Hào Thương - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:42:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hắn và Minh Nguyệt đàm phán, cả hai đều chiếm thế chủ đạo: Lý Ký Minh Nguyệt trở thành kẻ chuyên cung cấp hàng hóa cho , còn Minh Nguyệt biến Lý Ký thành nơi bán hàng của riêng nàng.

Hai bên châm phong tương đối, ai chịu nhường ai, đàm phán đầu tiên tuyên bố phá vỡ, điều quá bất ngờ.

đó, cả hai đều giữ hậu chiêu, đồng lòng nhân dịp Tết Trung Thu cho đối phương thấy mặt.

Ưu thế của Minh Nguyệt rõ ràng, chính là tốc độ! Vì Lý chưởng quỹ nổi giận, bảo Đại Quản sự dẫn tiểu nhị xuống phía Nam nhập hàng , ngày rằm tháng Bảy về !

Ngươi nhanh ? Ta cố ý sớm hơn ngươi, chờ những thứ cần mua đều mua , xem ngươi bán cái gì!

Kết quả... Lý chưởng quỹ trăm mối thể hiểu nổi, vì bọn họ đều mua!

Mấy nhà giàu đầu là Mã Vương hoặc là uyển chuyển từ chối, "Còn sớm một chút", "Đợi thêm chút nữa", hoặc là như Lâm thái thái nhà họ Vương, thẳng thừng: "Tơ lụa thứ rẻ tiền, lúc nào cũng cần đáng tin cậy ý để tiến cử thì mới ."

Ý ngoài lời, là tin ngài.

Lý chưởng quỹ suýt chút nữa bật vì tức, vẫn là đó thôi, tại đột nhiên trở nên đáng tin cậy? Cái kẻ họ Minh đó rốt cuộc cho những uống loại mê hồn thang gì!

Các ngươi rõ ràng như !

Không chỉ những phú hộ kinh doanh Mã Vương thèm để ý, ngay cả những tiểu nha môn lén lút giàu cũng chịu tiếp, cửa cũng chẳng thèm mở!

Ôm một ngàn mấy lạng hàng, chỉ dựa khách lẻ trong thành và các hương trấn bên thì bán đến năm khỉ tháng ngựa mới hết!

Huống hồ khách lớn lấy hàng lượng lớn, bán cho khách lẻ thì nhường thước đo, hao hụt lớn, lợi nhuận càng mỏng.

Lý chưởng quỹ thật sự gấp gáp .

Hắn cũng thật sự thể hiểu nổi. Nhà cũng nhập hàng từ Giang Nam, chất lượng tuyệt đối kém gì hàng của Minh Nguyệt, còn sớm hơn nàng . Sớm hơn chẳng thể ung dung may y phục mới, lo liệu việc ăn ở những nơi xa xôi hơn ? Mua sớm mua muộn thì khác gì !

Hắn thậm chí còn dò giá bán của Minh Nguyệt năm ngoái, c.ắ.n răng cắt giảm lợi nhuận, ép giá xuống mức thông thường. Vô dụng!

Điên , đám đều điên hết ! Lợi lộc rõ ràng đặt mắt mà cần!

Giữa tháng Bảy, đội ngũ của Minh Nguyệt trở về!

Tên mắt xích phái lập tức chạy đến bẩm báo Lý chưởng quỹ: "Đông gia, các nàng vẫn nghỉ tại Vương gia tửu lầu, nghỉ ngơi một lát liền đến các nhà khác."

Lý chưởng quỹ nghiến răng, "Là đích kẻ họ Minh ?" Về ư? Hừ, xem ngươi bản lĩnh gì!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-144.html.]

Tên mắt xích lắc đầu, "Không , là hai nữ nhân theo nàng . Phải , hình như còn mang theo hộp gấm, chắc là lễ vật nhân dịp lễ tết."

Lễ vật? Cái thứ tính là gì! Lý chưởng quỹ càng thêm bực bội, cũng tặng cho mấy nhà khách lớn đó , chẳng lẽ bánh ngọt của nàng là thơm lừng, còn thứ tặng thì hôi thối ?!

"Không đúng," Lý chưởng quỹ chợt nhận điều gì đó, "Kẻ họ Minh ? Nàng ? Mau mau theo dõi cho !"

Minh Nguyệt đến Lưu Ký.

Bởi vì chuyện náo loạn với Hồ Ký đó lan truyền khắp thương giới Cố huyện, của Lưu Ký cũng nhận nàng, lập tức kéo chưởng quỹ của để đề phòng:

Khốn kiếp, còn dẫn theo cả tay sai đ.á.n.h đấm!

Minh Nguyệt: “…” Các ngươi đề phòng như thế gì! Ta là ác quỷ ?!

"Người , dâng cho Minh lão bản," Lưu chưởng quỹ khách khí nghiêng mời, "Mời trong để bàn chi tiết." Dẫu đ.á.n.h , cũng đừng để m.á.u vương vãi ngoài, lỡ việc buôn bán.

Minh Nguyệt bật , "Ngài khách khí , quả thực đến để thu mua. Nghe quý điếm t.h.ả.m treo tường và nỉ bằng lông cừu thượng hạng..."

Chỉ hai tháng nữa thôi trời sẽ trở lạnh, căn phòng của nàng ở Hàng Châu đang thiếu nỉ để trải giường và treo tường. Hàng Châu dĩ nhiên cũng , nhưng cũng là nhập hàng từ phía Bắc, qua tay nhiều nên giá thành đắt.

Lưu chưởng quỹ rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nụ cũng chân thật hơn vài phần, "Có, cả. Ngài cứ an tọa, sẽ cho tiểu nhị mang để ngài xem xét kỹ lưỡng."

Nửa canh giờ , Lưu chưởng quỹ đích đưa tiễn Minh Nguyệt cửa, bảo tiểu nhị mang mấy cuộn t.h.ả.m treo và nỉ mà nàng chọn mua đến nơi nàng trọ.

Vị Minh lão bản rốt cuộc đến gì? Chọn thời điểm ghé thăm, là cố ý vô tình? Lưu chưởng quỹ nhất thời nghĩ , cũng lười nghĩ nữa.

nữa, chuyện rắc rối của các ngươi tham gia, chỉ cần buôn bán là !

Lý chưởng quỹ nhanh chóng tin tức , thầm nhủ , hỏng , con ranh nhỏ liên thủ với Lưu Ký!

Đi tìm kẻ họ Lưu hỏi ư? Đối phương chắc chắn . Cho dù , thể tin ? Nếu tin, lỡ hai nhà họ thật sự bắt tay thì ?

Lãnh Hàn Hạ Vũ

Quả là một dương mưu cực kỳ âm hiểm! Lý chưởng quỹ hận đến nghiến răng.

Hai ngày tiếp theo, Minh Nguyệt điên cuồng bán hàng.

Nàng chỉ bán hàng, mà còn tỉ mỉ vẽ kiểu dáng hoa văn y phục, cách phối hợp trang sức, và kiểu búi tóc thời thượng thấy, cẩn thận căn cứ theo nhu cầu của từng vị khách để đưa gợi ý, khiến họ thể cưỡng , hạn chế tối đa sự lãng phí.

Anh Tú ngầm nhận lợi ích, ý giúp Minh Nguyệt lôi kéo khách, nên trong "Yến tiệc thưởng tân" : "Minh lão bản quá mức khách khí , thì thôi , những vị ở đây đều là nhân vật tiếng tăm tại địa phương, ai sợ quá nhiều đồ chứ?"

Loading...