]
“Em gì?”
nhấc chân cọ cọ eo , ý tứ ám chỉ rõ ràng.
Ánh mắt trầm xuống nhưng khi chủ động vòng tay ôm cổ , đột ngột dậy bên giường lưng về phía .
“Anh còn việc , em ngủ .”
Hả? Đã là yêu mà? Thế còn đuổi ? đang hoang mang thì thấy bình luận thi xuất hiện.
[Rõ ràng quá , cảm giác nam phụ sắp bùng nổ đến nơi .]
[Ảnh khoanh vùng.jpg, cũng khá lớn đấy, hi hi.]
[Không , quen . Sở Ngữ Ninh đây vì sinh con thứ hai dùng đủ cách quyến rũ, rõ ràng bác sĩ cô thích hợp m.a.n.g t.h.a.i nữa, cô cứ chịu . Tạ Thần chỉ đành ngủ riêng phòng với cô , cứ nhịn mãi sẽ thôi.]
[Thôi ngay , nhanh lên, hai họ thể kết thúc hậu ?]
[Có gì mà , hai họ hiểu lầm, nữ phụ đây vì m.a.n.g t.h.a.i nên những màn kịch thế còn ít ? Lần chắc cũng thôi, phí công chiều nay còn tưởng cô đổi .]
Thì là .
là lòng tự trọng cao, đây mỗi khi Tạ Thần từ chối thì chỉ đóng sầm cửa bỏ .
c.ắ.n răng, quyết định chủ động thêm một nữa.
tựa lưng Tạ Thần, lưu luyến cọ cọ.
thấy phản ứng thì vòng tay ôm lấy eo , tay cũng thuận thế chui áo choàng tắm, sờ từ cơ bụng uốn lượn xuống phía .
khi sắp chạm đến “đích”, giữ chặt .
“A Thần, em nhớ .”
“Anh triệt sản .”
Hai câu vang lên cùng lúc.
và Tạ Thần đều sững sờ.
[Tiêu , cảm giác hai họ sắp tan vỡ, Tạ Thần triệt sản, Sở Ngữ Ninh từ nay thể vượt qua nữ chính trong việc sinh con nữa , nữ chính bên còn đang lên kế hoạch sinh con thứ ba cơ.]
[Không chứ, mới ship cặp mà, thế là ?]
[Sinh, sinh, sinh, phúc khí đều cô sinh hết .]
[Khi nam phụ c.h.ế.t thảm, nữ phụ nhớ đủ chuyện xưa, đột nhiên nhận ai mới là yêu nhất, đây chẳng là một màn ngược chồng đến bãi hỏa táng .]
Nếu là đây, lẽ sẽ thật sự tức giận nhưng bây giờ từ bỏ lòng so bì với Sở Minh Uyển .
Hơn nữa, sinh con đau đớn như , so bì nữa .
nghĩ thì vuốt ve tấm lưng căng cứng của Tạ Thần : “Vừa , em cũng sinh, chúng Dục Chiêu là đủ nhưng chuyện lớn như , bàn bạc với em.”
Tạ Thần nhướng mày, bằng ánh mắt thể tin nổi nhưng vẫn đồng ý.
thản nhiên .