Hào Thương - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:38:23
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiết Chưởng Quỹ dự định chuyển các loại vải tầm trung và giá rẻ sang cửa hàng mới, còn hàng thượng hạng, đắt tiền vẫn giữ cửa hàng cũ. Làm sẽ phân biệt rõ ràng, tách bạch hàng hàng thường, các khách hàng giàu chắc chắn sẽ hài lòng hơn.

Mở tiệm bán hàng khó tránh khỏi việc tồn kho, nhưng những loại sa tanh trơn hoa văn thì lo thời, thể từ từ bán. Tuy nhiên, hôm nay khi mở kho kiểm hàng, Tiết Chưởng Quỹ phát hiện do sơ suất, mấy cuộn sa tanh trơn đặt gần cửa sổ che đậy kỹ, mép vải nắng phai màu!

"Ôi chao, đúng là như , cái khó bán ." Trên bàn trong phòng trong bày nhiều cuộn sa tanh mỏng màu trơn. Minh Nguyệt đến lật xem, quả nhiên một đầu vải phơi nắng xuyên từ trong ngoài, mở là một dải vết trắng phai màu hình lưỡi liềm, mỗi vết dài một gang tay, rộng nửa gang.

" !" Tiết Chưởng Quỹ cũng tiếc nuối. "Thực nếu tự may mặc, chỉ cần khéo léo sắp đặt, cắt bỏ phần mép thì cũng . khách hàng thấy , lẽ nào mặc cả xuống giá thật thấp ? Hiện giờ bán hàng nhiều, lười tính toán với họ từng đồng từng cắc. Nếu chê, cứ đưa chút đỉnh mang . Đừng thấy là hàng năm ngoái, nhưng chất lụa cực kỳ , để thêm vài năm cũng thấy sự khác biệt."

Minh Nguyệt gật đầu, hàng quả thực , nhập lượng lớn cũng tốn tám, chín tiền bạc một cuộn .

"Vậy tỷ đưa cái giá ," Minh Nguyệt , "Ta cũng chẳng giá nhập của tỷ là bao nhiêu, đưa ít thì giống như thừa cơ hôi của."

Đưa nhiều hơn thì thể nào !

"Chút đồ thì cướp bao nhiêu?" Tiết Chưởng Quỹ dở dở , liếc mắt trêu chọc: "Ngày cò kè bớt từng đồng từng cắc với , thấy ngại ngùng như thế ."

Minh Nguyệt chỉ hì hì , lời nào.

Tình cảnh khác , lúc khác lúc mà!

"Thôi ," Tiết Chưởng Quỹ trầm ngâm một lát, "Nhìn mấy thứ thấy bực . Nếu lấy, một cuộn đưa nửa lạng bạc lấy lệ là ."

"Nửa lạng?!" Minh Nguyệt thực sự kinh ngạc, "Vậy thì tỷ quả thật sẽ lỗ vốn ."

Chất lụa và chi phí vận chuyển bày đó, dù lấy hàng nhiều đến mấy cũng thể rẻ đến mức .

"Nếu thiếu, thì giữ tự dùng ." Thấy nàng cảm kích, Tiết Chưởng Quỹ : "Nếu bán lẻ ngoài, kể đến phần dư và hao hụt, những nhất định sẽ trả giá, trả giá xong còn tưởng thiệt thòi. Ta lười cò kè với họ. Đưa cho , chí ít còn nhớ ơn ."

Minh Nguyệt kỹ từ xuống , lúc mới phát hiện tai nàng đổi sang một đôi hoa tai hồng ngọc cực kỳ trong suốt và tươi tắn, ánh sáng chuyển động như ngọn lửa, trong lòng nàng liền hiểu : Ta kiếm một khoản trong dịp Tết, xem Tiết Chưởng Quỹ còn kiếm nhiều hơn.

"Đây là lời tỷ đấy nhé!" Có lợi mà chiếm thì là đồ đần! Minh Nguyệt lớn: "Ta hời !"

"Để hời đấy!" Tiết Chưởng Quỹ đưa tay nhéo nhẹ má nàng một cái.

Nếu chỉ một hai tấm, nàng trực tiếp tặng .

“Thất Nương, Xuân Chi!” Minh Nguyệt lấy tay che mặt, ngó đầu ngoài gọi, “Đến khiêng lụa vóc !”

Tổng cộng sáu tấm, một tấm đen, một tấm màu vàng ngỗng nhạt, hai tấm màu mầm non, còn hai tấm màu hồng đào, tổng cộng định giá ba lượng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-101.html.]

Minh Nguyệt mừng rỡ khôn xiết.

Quá rẻ!

Thất Nương hiểu , đường về còn hỏi: “Đông gia, nhập loại mặt trơn ?”

Còn vết nữa.

“Cái bán, chúng tự mặc!” Minh Nguyệt vui vẻ , “Lão bà bán dầu cũng chải đầu bằng nước, mắt thấy sắp khai xuân , chúng còn y phục mới! Tiệm trưởng Tiết hào phóng, vặn cho chúng xuân sam.”

“Ta cũng ?” Xuân Chi kinh ngạc hỏi, “Loại lụa vóc như …”

Nàng còn từng mặc qua tơ lụa bao giờ!

“Việc ăn của chúng , cần vài bộ y phục để lấy thể diện,” Minh Nguyệt nghiêm nghị , “Mai nếu bảo ngươi lên cửa giao hàng, chẳng lẽ ngươi mặc y phục rách nát ư? Để chê .”

Xuân Chi ngẫm nghĩ một hồi, cũng theo, “Quả là như .”

Thất Nương bắt đầu tính toán, “Về đến nhà sẽ cắt may ngay, tiên cho Đông gia vài bộ, y phục xuân hạ giặt thường xuyên, đúng nên chuẩn thêm vài bộ. Ta thấy quần của ngươi đều ngắn , giày cũng chật chân, đều .”

Vả , các nàng bôn ba ngoài đường trong thời gian dài, áo choàng, mũ che mặt cũng cần .

Hàng mới về, ước chừng trong thời gian ngắn , nàng đang nhàn rỗi thấy khó chịu đây!

Ba sáu tấm vải, dù thế nào cũng dùng hết, khi trở về Minh Nguyệt liền hỏi Tú Cô .

Quả nhiên Tú Cô thích, nàng so đo vóc dáng nhà, lấy mấy thước màu vàng ngỗng nhạt, nửa tấm màu hồng đào, nửa tấm màu đen, “Sau nếu chuyện như thế nữa, ngươi giúp xin thêm hai tấm, câu nệ màu sắc nào cũng !”

Để may ga giường, chăn đệm, thật bao!

Minh Nguyệt bật , “Chuyện thế nhiều!”

Chỉ cần thứ hai, Tiệm trưởng Tiết sẽ phát điên mất thôi.

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Tú Cô đưa tiền, Minh Nguyệt sống c.h.ế.t nhận, “Vốn dĩ là tặng rẻ cho , đáng mấy tiền, huống hồ ngày thường ngươi chăm sóc nhiều, bao giờ lấy thêm bạc ?”

Tú Cô thích qua , tình như .

Quả nhiên nàng khăng khăng đòi trả tiền nữa, tối đó đầu liền món măng xào thịt và bánh bao nhân măng bữa khuya mang đến, hôm bày án dài trong sân, bức tường hoa tử đằng dẫn Thất Nương và Xuân Chi cùng cắt may y phục.

Nhớ cảnh hoa tử đằng nở rộ , Minh Nguyệt khỏi mong chờ năm nay.

Loading...