Hào Thương - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:38:52
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy cảnh tượng thê t.h.ả.m mắt, môi Quách lão bản run rẩy, hai mắt lập tức rơi lệ.

Minh Nguyệt đành lòng: “Đến đây là đủ , nếu ngài việc gấp, xin cứ lo liệu.”

Chẳng cả nhà già trẻ lớn bé đều đuổi ngay trong đêm ? Thật là chua xót. Vả , ở đây, cũng tiện thể hiện quá mức vui mừng, quả thực là nghẹn c.h.ế.t !

Quách lão bản mặt mũi bơ phờ lau vội mặt, giọng lắp bắp: “Đa tạ, ngay đây.”

Nói xong, trao chìa khóa, lảo đảo chạy .

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Quách lão bản , Minh Nguyệt cuối cùng cũng thể an tâm xem xét căn nhà, nhanh chóng hiểu tại thể đáng giá ngàn lạng.

Luật pháp Đại Lộc quy định rõ ràng, dân thường quan chức chỉ ở nhà tối đa hai gian, công danh mới mua nhà ba gian, quan chức thì tăng thêm.

nhiều giàu công danh đủ chỗ ở thì thế nào? Cứ thế mà mở rộng ngang! Cả hai nhà họ Mã và Vương ở Cố huyện đều như !

Quách lão bản cũng ngoại lệ.

Căn nhà vốn là nhà thứ hai phố, nhưng khi phát tài, Quách lão bản mua thêm nhà hàng xóm phía Tây, chiếm trọn một góc lớn. Tường viện chung đập thông và xây thêm cổng hoa bình, tiểu viện hai gian ban đầu dùng nơi tiếp khách và chính phòng, sân nhà hàng xóm cũ hoa viên, sân cho con cháu ở.

Quách lão bản khi bắt bớ ăn phát đạt, mỗi năm kiếm hàng ngàn lạng bạc, nên tiếc tiền xây sửa chỗ ở, ngay cả gạch đá lát nền trong ngoài đều chọn lựa từng viên từ bên ngoài, bốn góc khắc vân mây Ngũ Phúc, giá thành hề rẻ.

Các phòng đều bảo trì , nội thất cũng đầy đủ, đều là gỗ quý, Minh Nguyệt chỉ cần dựng thẳng đồ đạc , lau chùi bụi bặm, lát vài viên gạch cạy và lấp đầy hố đất, nhiều nhất hai ngày là thể dọn ở ngay.

Dì Từ theo nàng một vòng, tấm tắc khen ngợi.

Trước đây nàng chỉ ghé qua, chứ kỹ, hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt.

Tú cô hứng thú với cấu trúc , với Minh Nguyệt: “Một căn riêng thì nhỏ nhắn, nhưng hai bên gộp thì rộng rãi. Bên hoa viên cửa riêng, đến lúc đó cô khóa cửa tường giữa , khu bên cạnh thể cho thuê riêng. Cho thuê từng phòng lẻ cũng , thuê cả căn cũng xong, với địa thế như thế , còn sẵn nội thất, tiền thuê thể ít.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-106.html.]

Minh Nguyệt nhớ khi mới đến Hàng Châu, tiểu nhị khách sạn từng , một căn phòng riêng biệt ở địa thế tương đương thuê năm sáu lạng bạc mỗi tháng . Khu bên cạnh tháo dỡ để hoa viên, kho chứa đồ, nhưng dù vẫn còn nguyên một gian chính phòng phòng ngủ và thư phòng, cùng với mỗi bên một sương phòng Đông Tây, tổng cộng là ba gian.

Đặc biệt là chính phòng, cả phòng ngủ, thư phòng và tiểu sảnh tiếp khách, sửa sang , giá thuê chắc chắn sẽ cao.

Cho dù cho thuê cả căn nhà, giá rẻ hơn một chút, mỗi tháng cũng mười lăm lạng, chỉ vài năm là thể vốn.

Chẳng trách nếu đường cùng, chẳng ai bán nhà, quả đúng là một con gà đẻ trứng vàng.

Dì Từ, giúp dàn xếp thành công vụ , dường như lấy tinh thần, Minh Nguyệt ý định cho thuê phòng bên cạnh, bao trọn chuyện : “Địa thế như thế , ngôi nhà thế , chỉ chủ nhà chọn khách, chứ tuyệt đối chuyện khách chọn chủ. Cô cứ chờ xem, quá ba ngày, bảo đảm sẽ cho thuê !”

Vì sự kinh hoàng đêm qua, Tú cô chút lo lắng về quan hệ xã giao của Dì Từ, sợ sẽ rước kẻ nhà, nên cũng góp lời: “Ta cũng sẽ giúp cô hỏi thăm.”

Xung quanh nhà cô nhiều mở tiểu khách điếm, chắc chắn sẽ thuê dài hạn.

“Thế thì đa tạ hai vị phí tâm.” Minh Nguyệt suy nghĩ : “Cho thuê cả căn càng sớm càng , nhưng cũng nên chỉ cầu nhanh chóng. Cần đắn, phận trong sạch. Khách thuê là thư sinh đến ứng thí hoặc quan chức từ nơi khác đến là nhất, thương nhân thì kém hơn.”

Cho thuê nhà bên ngoài thể tính đến sự hao mòn. Người công danh lễ pháp ràng buộc, phần nào cũng cố kỵ lễ nghĩa liêm sỉ, mức độ hư hỏng thực tế cũng giới hạn. thương nhân thì khác, Minh Nguyệt tự bản cũng là thương nhân, chỉ trong một năm ngắn ngủi chứng kiến bao nhiêu chuyện hợp vương pháp? Hiện nay đa ngoài ăn vẫn là nam giới, khó tránh khỏi việc rượu chè tiếp đãi, tiếp đãi thì chắc chắn thiếu việc ca hát đàn địch, lời lẽ dâm dật. Thậm chí còn kẻ b.a.o n.u.ô.i ngoại thất, chứa chấp kỹ nữ, gây những chuyện dơ bẩn, lâu ngày căn nhà sẽ nhiễm uế khí.

Vả , nửa căn còn thỉnh thoảng đến ở, dù cũng yên tĩnh và an .

Quả nhiên, Dì Từ do dự: “Những thuê ở đây hầu hết là buôn bán, mà họ trả tiền cũng sòng phẳng.”

Minh Nguyệt hiểu ý nàng , : “Thẩm tử của , hôm nay nàng giúp việc lớn, nhất định lì xì một bao lớn cho nàng! Ai giúp tìm khách thuê thích hợp, sẽ lễ vật cảm tạ riêng.”

Thấy nàng quên công lao của , Dì Từ cảm thấy an lòng: “Cũng , cô là cô gái nhỏ, nên sống gần những thanh lịch thì hơn.”

Sau đó, Dì Từ về nhà nghỉ ngơi, Tú cô tiện đường về báo tin cho Thất nương và Xuân Chi, còn Minh Nguyệt tự căn nhà mới, từ từ dọn dẹp.

Quá nhiều chuyện xảy chỉ trong vài canh giờ ngắn ngủi, Minh Nguyệt cần một để tĩnh tâm .

Khi tất cả rời , chỉ còn nàng trong căn nhà mới xa lạ, từng cảnh tượng đêm qua cuộn trào trong tâm trí Minh Nguyệt:

Loading...