Hào Thương - Chương 159
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:44:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Cập nhật lúc: 2025-10-26 07:44:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
“Vậy nên, chúng hãy xuống chuyện một cách ôn hòa, thế nào?” Minh Nguyệt gõ nhẹ lên mặt bàn, hiệu cho Thất Nương rót cho Chu Hạnh một chén.
Thất Nương co duỗi, quả nhiên rót một chén cho nàng , “Ngươi đại nhân đại lượng, đừng so đo với .”
“Còn điểm tâm ?” Minh Nguyệt nháy mắt với Thất Nương.
Thất Nương quả nhiên mở gói đồ, lấy một gói giấy dầu, đưa về phía Chu Hạnh, “Bánh hồ đào giòn, đường lâu, e rằng rơi vãi một chút.”
Hai một mềm một cứng "hát" xong một lượt, quả thật khiến Chu Hạnh choáng váng, đỏ mặt đón lấy điểm tâm: Một đứa ngốc một lòng một , thể là đối thủ của Minh Nguyệt .
Có thể thấy, Chu Hạnh thực sự đói , nàng chớp mắt ăn sạch cả gói điểm tâm, cổ duỗi cố gắng nuốt xuống, nghẹn đến mức gân xanh trán nổi lên, suýt nữa trợn ngược cả mắt.
Minh Nguyệt cả kinh, vội vàng đút nước cho nàng .
Người tài khó khăn lắm mới tìm , đừng để nghẹn c.h.ế.t ngay mắt chứ!
Chu Hạnh tu một hết chén nước lớn, miếng điểm tâm trong cổ họng lập tức trương phình, suýt nữa rách cổ họng, đau đến mức nàng rên rỉ.
Nàng uống thêm một ngụm nước để che sự ngượng ngùng, lau bừa bãi vụn bánh miệng, khi mở miệng chuyện dịu dàng hơn mấy phần, “Chỉ cần là thứ từng thấy, liền nhuộm , nhưng ngươi rõ với là kiểu gì. Ví như vân hà , đừng là triều hà (rạng đông) vãn hà (hoàng hôn), chỉ cần chênh lệch một khắc, một khắc đồng hồ thôi, khác biệt một trời một vực...”
Hoặc là , còn thì cho nhất!
Nàng vốn là nóng tính, nhưng những điều nàng thì nhiều lĩnh hội , thậm chí còn nhạo nàng phóng đại sự thật... Lâu dần, khó tránh khỏi bộc phát cáu kỉnh.
“Phải, là thiển cận, chuyện sẽ theo ngươi.” Minh Nguyệt thẳng thắn thừa nhận thiếu sót của , nghĩ nghĩ hỏi, “Ngoài , còn màu sắc rực rỡ, phai theo năm tháng.”
“Việc đó khó,” Chu Hạnh dứt khoát , “Trước tiên dùng t.h.u.ố.c nhuộm để lên màu, đó tiến hành cố định màu là , chỉ là tốn kém hơn một chút.”
Biết bao mua thất bại ở bước , họ nghĩ rằng nhuộm xong bán là ? Ai còn quản nữa!
“Đại khái những t.h.u.ố.c nhuộm cần thiết ngươi sẵn ở đây ? Nếu , sẽ mua.” Minh Nguyệt hỏi.
Chu Hạnh liếc nhanh nàng một cái, c.ắ.n răng, như hạ quyết tâm nào đó, “Ngươi đưa bạc cho , trong chốc lát, chắc tìm loại .”
Sợ hiểu lầm, nàng vội bổ sung một câu, “Ta lừa gạt tiền bạc của ngươi nha, những t.h.u.ố.c nhuộm là tích cóp từng chút một qua nhiều năm, hàng loại ba ở cửa hàng bình thường sánh ? Bình thường còn chẳng nỡ dùng nữa cơ!”
Ngựa với yên , nếu thấy Minh Nguyệt thành ý, còn bản nàng sắp c.h.ế.t đói ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/hao-thuong/chuong-159.html.]
Minh Nguyệt , “Được, tin ngươi.”
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Chỉ cần đối phương thực sự ý định đường tà, cũng sẽ đến mức thê t.h.ả.m như ngày hôm nay.
Chu Hạnh là hỉ nộ hiện rõ mặt, Minh Nguyệt , nàng lập tức vui mừng mặt.
Từ chưởng quỹ đưa Minh Nguyệt và Thất Nương đến đây gần giờ Thân, trò chuyện thêm một lát, từ lúc nào gần hoàng hôn, bầu trời phía Tây dần hiện ráng đỏ, Chu Hạnh liền chỉ : “Kia là màu đen, là màu tím, là màu xanh lam, là màu bạc, màu xanh lục, màu đỏ, màu cam...”
Minh Nguyệt và Thất Nương cố gắng mở to mắt , , cơ?! Đâu nhiều màu sắc đến thế!
Sợ rằng mối ăn mới đến chạy mất, cũng là để phô diễn bản lĩnh, Chu Hạnh lập tức phòng lấy t.h.u.ố.c nhuộm, múc một chậu nước, điều chế mặt Minh Nguyệt và Thất Nương.
Minh Nguyệt và Thất Nương đều xúm xem, chỉ thấy đôi tay đầy vết ăn mòn của nàng như bướm xuyên hoa, lúc thì thêm đỏ, lúc thì thêm xanh, giữa chừng còn thêm đen... Có chỗ thì khuấy đều, chỗ cố ý để các vết màu khác , khiến hoa cả mắt.
Minh Nguyệt lúc thì tay Chu Hạnh, lúc thì ráng mây, lúc t.h.u.ố.c nhuộm, chỉ thấy một đôi mắt đủ dùng.
Ừm, giống , chỉ là dường như tối hơn ráng chiều thực sự mấy phần.
Chỉ trong một khắc đồng hồ, một chén nước nhuộm lấp lánh ngũ sắc, Chu Hạnh lấy một tấm vải trắng nhúng nhấc lên.
“Hít!” Minh Nguyệt và Thất Nương đồng loạt ngả về , kinh hô thất thanh: Quả nhiên tựa vân hà hạ thế!
Sau khi nhuộm lên tấm vải phôi màu trắng, sắc điệu vốn dĩ tối đột ngột sáng bừng lên, cho màu vàng càng vàng hơn, màu đỏ càng đỏ hơn, xen kẽ tựa như ánh tà dương xuyên qua, rực rỡ chói lòa, gần như khiến dám thẳng.
Vẻ đắc ý của Chu Hạnh lộ rõ nét mặt, “Thế nào, bản lĩnh của còn lọt mắt ngươi chứ?”
“Lọt , lọt !” Minh Nguyệt và Thất Nương gật đầu như gà mổ thóc.
Thật là bản lĩnh lớn!
Khụ khụ, xem , việc cậy tài kiêu ngạo cũng là thể chấp nhận ...
Khóe miệng Chu Hạnh ngừng nhếch lên, nhưng vẫn cẩn thận : “Tuy nhiên, nhuộm một mảnh nhỏ khác với nhuộm cả cuộn, cần một cái ao cực dài, cực rộng, cho dù thể trải phẳng bộ cuộn vải, ít nhất cũng chia thành nhiều đoạn để sắp xếp màu sắc, hoa văn, tiện cho việc cắt may y phục , hoặc rèm trướng...”
Minh Nguyệt thấy đúng.
Hiện giờ thứ nàng bán đa phần vẫn là vải vóc, thôi đủ, quan trọng nhất là may thành quần áo cũng .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.