Hào Thương - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:38:17
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỹ càng tính toán, đây đầu tiên trong đời các nàng ngắm đèn lồng tự do, ràng buộc đến .

Không hiếu đạo, phu cương, nô dịch, thật bao.

Mãi đến ngày hai mươi lăm tháng Giêng, khi gần nửa đường Hoài Nam Đông Lộ, ba mới tìm bến đò nơi sông tan băng, đổi sang đường thủy, thẳng tiến Hàng Châu.

Chuyến dừng, hễ gặp bến tàu là hỏi han, vô cùng quanh co khúc khuỷu, quả thực thể xem là nhanh. Đến nhà Tú Cô là mùng một tháng Hai, mặt đất xanh trở .

Trước trời lạnh, ba chen chúc trong một căn phòng ở Cố huyện thấy , nhưng chỗ ở tại Hàng Châu vốn rộng rãi như Cố huyện, trời ấm lên, ba cùng ở chung một phòng liền chút chật chội.

Vừa qua tháng Giêng, khách ngoài nhiều, Minh Nguyệt thuê thêm một phòng cho Thất Nương và Xuân Chi ở.

Sau khi an chỗ ở, Minh Nguyệt dẫn theo Xuân Chi ( thấy cái gì cũng hiếu kỳ) và Thất Nương ( bớt bỡ ngỡ) thành, đến chỗ Tiết Chưởng Quỹ để nhận đường.

Dọc đường nhiều cầu nhỏ nước chảy, cây cỏ lạ lẫm tươi um tùm. Xuân Chi mở to mắt đủ, cứ liên tục kêu: "Trời ơi," "Trời ạ, nếu phương Bắc nhiều sông ngòi như thế , thì sợ hạn hán mùa xuân ."

Minh Nguyệt lớn. Khi qua đầu cầu quen thuộc, nàng còn tìm đến hàng bán bột quẩy chỉ đỏ mua ba bát.

Bột quẩy chỉ đỏ là bữa cơm đàng hoàng đầu tiên nàng ăn khi đến Hàng Châu, ý nghĩa phi phàm. Sau mỗi trở , nàng đều ăn một , nếu cứ cảm thấy thiếu thốn gì đó.

Trong thời gian đó, Minh Nguyệt cũng đổi sang quán khác, nhưng luôn cảm thấy đúng vị.

Lúc đến, Tiết Chưởng Quỹ ở đó. Minh Nguyệt tiện miệng hỏi, một liền : "Chưởng Quỹ của chúng sang nhượng luôn cửa hàng đối diện bên sông , đang dọn dẹp đó. Nếu cô việc gấp, ngại sang bên đó xem thử."

Bên sông? Bên sông chẳng là... nhà c.h.ế.t đó ?!

Minh Nguyệt thò đầu qua, quả nhiên đổi chủ, Tiết Chưởng Quỹ đang chỉ huy , thật là náo nhiệt.

Trước đây Minh Nguyệt còn nghĩ, cửa hàng đối diện chắc chắn thể tiếp tục kinh doanh, thật đáng tiếc cho địa thế , cuối cùng sẽ lọt tay ai.

"Đi, mau theo sang chúc mừng!" Minh Nguyệt gọi Thất Nương và Xuân Chi theo . tới nơi thấy Tiết Chưởng Quỹ đang nổi giận.

"...Cũng mới tới, chút chuyện nhỏ cũng xong, nếu ai cũng như , thì khỏi cần mở tiệm nữa!" Giọng của Tiết Chưởng Quỹ hề chói tai sắc bén, nàng còn thấp hơn gã thuê cường tráng đối diện cả một cái đầu, nhỏ bé hơn cả một vòng, nhưng một ai dám lên tiếng phản bác.

Minh Nguyệt thấy mà lòng rung động mãnh liệt.

Thật tuyệt diệu bao!

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Phụ nữ thì , phụ nữ yếu đuối thì ? Kẻ nào nắm giữ quyền lực, kẻ đó chính là Trời!

Ánh mắt liếc qua khóe mắt thấy Minh Nguyệt, Tiết Chưởng Quỹ lạnh mặt kết thúc: "Giải tán hết , phạt ngươi một tháng tiền công, nếu thì khỏi cần đến nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-100.html.]

Tên liên tục chắp tay cảm ơn, mặt mũi đỏ bừng đầy mồ hôi, với vẻ mặt như thoát c.h.ế.t mà chạy .

Minh Nguyệt lúc mới tiến lên chúc mừng: "Tỷ tỷ thật tài năng, công việc buôn bán càng thăng tiến hơn ."

Khóe miệng Tiết Chưởng Quỹ nhếch cao, cố gắng thế nào cũng thể ép xuống : "Chậc, chỉ là trò nhỏ thôi, đáng là gì!"

"Nhà đó quả nhiên trụ nổi? Ngay cả tháng Giêng cũng qua khỏi ?" Minh Nguyệt hiếu kỳ xem xét, phát hiện bố cục bên trong hầu như giống hệt cửa hàng ban đầu của Tiết Chưởng Quỹ, chỉ khác hướng Nam Bắc.

Tiết Chưởng Quỹ liền : "Nói cũng là nhờ ơn trời tác hợp, tên đàn ông đó lén lút nuôi vợ bé bên ngoài, con trai ! Nghe tin xảy chuyện, nàng vợ bé vội vàng chạy đến tranh gia sản. Chính thất của há dễ đối phó ? Nàng quyết chấp nhận, nhanh chóng bán hết tài sản, giải tán , mang con về quê."

"Địa thế quả nhiên , ngày chắc chắn ăn phát đạt!" Minh Nguyệt cảm thán, khẽ : "Trước đây thấy tỷ mắng c.h.ử.i như , còn lo tỷ kiêng kỵ đấy!"

Tiết Chưởng Quỹ đến hoa cả cành lay: "Cái đáng là gì!"

Nàng quanh, hạ giọng : "Không sợ điều phạm húy, triều đại nào, nhà cũ nào mà chẳng c.h.ế.t? nàng thử xem, ai chê bai !"

Nếu giang sơn màu, e rằng đó chính là màu đỏ máu!

C.h.ế.t thì sợ gì, đó là do xung khắc với chủ cũ, chẳng khắc ? Giờ đổi sang , đương nhiên sẽ khác!

Minh Nguyệt kinh ngạc há hốc mồm, tỷ thật sự quá táo bạo! Những lời như mà cũng dám !

Tiết Chưởng Quỹ đang đắc chí thỏa mãn, đùa phóng khoáng một hồi mới từ từ ngừng : "Nếu cần hàng mới, giờ nhiều, đợi qua mùng mười mới ."

Người xưa : "Xuân che Thu lạnh", giờ đây sương xuân vẫn lạnh buốt, địa phương vẫn còn mặc áo bông, may trang phục mùa xuân còn sớm.

"Ôi, vội. Ta chỉ là rảnh rỗi yên, nên dẫn các nàng đến quen đường phố thôi." Minh Nguyệt vẫy tay hiệu phía , bảo Thất Nương dẫn Xuân Chi lên chào hỏi.

Tiết Chưởng Quỹ liếc mắt Minh Nguyệt: "Chỉ thăng tiến, giờ cũng thêm hai còn gì?"

Cô nương mới đến tên Xuân Chi hề tầm thường nha.

"Nhờ phúc nhờ phúc!" Minh Nguyệt ha hả.

Điều cũng đúng.

Mọi đều hơn , thật tuyệt!

, đến đúng lúc lắm, mua sa tanh giá rẻ ?" Tiết Chưởng Quỹ hỏi.

Thấy mắt Minh Nguyệt sáng rỡ, Tiết Chưởng Quỹ liền dẫn nàng xem, tiện miệng than vãn: "Nếu nhờ dọn nhà , cũng chẳng giấu đến bao giờ!"

Loading...