Hành trình hạnh phúc - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-11-01 14:52:50
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/70ByQbCbPw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi tiễn chúng ngoài, cô cố ý chậm hơn nửa bước.

 

"Giải nhất cuộc thi piano, Trạch Minh giành nhiều . Lần nhường cho Dục Chiêu cũng , giống như chị Ngữ Ninh bằng mặt, cũng thường xuyên nhường chị , nào con nấy mà."

 

Trước đây ghét nhất những lời như .

 

Có lúc tức giận đến mức thậm chí sẽ công khai mắng c.h.ử.i Sở Minh Uyển.

 

chỉ mỉm : "Vậy thì chị sẽ bảo A Thần ở công ty cũng nhường nhịn em trai một chút, đừng lúc nào cũng kẹt phương án cho qua."

 

thấy sắc mặt Sở Minh Uyển chợt tối sầm thì nhanh chân bước về phía , nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Dục Chiêu.

 

Buổi chiều, khi Dục Chiêu tự giác đàn piano luyện tập thì thầy giáo dạy mỹ thuật đến đúng hẹn.

 

vẫy tay gọi thằng bé .

 

Thằng bé chớp chớp mắt.

 

"Mẹ, con đang mơ đấy chứ, thật sự lừa con ?"

 

: …

 

Đâu đến nỗi mất uy tín đến mức .

 

"Con cứ học với thầy , xem con hứng thú và năng khiếu ."

 

Mắt Dục Chiêu sáng lấp lánh như , ôm chặt lấy .

 

Cả buổi chiều, thằng bé học kiến thức lý thuyết, luyện tập một đường nét.

 

hỏi Dục Chiêu xem thấy khô khan thì thằng bé lắc đầu.

 

"Hoàn khác với việc luyện piano, cứ như mở một cánh cửa đến thế giới mới ."

 

Cuối cùng, thằng bé vẫn lo lắng hỏi : "Mẹ, con thật sự cần so với họ nữa ? Lần con còn thầy dạy piano sắp một cuộc thi lớn ở thành phố, con thật sự cần đăng ký ?"

 

xoa đầu thằng bé, cảm thấy bản đây cứ như con lừa bịt mắt. Không phát huy điểm mạnh, tránh điểm yếu.

 

"Con thích mỹ thuật thì cứ học thật , vài ngày nữa sẽ đưa con xem triển lãm tranh."

 

"Mẹ thật , sẽ luôn như ạ?"

 

"Không , tới con mà thi toán đạt, vẫn sẽ đ.á.n.h m.ô.n.g nhỏ của con đấy."

 

Dục Chiêu: QAQ

 

 

Trước khi ngủ, theo thói quen mở mạng xã hội.

 

thấy Sở Minh Uyển đăng đầy một tường ảnh cúp, còn tiết lộ tin tức đăng ký cuộc thi piano thành phố thì khẽ mỉm lướt qua.

 

Ngay đó, trở , sờ thấy chiếc gối trống trải bên cạnh giường.

 

Tạ Thần hôm nay ở công ty tăng ca, về nhà .

 

nghi ngờ lòng đổi mà chỉ cảm thấy vẻ đang tránh mặt .

 

đó liên tiếp mấy ngày đều với cùng một cái cớ, càng xác thực suy đoán của .

 

Ngày hôm đó, đưa Dục Chiêu xem triển lãm tranh xong, tiện đường ghé qua thăm Tạ Thần.

 

Dục Chiêu chỉ tiệm bánh ngọt bên đường, mắt con đảo một vòng.

 

"Bố thích ăn bánh ngọt, chúng mua bánh cho bố ăn ."

 

gõ nhẹ đầu thằng bé.

 

"Mẹ thấy là con ăn thì ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hanh-trinh-hanh-phuc-yeqb/chuong-4.html.]

 

Thằng bé hì hì nhưng vẫn mua mấy miếng bánh ngọt.

 

Khi chúng đến công ty thì gần đến giờ nghỉ trưa.

 

vẫy tay, hiệu cho thư ký Triệu rằng tự , còn tiện thể đặt một hộp bánh ngọt lên bàn của .

 

Thư ký Triệu kỳ quái chặn .

 

"Phu nhân, tổng giám đốc Tạ hiện đang họp."

 

"Không , đợi ở văn phòng là ."

 

"Tổng giám đốc Tạ đang họp ngay trong văn phòng ạ."

 

Đến đây, cảm thấy gì đó .

 

"Vậy đợi ở khu vực nghỉ ngơi bên cạnh."

 

Lần thư ký Triệu ngăn cản.

 

tìm một bàn ăn, đó yên lặng chờ đợi, hầu hết các nhân viên nhận , từng nhóm hai ba xì xào bàn tán.

 

"Người sáng nay đến việc là phu nhân của tổng giám đốc Tạ đúng , thật đấy."

 

"Là đại tiểu thư nhà họ Sở mà, chắc chắn ."

 

" phu nhân Tạ trong từ sáng sớm thấy nữa, là công việc xong xuôi thì đang… Hê hê…"

 

"Mẹ ơi, tổng giám đốc mà họ là bố hả?"

 

Giọng đột ngột của Dục Chiêu cắt ngang tất cả những lời bàn tán.

 

Mấy nhân viên sang với ánh mắt kỳ lạ.

 

lau khóe miệng dính kem cho con.

 

"Không , con quên chú cũng ở công ty ?"

 

[Lần nữ phụ thông minh thật, một câu giải thích hết chuyện bàn tán.]

 

[Không chứ, nam phụ giữ phẩm chất đàn ông ? tức !]

 

[Ơ… Mấy thao tác của nữ chính thì sẽ còn tức hơn. Sáng nay nhân viên trêu cô là phu nhân của Tạ Thần, chú ý nhé, là Tạ Thần đó, cô chỉ mỉm giải thích gì, đúng là cố tình chôn một quả b.o.m cho nữ phụ mà.]

 

[Chuyển sang góc của nữ chính, trời ơi! Cô đang ?]

cầm điện thoại lên gửi một tin nhắn cho Tạ Cảnh đó nhắm mắt lẩm bẩm.

 

Dục Chiêu nghi ngờ ghé sát .

 

"Mẹ ơi, đang ạ?"

 

"Đừng giận, đừng giận, đời như một vở kịch, nhớ kỹ ba điều cần tránh khi tức giận: dỗi hờn, cáu kỉnh, nổi nóng. Dỗi hờn chỉ tự chịu thiệt, cáu kỉnh khiến đối phương càng đối lập, đập bàn đập ghế nổi nóng, lý hóa thành vô lý. Đời sống dễ dàng, tự hành hạ thật đáng tiếc. Tức giận một phút, sáu mươi giây mất phúc, tức giận một tiếng thì sáu mươi phút ngu ngốc mà tức giận một tuần thì hại gan tổn tỳ…"

 

Sau khi niệm hai , mỉm dậy.

 

"Mẹ, giận nữa ạ?"

 

lắc đầu.

 

"Không , càng giận hơn."

 

Tên khốn Tạ Thần đáng c.h.ế.t, rốt cuộc đang gì với Sở Minh Uyển trong văn phòng hả?

 

Chắc là nhận mức độ tức giận của nên thư ký Triệu ngăn cản nữa.

 

Anh luống cuống định gọi điện nội bộ cho Tạ Thần nhưng trực tiếp rút dây điện thoại .

 

 

Loading...