Không khí đột nhiên trở nên mờ ám, đèn mỹ nhân, kỹ khuôn mặt Tạ Thần thật sự đến mê hoặc lòng . thầm than đây sống cứ như một NPC, bao giờ để ý đến.
Trong đầu tự chủ mà nhớ đến bức ảnh khoanh vùng mà bình luận gửi, ánh mắt theo đó mà hạ xuống nhanh chóng rời .
Hơi thở của Tạ Thần dần dần đến gần: “Lời A Ninh , còn tính ?”
Anh thăm dò in một nụ hôn lên môi khi lẩm bẩm mắng là đồ ngốc, lập tức ngậm lấy môi . Hơi thở quấn quýt, môi răng hòa quyện.
Anh nghiêng đầu, khẽ thở dốc c.ắ.n nhẹ dái tai .
"Giúp tháo kính ."
Ngón tay khẽ run…
Bình luận: [Trời đất ơi, tự nhiên đen màn hình , cảnh nào mà hội viên cao cấp của xem !]
[Làm! Làm! Làm! Vừa bắt đầu hung hãn, quên , mất mạng !]
[Đừng đẩy thuyền nữa, hai họ còn nhiều tình tiết ngược lắm. Mấy đừng nghĩ là nữ phụ trở nên nhé, đừng quên cô sắp hãm hại Tạ Thần một vố lớn đấy.]
[Cái bọn chuyên spoil thể cút ngoài !]
Sáng sớm hôm , khi Tạ Thần ngoài, hôn lên trán .
ngủ say, vô thức xoa xoa vầng trán ngứa ngáy.
Tạ Thần tưởng tỉnh, hình như hỏi mấy câu.
khó chịu trở , cũng trong miệng đáp điều gì.
Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, thấy tiếng giễu cợt.
Đến khi tỉnh dậy và thấy các bình luận, lòng lạnh ngắt.
[Nói mớ thật sự thói quen , trái tim mỏng manh của nam phụ vỡ tan tành . Chắc chắn nghĩ sự dịu dàng tối qua là để lợi dụng .]
[Không chứ, hai hỏi đáp nửa buổi, ai ngờ nữ phụ hề tỉnh ngủ.]
[Mấy chuyện khác thì nhưng lúc Tạ Thần sắp ngoài, còn hỏi nữ phụ kiên quyết bác bỏ phương án của Tạ Cảnh , nữ phụ còn ừ hử đồng ý nữa chứ.]
[Xong , Tạ Cảnh vốn bất mãn vì Tạ Thần chèn ép, đầu bán phương án cho công ty đối thủ. Đối thủ nhờ đó mà sản phẩm mới bán chạy ầm ầm, cuộc đời Tạ Thần coi như bắt đầu tụt dốc từ đây.]
Lòng giật kinh hãi, vội vàng gọi điện cho Tạ Thần nhưng bắt máy liên tục mấy cuộc.
sốt ruột quần áo, định đến công ty.
Dục Chiêu đang ăn sáng ở lầu.
"Chào buổi sáng , bố ngoài …"
"Ừ ừ, bố , con cứ ngoan ngoãn ở nhà, đợi về nhé. Chiều nay sẽ thầy giáo dạy mỹ thuật đến."
" mà …"
thực sự còn kiên nhẫn để Dục Chiêu hết, chỉ ôm lấy trán con hôn một cái vội vàng chạy ngoài.
Sau đó thì đ.â.m sầm Tạ Thần đang xách đồ nhà.
Tạ Thần giúp xoa trán xoa cằm .
Dục Chiêu tỏ vẻ cạn lời: "Con mới định , bố ngoài mua bánh bao Hỷ Ký cho , chẳng chịu khác hết câu gì cả."
[Tạ Thần, đúng là , đầu tiên mặt lạnh giặt quần lót trong truyện .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-trinh-hanh-phuc-yeqb/chuong-3.html.]
[Vừa nãy thì cô lợi dụng , tự giễu một tiếng nhưng lát thì vì bánh bao nhân cua Hỷ Ký mà cô thích ăn nhất nên xếp hàng cũng mua bằng .]
[Được , ăn no vợ lợi dụng sẽ sức hơn đúng .]
Trong lòng chút ngọt ngào nhớ đến chuyện phương án.
vội vàng giải thích với rằng sáng nay ý thức rõ ràng, đều là đồng ý lung tung thôi.
"Tóm , em sẽ còn so bì với Sở Minh Uyển nữa, chuyện công ty, cứ công tư phân minh là ."
Trên mặt Tạ Thần biểu cảm bất ngờ nào.
Anh chỉ khẽ đáp một tiếng.
Anh thêm về chuyện phương án nữa mà chỉ chuyển sang hỏi gần đây thứ gì .
cảm thấy cách và Tạ Thần chung sống chút kỳ lạ nhưng thể rõ là ở chỗ nào nên chỉ đành lắc đầu.
tiện miệng kể cho về chuyện dây dưa giữa Dục Chiêu và Tạ Trạch Minh ngày hôm qua.
"Em nghĩ là mua chút đồ, chiều nay đưa Dục Chiêu về đó xin ."
Gia đình Sở Minh Uyển sống cùng với bố nhà họ Tạ ở biệt thự cũ.
Chắc chắn họ chuyện , việc xin sớm chừng nào chừng đó.
Tạ Thần xong gật đầu, cùng chúng về đó.
"Chiều nay công ty còn cuộc họp ?"
"Chuyện của hai con quan trọng hơn."
thích về biệt thự cũ của nhà họ Tạ cho lắm.
Gia đình hào môn lắm quy tắc, lời cử chỉ đều chú trọng lễ nghi.
Từ nhỏ quen sống tự do, bầu khí như chỉ khiến cảm thấy ngột ngạt.
Ban đầu cũng nghĩ sẽ cố gắng thích nghi.
lâu khi kết hôn, Tạ Thần chủ động đưa dọn ngoài.
Sau ngoại trừ những ngày lễ, chúng mấy khi .
Thời điểm , bố Tạ đều ở nhà.
Sau khi hàn huyên một lúc, Sở Minh Uyển tiều tụy mới từ lầu xuống.
Cô dường như ngờ Tạ Thần sẽ cùng . Sau khi sững sờ một chút thì rộng lượng bày tỏ, mặc dù Tạ Trạch Minh vì chuyện mà bệnh nhưng vì đều là một nhà cả.
[Nữ chính vốn định một vố lớn nhưng ngờ nữ phụ đến .]
[Ha ha ha ha, uổng công con trai giả bệnh.]
[Không , nữ chính của chúng chịu thiệt thòi, lát sẽ một vố lớn thôi.]
Quả nhiên, Sở Minh Uyển đến chuyện hợp tác dự án của hai bên.
" là phụ trách dự án , e rằng phiền cả vất vả nhiều ."
Tạ Thần liếc cô , chuyện công ty thì cứ bàn bạc ở công ty.
Sở Minh Uyển mỉm mà thêm gì nữa.